- Rốt cuộc chuyện là sao? - hắn nóng lòng hỏi khi đã về biệt thự nhà nó.
- Chuyện gì? - Ken,Wind và cả Ann và Jess đồng thanh. Trong mắt họ bây giờ hắn là người là...là cái gai trong mắt khi Kai kể cho họ nghe chuyện giữa nó và hắn. Hắn hơi giật mình nhưng cũng biết lỗi là do mình nên không dám trách.
- Rain và Nie hôm nay đi xe riêng nên bọn chúng mới có cơ hội. - Kun nói khi Nie đã ngủ ngoan cùng Rain trên phòng Kun. Sắc mặt anh trầm hơn hẳn thường ngày. Nó từ bên ngoài vô...vẫn là bộ độ cùng với chiếc mặt nạ khi nãy mà nó quên lửng có hắn ở đây. Hắn lập tức đứng bật dậy kinh ngạc nhìn nó với chiếc mặt nạ trên tay. Nó hơi khựng người nhưng cảm thấy cơ thể có chút không ổn nên đành lạnh lùng nhìn hắn một cái rồi bước lên lầu. Kun nhìn theo...biết chắc nó không muốn nói gì với hắn nên mới bỏ lên lầu...điều này chứng tỏ hai đứa nó ngày càng cách nhau...1 khoảng cách rất lớn.
- Kun...Kai...hai đứa mày nói tao nghe rốt cuộc chuyện này là sao? Ice Doll là Ice đây sao? Tại sao không ai nói tao biết? Hả. - hắn kích động vô cùng.
- Cậu la hét với ai vậy? - Wind đứng dậy nhìn thẳng mặt hắn nói...mắt anh tỏa ra sát khí đáng sợ...tay đã cuộn lại chỉ chờ ban cho hắn 1 đấm cho thỏa cơn giận.
- Thôi anh. - Jess vội kéo tay anh nhưng anh vùng ra chỉ thẳng mặt hắn.
- Từ nay đừng bao giờ xuất hiện trước mặt con bé nữa. Nó chịu đủ tổn thương rồi. Cậu không giúp được gì thì về dạy lại bạn gái cậu cách sống sao cho khác 1 con chó đi. Đừng để cô ta và ả Jen kia luẩn quẩn quẩy đuôi gần nó. - Wind thật sự đang tức giận...anh không thể kìm chế lời nói lúc này. Anh chưa từng nói nặng về bất kì đứa con gái nào...nhưng đã động tới nó thì đừng hỏi tại sao anh không khách khí.
- Tôi... - hắn định nói gì đó nhưng cảm thấy chỉ là vô dụng nên thôi.
- Tôi về đây. Mọi người nghỉ ngơi đi! Tạm biệt! - Kun và Kai nhìn thằng bạn mà đau lòng thay...việc gì cũng tài giỏi thông minh...chỉ trong tình yêu là ngu dốt khờ dại.
Wind ngồi phịch xuống ghế...bên cạnh Jess đã lặng lẽ rơi nước mắt từ khi nào. Wind nhìn thấy...anh hiểu mình vừa làm cô đau lòng...trái tim anh...hình như đang bị ai đó bóp nghẹn. Anh muốn dang đôi tay ôm lấy cô...muốn đưa tay gạt đi nước mắt cho cô nhưng có gì ngăn cản anh...rốt cuộc anh chỉ biết câm lặng nhìn cô rơi nước mắt.
- Tui lên coi Ice thế nào? - cô đứng dậy để không ai kịp thấy đôi mắt đã ngấn lệ của mình. Cô nhanh chân đi lên lầu tìm phòng nó.
- Chị vào được chứ? - câu hỏi vừa thốt ra thì cô đã hốt hoảng chạy vào khi thấy nó nằm bệt dưới sàn bất tỉnh. Cô sợ hãi đỡ nó dậy gọi nhưng không có tiếng đáp.
- Mọi người...mau lên đây. Ice ngất rồi! - nghe tiếng hét của cô Kun là người nhanh nhất