Chí Thượng lái xe đến chỗ của Duy Tân để hỏi về chỗ ở của Tiểu Khuê nhưng Duy Tân không những không nói mà còn đánh cho hắn một trận ra trò.
" Anh đã làm cho cậu ấy tổn thương mà bây giờ còn muốn đến để hỏi tôi nơi ở hay sao, Tiểu Khuê là một cô gái tốt, tôi đã thích cô ấy từ rất lâu rồi nhưng ngày tôi ngỏ lời với Tiểu Khuê, cô ấy đã thẳng thừng từ chối tôi để chọn anh, anh xem bây giờ anh còn xứng đáng có được tình yêu của Tiểu Khuê nữa không.
"
Chí Thượng bị đánh đến ngã nhào xuống đất nhưng hắn lại chẳng cảm thấy đau đớn về thể xác, nơi lòng ngực trái của Chí Thượng cứ đau âm ỉ khiến cho hắn không thể nào thở được, Chí Thượng ra sức cầu xin Duy Tân.
" Xin cậu hãy nói cho tôi biết Tiểu Khuê đang ở đâu đi.
"
Duy Tân đẩy Chí Thượng ra rồi đi vào bên trong lấy ra một tờ giấy đưa đến trước mặt của Chí Thượng rồi nói.
" Anh xem và kí vào đi Tiểu Khuê đã nhờ tôi đưa nó cho anh sẵn tiện hôm nay anh đến tìm tôi thì tôi đưa nó luôn cho anh, hãy giải thoát cho nhau đi Tiểu Khuê đã rất đau lòng, tôi nhìn thấy cô ấy cứ lén lút khóc một mình trong rất tội nghiệp, cô ấy đã nếm trải quá nhiều đau thương đến mờ cả lý trí, anh đã không trân quý cô ấy và bỏ lỡ cô ấy quá nhiều hãy buông tha cho Tiểu Khuê đi.
"
Chí Thượng lắc đầu cố chấp nói.
" Không không tôi sẽ không kí vào đâu.
"
Hắn như một người mất trí đứng lên rời đi trong sự thất thần trên gương mặt là sự thương tâm vô bờ bến.
Chí Thượng đang chìm trong sự đau thương về tình yêu của chính bản thân mình.
Bỗng nhiên hắn nhận được một cuộc gọi của mẹ mình, bà Thu Nguyệt nói ông Lâm đã bị té cầu thang đang hôn mê.
Chí Thượng nghe xong liền vội vàng lái xe đến bệnh viện.
Quay lại vài tiếng trước bà Thu Nguyệt đang đi ra bên ngoài mua sắm, trong nhà chỉ