Quân Tịch Ly nhân cơ hội đó vận chuyển Vấn Tình cuốn lấy 9 người kia , có lẽ là do sát ý từ mấy người kia, Vấn Tình bây giờ không còn là dây leo màu xanh tươi mát kia nữa, mà chuyển thành màu xanh sẫm hơn nữa đã có gai nhọn.
Mạc Từ và Mạc Vũ cũng ra tay giúp đỡ, chẳng mấy chốc mà 8 người kia bị đánh cho tơi tả, còn Lâm Du sớm đã bị ngất xỉu.
Mạc Từ và Mạc Vũ hạ ngoan tay, giết hết cả 9 người, động tác của 2 người quá nhanh, bọn người Quân Tịch Ly còn chưa kịp phản ứng thì 9 người đã đầu lìa khỏi cổ.
Thấy vậy đồng tử Quân Tịch Ly co lại, động tác này y rất quen thuộc, bởi vì đây là một kỹ năng giết người của sát thủ. Biết điều đó nhưng Quân Tịch Ly cũng không định quan tâm, chỉ cần không có hại cho bản thân và những người y để ý thì y sẽ không chủ động lo chuyện bao đồng.
\-Này....
Mục Thư Kỳ nói không nên lời, cho dù Liên Vân tông và Vi Vũ môn có thù oán, nhưng từ trước đến giờ hắn chưa bao giờ nghĩ đến chuyện giết những người đó.
\-Diệt cỏ phải diệt tận gốc.
Mạc Từ không để tâm nói. Mạc Vũ bồi thêm.
\-Hơn nữa cho dù bây giờ chúng ta không giết những người này, thì cũng đã kết oán, với tính cách của Lâm Du và Vi Vũ môn chủ, bọn họ sẽ mượn cớ này chèn ép Liên Vân tông.
Mạc Từ và Mạc Vũ thản nhiên tra kiếm vào vỏ, động tác thập phần sạch sẽ lưu loát, giống như là đã thành thói quen.
\-Hai người cũng đến Ma Mị Vụ Vực để lịch lãm sao? Bọn ta cũng vậy, đi cùng chứ?
Mục Thư Kỳ tự tìm câu hỏi để chuyển trọng tâm vấn đề, tuy là không đồng ý với cách làm của hai người kia, nhưng Mục Thư Kỳ vẫn biết đây là lựa chọn tốt nhất.
\-Ừ .
Người trả lời là Mạc Vũ, nói thật, hai người này có chút.... cổ quái, giống như luôn cố gắng giảm đi sự tồn tại của mình, như một bóng người trên mặt đất, tồn tại nhưng không mấy ai để ý.
Sau đó là Mục Thư Kỳ vui vẻ giới thiệu mọi người với nhau, dường như hắn vừa vứt bỏ được thuộc tính siêu lười của mình rồi. 4 người trên thân đều có vết thương, may mắn không biết Phong Vô Nhiên lấy đâu ra một đống đan dược, ngay cả Mục Thư Kỳ cũng không nhìn ra cấp bậc của nó, nhưng tác dụng rất khả quan.
Tuy nghi hoặc nhưng Quân Tịch Ly vẫn không hỏi, y không có hứng thú đào bới quá khứ của người khác, nếu Phong Vô Nhiên không muốn nói, y cũng sẽ