\-Tonggggggg! Tonggggggg! Tongggggg!
Ba tiếng chuông ngân vang, âm thanh vang vọng khắp tông môn, mọi đệ tử đều dừng việc trên tay đang làm, không quản tông quy không được ngự kiếm trong tông môn , lập tức bay về phía Ngọc Kính điện.
\-Chuyện gì vậy?
\-Không biết, tại sao tiếng chuông lại vang lên từ Thượng Lân sơn?
\-Trời ạ?! Thượng Lân sơn là nơi ở của Hàn Thành trưởng lão mà nhỉ?!
\-Hàn Thành trưởng lão? Chẳng lẽ trưởng lão sảy ra chuyện?!!!
\-Không phải đâu, tu vi của Hàn Thành trưởng lão là cấp 8 tầng 2 mà, cao thủ như vậy làm sao mà xảy ra chuyện được?!
\-....
Nhưng mặc kệ chúng đệ tử suy đoán ra sao, khi đến Thượng Lân sơn mọi đều bị cảnh tượng ở đây làm giật mình, Hàn Thành trưởng lão đang nằm trong quan tài chưa đậy nắp, thân thể trưởng lão xanh xao , môi tím tái, mắt trợn trừng lên hàn tia máu, bàn tay nắm chặt một gốc cây, vì quá dùng sức mà gân xanh nổi lên, trông không quá khác một gốc cây xù xì gân guốc.
\-Im lặng!
Tông chủ ngày thường vẫn ôn nhu hòa nhã, hôm nay lại uy nghiêm và lạnh lẽo khác thường..
Mọi người bị khí thế của tông chủ chấn kinh , lập tức không dám ho he gì nữa.
Tông chủ mắt lạnh liếc qua, cái nhìn khiến tất cả mọi người đều theo bản năng đứng nghiêm chỉnh lại, giống như những học sinh ngoan ngoãn và một thầy giáo hung dữ.
\-Các đệ tử sáng hôm nay các ngươi ai đi lên núi Thượng Lân thì bước ra khỏi hàng.
Các đệ tử hai mặt nhìn nhau, sau đó có 3 người bước ra.
Núi Thượng Lân là núi của Hàn Thành trưởng lão , trưởng lão này tu vi cao thì cao nhưng lại có tính tình cổ quái , chỉ thích nghiên cứu hoa hoa cỏ cỏ độc lạ.Hàn Thành trưởng lão yêu hoa cỏ thành si, ngay cả đệ tử chân truyền của mình cũng không cho đụng vào hoa cỏ.
Tông chủ liếc nhìn 3 người , hỏi.
\-Các ngươi đi lên Thượng Lân sơn làm gì?
Một mảnh yên tĩnh.
\-Nói !
Tông chủ đề cao giọng, giọng nói lạnh lẽo khiến toàn trường như bị đóng băng.
\-Thưa tông chủ, sáng... sáng hôm nay.... đệ tử, đệ tử mang bồn Cách Thủy Liên mà hôm qua Hàn Thành trưởng lão dặn, dặn... mua ạ.
Một đệ tử run run nói, tông chủ liếc qua người đó, nhận ra đó là đệ tử chân truyền của Hàn Thành trưởng lão, Hàn Thành không có trách nhiệm với đồ đệ lắm, thường ngày cũng không đế tâm nhiều, cũng không cho đồ đệ duy nhất này ở Thượng Lân sơn vì sợ đồ đệ vô ý đạp hư hoa cỏ, lại liếc nhìn người của Luyện Đan phong, phong chủ lên tiếng.
\-Hôm qua đúng là hắn ta đến lấy lệnh bài để rời khỏi tông môn , lý do là để đi mua Cách Thủy Lan.
\-Vậy còn ngươi, lý do ngươi đi lên Thượng Lân sơn.
\-Đệ tử, đệ tử lên là để.... để quét dọn ạ...
Phong chủ Luyện Khí phong gật đầu xác thực.
\-Vậy ngươi lại có lý do gì?
Tông chủ hướng về người còn lại.
\-Đệ , đệ tử là được Hàn Thành trưởng lão gọi, gọi lên, để mang những hoa , hoa.... hoa cỏ đã chết vứt đi.
Tông chủ mắt lạnh nhìn cả 3 người, sau đó liếc nhìn những người không ra khỏi