Nó chẳng làm gì cả...chỉ là món nào nó nấu cũng toàn là món cay cực kì lun í...khỏi nói mặt của Kai khi thấy những món nó nấu thì nhăn rúm lại...ngước đôi mặt căm giận lên nhìn nó trong khi mọi người vẫn ăn một cách vui vẻ...như chọc tức Kai ấy....cậu đang đói rụng rốn ra đây.
- Là cô cố tình chơi tôi! - bức quá Kai đậy bàn hét lớn. Tay cậu chỉ thẳng mặt nó.
- Ấy... - Kun chỉ kịp kêu nhỏ 1 tiếng khuyên can Kai. Kun hơi lo cho Kai. Ice ghét bị chỉ mặt. Mọi người im lặng...1s...5s...10s. Chẳng có gì xảy ra. Nó vẫn im lặng ăn phần của mình.
*Cạnh*..tiếng thìa chạm vào chén. Nó ngước đôi mắt băng giá lên nhìn Kai. Kai chợt giật mình. Tay hơi run run. Nhưng đã lỡ rồi thì đành liều vậy...rút lại nhục lắm.
- Đó là kết quả của việc phá hỏng chuyện của tôi. - nó nhẹ nhàng nói. Kai ngớ người. Cậu đã làm gì cơ chứ. Nó đẩy lùi ghế rồi đứng lên đi lên lầu không kịp để Kai đáp trả. Bữa ăn cứ thế trôi qua...và thiếu mặt hắn. (T/g: chả ai quan tâm...chuyện thường mà!)
Sau khi kể rõ chuyện từ lúc cậu thấy nó ngoài vườn cho Kun nghe thì anh cười thầm trong lòng. Ai bảo chen vào lúc nó đang thư giãn chứ. Đáng đời. Nhưng anh không nói rõ...để vậy cho Kai bị nó chỉnh thêm vài lần thì sẽ tự hiểu thôi (T/g: nham nham hiểm hiểm quá quá)
***************************
20:30
Hắn vẫn đang chiềm trong những chai rượu ở Night. Hắn nốc từ chai rượu nhẹ nhất tới những chai nặng nhất. Hắn uống...uống...rồi uống....Vì cái gì chứ?... Là tên chó khốn khiếp kia...đã khơi gợi lại cái quá khứ đáng chết đó. (T/g: tên cầm đầu bị nó bắn chết ý ạ). Đã 1 năm...hắn vẫn không quên cô. Tại sao...tại sao chứ?....Bỏ hắn đi không 1 lời từ biệt...không 1 lời giải thích...không 1 lí do...không thứ gì cả.
Flash back:
- Đại ca...có thư! - 1 tên đàn em chạy vào đưa cho hắn 1 lá thư. Hắn ngạc nhiên...ai rảnh rỗi đến mức viết thư vậy nè. Mở ra...bức thư chỉ vỏn vẹn 1 dòng chữ nhỏ nhắn quen thuộc...làm tim hắn vụn vỡ.
"- Em đi đây! Tạm biệt anh!"
Hắn điên cuồng xé nát bức thư...phóng xe tới nhà cô. Bấm chuông...bấm bấm bấm...chiếc chuông mém chút nữa là cháy khi hắn cứ bấm liên tục không ngừng. Bất lực hắn ngồi bệt