Nó ngồi với hắn không phải vì thích hắn hay ngưỡng mộ hắn mà là vì nó không ưa Kai. Cái mồm cậu lúc nào cũng bép xép không ngừng. Ngồi với Kai 1 ngày nó đập cậu ta đầy đủ 3 bữa mất. Còn về phía Kai thì rất ngạc nhiên khi hắn chịu cho người khác ngoại cậu và anh ngồi cùng bàn. Nhưng sự ngạc nhiên đó nhanh chóng được vứt qua khi bên cạnh cậu là Rain đang nằm ngủ ngon lành. Đôi mắt to nhắm nghiền, lông mi đen cong vút làm đôi mắt càng thêm thu hút. Nhưng điều thu hút Kai nhất chính là đôi môi trái tim ấy. Đôi môi đã cười khiến cậu rung động ngay lần lần đầu tiên. Chúm chím hồng anh đào, khi ngủ cứ chu chu lên khiến người khác nhìn vào cứ muốn cắn cho bỏ ghét. Không biết từ lúc nào mà cậu đã nằm quay mặt về phía nhỏ mà ngắm tỉ mỉ, rồi cũng chìm vào giấc ngủ nhưng trên môi cậu vẫn còn lại nụ cười nhẹ chỉ dành riêng cho cô gái ấy.
Nó vừa ngồi xuống là đã lôi cái laptop mini trong cặp ra đặt lên bàn mặc kệ tiết học đã bắt đầu với bà giáo đang huyên thuyên trên bục. Khởi động máy xong nó chuyên tâm bấm nhanh 1 cách chóng mặt. Cỏ vẻ nó đang làm việc gì đó rất quan trọng. Mặt nó lạnh như băng, ánh mắt luôn chăm chú vào màn hình thế kia mà. Hắn biết ý nên không làm phiền nó, nên chỉ ngồi nhìn nó rồi không biết sao hắn không rời mắt ra khỏi nó. Khuôn mặt như thiên sứ nhưng sao nó lại lạnh lùng như thế. Đôi mắt của nó cứ như nhìn thấu người khác dù nó không đang nhìn hắn nhưng hắn cũng không đủ can đảm để nhìn thẳng vào mắt nó. Đôi môi đỏ tự nhiên làm hắn cứ nhìn mãi không dứt.
- Mặt tôi có gì sao? - bỗng nó lên tiếng nhỏ đủ cho hắn nghe làm hắn giật mình vội đánh mắt qua hướng khác như không nghe thấy nó nói gì. Nó chỉ nhếch mép một cái rồi cất laptop vào cặp. Có vẻ nó đã làm xong việc rồi. Hắn thấy nó im lặng thì quay qua nhìn, nó đã gục mặt xuống ngủ từ lúc nào rồi. Hắn im