Nó bị tách rời khỏi cái khứ đó bởi tiếng gõ của của Rain. Dời mắt tới phía cái cửa, nó mấp máy miệng.
- Vào đi. - Rain nhẹ nhàng mở cửa đi vào. Vận trên mình chiếc áo thun ba lỗ đỏ tôn lên làn da trắng mịn của mình cộng thêm cái quần jean đùi màu đen khoe đôi chân dài như người mẫu. Tóc xõa tự nhiên, khuôn mặt còn hơi ngái ngủ làm nhỏ trông thật đáng yêu. Nó ngồi dậy, tay đập nhẹ mấy cái lên giường ý mời nhỏ ngồi. Rain hiểu ý liền ngồi xuống. Cả 2 ngồi yên không nói gì rất lâu. Không khí trong phòng đột nhiên trở nên căng thẳng. Nhỏ thấy mình trước nó thật nhỏ bé, bất lực. Nhỏ chưa từng chùn bước trước bất kì ai trừ "người đó". Đột nhiên nó lên tiếng.
- Muốn tìm người tâm sự sao? - nhỏ quay sang nhìn nó, nó biết đọc suy nghĩ của người khác sao. Vô thức gật đầu...nhỏ bắt đầu kể cho nó nghe điều duy nhất khiến nhỏ khóc từ lúc biết nhận thức tới giờ.
Flash back
Hai năm trước, khi nhỏ vẫn còn học ở VN. Có thể nói đó là ngôi trường duy nhất cầm cự được với nhỏ lâu nhất. Khi đó...nhỏ chưa quậy như bây giờ (chỉ là quậy thua bây giờ chút thôi). Nhỏ đã để ý 1 chàng trai lớp trên. Cậu ta lạnh lùng...bàng quang với tất cả mọi thứ. Người duy nhất không để ý, nịn nọt nhỏ như những người khác (sau này có thêm Kai kaka). Rain bị thu hút bởi sự lạnh lùng đó. Theo đuổi chàng trai đó là điều ngốc nghếch nhất nhỏ từng làm. Ai đời cọc lại đi tìm trâu cơ chứ. Nhưng có vẻ...kết quả là ngoài tưởng tượng...cả 2 đã có 1 khoảng thời gian rất vui vẻ, hạnh phúc và ngọt ngào cho tới 1 ngày.
- Chia tay đi. -Rin-chàng trai đó lạnh lùng. Nụ cười trên môi Rain tắt ngúm. Khi nghe Rin gọi điện nói muốn gặp nhau, Rain vui vẻ đi ngay để giờ đây nhận được câu nói phũ phàng như vậy. Môi Rain run run, nắm chặt