Tiểu Khuê cùng Chí Hữu đi xuống văn phòng, Chí Thượng từ trong phòng đi ra nhìn thấy hai người đang vừa đi vừa nói chuyện đầy vui vẻ, ánh mắt của anh ta liền trở nên khó chịu hắn đi đến trước mặt Tiểu Khuê nói.
" Đi đâu từ nãy đến giờ cô rãnh rồi lắm hay sao.
"
Tiểu Khuê vô cùng mệt mỏi với thái độ của Chí Thượng từ sáng đến giờ cô nhạt nhẽo nói.
" Đang là giờ nghỉ trưa đấy anh đừng có mà kiếm chuyện từ sáng đến giờ tôi hầu hạ anh mệt lắm rồi đấy.
"
Chí Thượng kéo cô về phía mình rồi nói với Chí Hữu.
" Anh đến đây làm gì?"
Chí Hữu mỉm cười nói.
" Em trai sao lại nói với anh mình bằng giọng điệu đó, anh đến lấy hồ sơ ba cần lúc nãy ông ấy gọi anh ghé lấy.
"
Chí Thượng bảo Tiểu Khuê đi vào phòng lấy tập tài liệu đưa cho Chí Hữu.
" Này có cần gì nữa không? "
Chí Hữu nhìn Tiểu Khuê cười nói.
" Anh về trước đây.
"
Tiểu Khuê gật đầu nói.
" Dạ anh về cẩn thận.
"
Chí Thượng nhìn thấy ánh mắt hai người họ nhìn nhau liền chỉ trích Tiểu Khuê.
" Này cô đừng quên anh ta là anh trai của tôi đấy đừng có những suy nghĩ bậy bạ.
"
Tiểu Khuê bĩu môi nói.
" Tôi chưa không hề suy nghĩ điều gì bậy bạ cả chỉ có anh hoang tưởng thôi, cùng là anh em mà tính cách của anh sao mà.
.
"
Tiểu Khuê lắc đầu thở dài cô quay người đi vào phòng làm việc, Chí Thượng nhìn theo tức không nói nên lời, hắn lẩm bẩm nói.
" Lại một người nữa bị anh ta thao túng rồi.
"
Vân Tường lên mạng điều tra về mối quan hệ và sơ yếu lý lịch của Tiểu Khuê, cô ta không nghĩ Chí Thượng lại đồng ý kết hôn với một người chẳng có gì nổi bật cả, học lực cũng chẳng bằng ai Tiểu Khuê thua cô ta về mọi mặt nhưng tại sao có thể dễ dàng bước chân vào hào môn như thế, Vân Tường nghi ngờ đằng sau chuyện này có ẩn tình gì đó, cô ta rời khỏi nhà đi đến tìm Lưu Đức nhưng có hỏi thế nào thì anh ta cũng chẳng nói cho cô ta biết dù chỉ là một câu, những chuyện này mà để người khác biết được thì Chí Thượng sẽ giết anh ta mất, nhưng Vân Tường đã nắm được điểm yếu của Lưu Đức anh ta