Khi Thần Hạo đến, Kim Ngư đã ngồi ngay ngắn trên
ghé, bộ dạng ung dung, khí chất cao quý. Cứ như cô là chủ nhà chứ không phải khách.
Vừa trông thấy anh, Kim Ngư đã lên giọng bay bổng:
"Xin chào Lục tổng, chúng ta lại gặp nhau rồi. Lâu không gặp, anh lại phong độ hơn trước. Xem ra là phu nhân ở nhà chăm sóc anh rất tốt, nhì?"
Hôm nay cô không chọn phong cách nóng bỏng quyến rũ như lần ở sòng bài nữa mà mặc một bộ vest chuẩn mực thanh lịch, chín chắn. Rất ra dáng một tổng tài
Thần Hạo lướt qua người cô coi như đánh giá, rồi lại ghế của mình ngồi xuống, liếc mắt lạnh nhìn cô: "Lẽ nào Kiểu tổng đến đây chỉ để nói với tôi chuyệnnày?"
Kim Ngư khẽ động đôi môi, nhún vai, chỉnh lại tư thế,
mới nói:
"Tất nhiên không phải. Tôi đến là mang niềm vui tới
cho anh đây."
"Ô?" Thần Hạo nhướng mày: "Là chuyện gì?"
Trong đôi mắt lạnh kia là sự chế giễu, không tin
tưởng. Kim Ngư nhìn ra được điều đó, không tỏ thái
độ, bình thần nói:
"Là thế này, MTL vừa lấn sang ngành bán lẻ. Chúng tôi đã mở một hệ thống siêu thị bán lẻ khắp châu Mỹ và châu Âu với nhiều mặt hàng đa dạng, trong đó có cả kinh doanh xe hơi, mặt hàng điện tử, điện lạnh. Sau khi khảo sát kỹ càng, tôi nhận thấy sản phẩmcủa Hải Vận chất lượng tốt hơn nhiều sản phẩm khác.
Thế nên, mới cố ý tới đây muốn hợp tác với quý công ty. Đây là hợp đồng bên tôi đã soạn sẵn, mời Lục
tổng xem qua."
Cô vừa nói, vừa với tay ra sau nhận lấy hợp đồng từ
tay trợ lý của mình đưa cho Thần Hạo.
Mà anh nghe xong hơi ngờ ngợ, đến khi xem qua hợp
đồng lại không khỏi ngạc nhiên. truyện đam mỹ
Đây... là hợp đồng trị giá tỷ đô đấy!
Thần Hạo là người cần thận, đối với lời mời này cảm
thấy hoài nghi hơn là vui mừng.
Nếu là bình thường, chuyện có đối tác tới tìm với hợp đồng trị giá tỷ đô thì chẳng có gì lạ. Nhưng vào lúc nước sôi lửa bằng, al cũng quay lưng với sản phẩmcủa Hài Vận thì Kiều Kim Như lại muốn hợp tác. Điều
này khiến anh không thể cảm thấy bình thường được. Anh đặt hợp đồng xuống bản, cất giọng trầm ổn: “Vì sao cô lại chọn thời điểm nhạy cảm này để hợp tác với Hải Vận? Cô không ngại tình cảnh của Hải Vận lúc này sẽ ảnh hưởng tới lợi nhuận của MTL sao?"
Kim Ngư cười nhẹ:"Thứ nhất: Vợ anh, Tuyết Vũ là bạn của tôi. Đồng thời là ân nhân từng giúp đỡ công ty ba tôi trong thời kỳ khủng hoàng. Bây giờ Hải Vận gặp chuyện, tôi đương nhiên sẽ không làm ngơ.
Thần Hạo ngạc nhiên, cắt ngang: "Vợ tôi quen cô?" Sao anh lại không biết điều này nhỉ? Mà thật ra, anh nào có biết bạn bè của cô là ai với ai đâu. Từ khi kết hôn, ngoài anh em Lam Thế Lân ra, anh chưa từngthấy cô đi chơi cùng với người bạn nào khác.
"Không sai." Kim Ngư khẳng định.
Đúng là thế mà, cô không hề nói dối.
Thần Hạo lại hỏi: "Vợ tôi tới tìm cô nhờ giúp đỡ?"
Kim Ngư lắc đầu: "Không phải là tôi cảm thấy nên
làm thế
Nói cô làm theo quyết định của Tuyết Vũ thì đúng
hơn. Em ấy là chủ tịch MTL mà. Lấy tiền riêng tới cứu công ty của ba minh, không thể nói là tìm cô nhờ cậy được nha.
Nhưng Thần Hạo không biết điều đó. Tuy Kim Ngư phủ nhận, anh vẫn cho là như vậy. Nói kiểu gì thì cũng là nhớ Tuyết Vũ, Kiểu Kim Ngư mới ra tay giúpđỡ, không phải sao.
Kim Ngư không có ý định nói sâu xa hơn vấn đề này, tiếp tục chủ đề cũ:
"Thứ hai. Nếu ngại, tôi đã không đến đây. Tôi là người ưa mạo hiểm, càng gay cần càng kích thích. Với lại, một người thông minh có trí như Lục tổng đây sẽ có cách giải quyết bế tắc này của Hải Vận. Đúng
chứ?"
Thần Hạo chuyển động ánh mắt, hoài nghi trong lòng tan đi, bình ổn đáp:
"Ra là như vậy. Cô quả là người có nghĩa khi "
Kim Ngư không cho ý kiến, nhìn bản hợp đồng, hỏi
thắng:"Vậy hợp đồng này, anh muốn ký chứ?"
Thần Hạo chưa từng thấy cô gái nào thẳng tính như vậy, từ đầu tới cuối không có nửa lời vòng vo nào. Người không biết lại tưởng cô mới là người tới cầu cạnh anh, chứ không phải anh