Kết thúc vòng đầu , không mấy ngạc nhiên khi người thắng là những người có danh tiếng trong tông môn, làm mọi người ngoài dự liệu có lẽ là Tinh Nguyệt, những pháp quyết tinh diệu khiến đối thủ gục trong vòng 3 chiêu làm mọi người rớt cằm.
Quân Tịch Ly cũng khá kin ngạc, phải biết, bình thường tính cách của Tinh Nguyệt rất là.... ngây thơ trẻ con, không ngờ một khi ra tay lại lợi hại như vậy.
Vòng kế tiếp là quần đấu. Một đám 50 người sẽ lên lôi đài, 10 người cuối cùng ở lại trên lôi đài sẽ vào vòng tiếp theo.
Quân Tịch Ly, Phong Vô Nhiên, Tinh Nguyệt và Mạc Vũ được phân cùng nhóm, thật ra đối với Mạc Vũ, Quân Tịch Ly có chút bài xích mơ hồ bởi vì trực giác của sát thủ cho y biết , Mạc Vũ rất nguy hiểm, nguy hiểm hơn Mạc Từ nhiều, hai người một thích chơi dương mưu, một thích chơi âm mưu, tuy đều là thích chơi tâm kế, nhưng người sau lại khó đề phòng và nguy hiểm hơn.
Giống như cái bản mặt của Mạc Vũ vậy, Mạc Từ nếu không thích liền sẽ lười cùng ngươi nói một câu , nhưng Mạc Vũ lại khác, cho dù là chán ghét hay yêu thích, Mạc Vũ đều trưng vẻ mặt giống nhau, khiến không ai nhìn thấu được hắn.
Thật ra thì, tính cách Mạc Vũ rất giống y trước kia, đều giả tạo đến khiến người ta không tìm được lỗi sai, giả tạo đến lừa luôn chính mình. Những người như vậy thật giống như những chiếc bóng, làm cho con mồi quen thuộc với chiếc bóng vô hại và mờ nhạt, đến khi con mồi buông lỏng đề phòng, liền bất cứ đâm một nhát, một nhát trí mạng!
Người như vậy nếu muốn đạt được thứ gì, sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào, người như vậy nếu ở cạnh sẽ rất áp lực, lúc nào cũng đề phòng khắp nơi.....
Bài xích bởi vì, cùng là một loại người, hai người bọn họ biết thủ đoạn của đối phương.... không ai muốn trần trụi đứng trước mặt người khác, cho nên Quân Tịch Ly và Mạc Vũ không thích nói chuyện với nhau.
Quân Tịch Ly liếc qua ba người, ba người cùng gật đầu , sau đó liền đi giải quyết đối thủ.
Đương nhiên Phong Vô Nhiên thì thả bạch hổ ra, cho nó một mình chiến đấu, còn hắn thì đi giúp sư tôn.
Những người trên đài cũng không ngốc, trừ một vài người thích độc lai độc vãng thì gần như tất cả đều hợp thành một đội.
Quân Tịch Ly ngả ra đằng sau tránh một quả cầu lửa, đồng thành nhảy lên tránh một kiếm.Vết thương trên người tuy đã xử lý và uống qua đan dược, nhưng vẫn có ảnh hưởng đến động tác của Quân Tịch Ly.
"Keng! "
Tiếng va chạm chói tai, Phong Vô Nhiên lật kiếm ngăn cản một ám khí không biết bay từ đâu tới, Quân Tịch Ly lấy cung ra, bắn một tên chặn lại một con hổ vàng kim đang vồ về phía Phong