\-Sư tôn... Người tỉnh rồi.
Phong Vô Nhiên kinh hỉ mở miệng, nhưng mà Quân Tịch Ly chỉ chớp chớp mắt, một bộ dạng ta là bé ngoan, một chút lạnh nhạt xa cách không biết trôi đi mấy dặm rồi.
Phong Vô Nhiên nhanh chóng nhận ra sự khác thường, tuy sư tôn đã mở mắt, nhưng trong đó là ngây thơ vô tội, ngoan ngoãn đáng yêu, lễ phép nghe lời.
\-Sư tôn?
Phong Vô Nhiên cẩn thận gọi.
\-Ừm.
Giọng nói suýt khiến Phong Vô Nhiên xỉu, trời ơi, giọng sư tôn y sao lại ôn nhu như vậy?!
\-Sư... sư tôn, ngài.... ngài còn nhớ ngài là ai chứ?
Phong Vô Nhiên cẩn cẩn dực dực \( thập phần cẩn thận \) hỏi nhỏ.
Quân Tịch Ly chớp mắt, đôi mắt long lanh hiện lên tia mê mang, sau đó mím mím môi, nói.
\-Ta tên là Quân Tịch Ly nha.
\-Vậy... vậy ta là... ai?
Phong Vô Nhiên chỉ chỉ chính mình, hỏi.
Quân Tịch Ly nghiêng đầu, khả ái vô cùng suy nghĩ , hồi lâu sau nói..
\-Phong Vô Nhiên... đồ đệ ta.
Phong Vô Nhiên không biết nên cảm thấy nhẹ nhõm hay nặng nề, bây giờ hắn xác định, Quân Tịch Ly bây giờ có trí nhớ nhưng tiềm thức đã đưa mình về lúc con còn trẻ, hẳn là lúc y chưa gặp bất kỳ sự cố hay đau khổ gì, bây giờ có thể y đã gặp chuyện gì cực đoan vậy nên để bảo vệ chính mình, y đã xóa đi ký ức đó, vì quên đi sẽ không đau nữa.
Phong Vô Nhiên bây giờ một chút cũng không biết nên làm gì, một bên nhìn Quân Tịch Ly ngoan ngoãn ngồi đàng kia, một bên nhìn bàn tay đã mất linh lực của mình.
Phong Vô Nhiên người này có thể nói là thiên chi kiêu tử thực sự, sinh ra trong một gia tộc lớn, được bảo hộ cẩn thận, tư chất siêu phàm, năm 14 tuổi trốn ra ngoài chơi gặp được Dạ Lam Tiêu \- Ngân Đế Tôn, bái người làm thầy, từ đó đều ở trên Tê Linh điện cùng Ngân Đế Tôn, vài trăm hoặc vài chục năm lại ra khỏi điện để làm giết vài đại yêu quái, tu luyện nhanh gấp người thường 50 lần, có Ngân Đế Tôn thì đơn giản là tu luyện gấp trăm lần.
Người ta vạn năm vấn đỉnh nhân sinh đã cực kỳ lợi hại, hắn mất một ngàn năm đã chạm, người ta mất vài vạn năm tìm "Đạo " của chính mình đã được coi là thiên tài, hắn mất tám trăm năm tìm ra đạo, người đời gọi là yêu nghiệt, Chí Tôn mất vạn năm mới có thể ngồi, hắn thì mất một ngàn sau trăm năm thay thế 1 vị Chí Tôn, Đế Tôn không mất trăm vạn năm khó đổi, hắn không biết có vật cứt chó gì, được Ngân Đế Tôn thu làm đồ đệ 2000 năm thì Ngân Đế Tôn đột nhiên tiêu thất, hắn danh chính ngôn thuận ngồi lên vị trí Đế Tôn!
Càng đáng tức hơn là hắn có thể dùng tu vi cấp 90 để đánh bại một vị Chí Tôn cấp 99!
Cả vị diện than thở, người so với người tức chết người, hàng so với hàng thà vứt bỏ, quả là không sai.
Đế Tôn vị hắn ngồi 3000 năm, rất nhiều vị chí Tôn muốn thay thế hắn, rất nhiều lần đích thân ra tay, thậm chí vài người hợp tác