Tan làm mọi người cùng nhau tập trung trước sảnh công ty đi ăn để chúc mừng công ty vừa được một dự án lớn, Tiểu Khuê và Chí Thượng cũng đi ra để cùng đi với mọi người, bỗng nhiên có một tiếng gọi.
" Tiểu Khuê.
"
Tiểu Khuê và Chí Thượng đồng loạt quay lại nhìn về phía đó, cô liền vui mừng chạy về phía đó.
" Duy Tân sao cậu lại đến đây.
"
Duy Tân nhìn Tiểu Khuê khẽ cười nói.
" Hôm nay cậu rãnh không, tớ muốn tâm sự với cậu cũng đã lâu lắm rồi chúng ta chưa gặp nhau.
"
Tiểu Khuê nắm lấy tay của Duy Tân vì cô và cậu bạn quá thân thiết với nhau chẳng có một khoảng cách nào cả hai người đã chơi với nhau từ nhỏ.
" Được chứ mình cũng rất nhớ cậu.
"
Nhìn thấy Tiểu Khuê đang thân thiết với người đàn ông khác bỗng nhiên Chí Thượng cảm thấy vô cùng khó chịu, Tiểu Khuê đi đến nói với Chí Thượng.
" Hôm nay anh cùng mọi người đi ăn đi tôi có việc phải đi rồi, tôi xin lỗi trước nha.
"
Chí Thượng nhìn Tiểu Khuê với dáng vẻ dò xét.
" Người đó là ai?"
Tiểu Khuê xua tay nói.
" Không cần quan tâm đâu.
"
Cô đi đến nói với các nhân viên trong công ty là mình đi không được rồi cúi đầu xin lỗi, Chí Thượng phải tự mình đi ăn cùng nhân viên còn Tiểu Khuê lại đi cùng người đàn ông khác hắn như ăn phải giấm chua gương mặt vô cùng bất mãn.
Tiểu Khuê và Duy Tân đi đến một quán ăn lề đường hai người ngồi xuống ghế Duy Tân đã gọi cho Tiểu Khuê món hoành thánh mà cô thích nhất, Tiểu Khuê cười vui vẻ nói.
" Cậu vẫn biết tớ thích món này à.
"
Duy Tân lấy khăn giấy lau đũa và muỗng rồi đưa cho Tiểu Khuê.
" Tớ sợ cậu ăn những món ăn đắt tiền quen rồi những món ở lề đường như thế cậu không còn thích nữa.
Tiểu Khuê buồn bã nói.
" Sao cậu lại nói thế tớ vẫn là tớ không thay đổi gì cả, không phải tớ học đòi theo cách sống của nhà giàu đâu tớ còn cảm thấy nó vô cùng ngột ngạt chỉ vì bất đắc dĩ tớ mới bước chân vào ngôi nhà đó.
"
Duy Tân nhìn thấy Tiểu Khuê buồn liền xin lỗi.
" Tớ xin lỗi tớ không có ý nói cậu như vậy.
"
Tiểu Khuê mỉm cười nói.
" Không sao đâu tớ hiểu mà.
"
Ăn xong hai người cùng nhau đi dạo Tiểu Khuê uyên thuyên kể về chuyện lúc nhỏ của hai người, Duy Tân luôn dõi theo ánh mắt của Tiểu Khuê cách cậu ấy nhìn cô đầy tình yêu thương, Duy Tân cảm thấy vô cùng hối hận vì đã không thổ lộ tình cảm của mình với cô sớm hơn để vụt mất cơ hội đẩy Tiểu Khuê vào vòng tay của người đàn ông khác.
" Cậu sống hạnh phúc không?"
Tiểu Khuê quay sang nhìn Duy Tân nói.
" Sao cậu lại hỏi như thế, tớ vẫn ổn hiện tại thì mọi chuyện vẫn bình thường tớ chỉ