Sự Trả Thù Ngọt Ngào - Huyenshin1111

Anh Tham Lam Lắm Nhân Tình


trước sau

Tuyết Đình nghe xong gắt gay mặt lại. Cái gì mà dâm đãng? Nếu có thì chỉ vì bị anh bức ép thôi. 1 lúc sau anh đi làm, cô chắc lên phòng nằm ngủ thôi. Cả người còn rã rời lấy sức đâu mà làm việc.

Ở công ty, anh ngồi ngạo mạn nhìn màn hình máy tính. Tiếng gõ cửa vang lên, bước vào là thư kí của anh- Chung Hân Mạc. Cô ta đi tới 1 cách kệch cỡm. Chiếc áo sơmi đỏ được ả buông lỏng vài nấc khuy, cố lộ ra khe rãnh ngực. Chiếc váy bó sát cặp đùi được tẩy trắng của ả. Ả đi tới bàn làm việc của anh, cố ý sát bộ ngực lại. Cúi xuống đưa tập tài liệu, ả hơi nhíu vai ra sau để đưa bộ ngực ra trước. Cách này có vẻ rất hữu dụng, làm kích thích nhẹ sự ham muốn trong anh nhưng hôm nay rất lạ. Con mắt anh chỉ chăm chăm đọc hồ sơ, nhìn rồi đặt bút kí, trông có chút hành động thân mật. Đưa tập hồ sơ cho Hân Mạc, anh lạnh lùng lên tiếng:

- Ra ngoài.

Ả sững sờ. Mọi hôm chắc chắn sẽ có 1 màn mây mưa với anh nhưng hôm nay thật khác biệt. Hân Mạc đờ người ra, đơ mất chân tại chỗ. Anh nhíu mày, gằn hỏi:

- Còn chuyện gì?

Hân Mạc vội lấy lại phong thái, vội vàng ra ngoài. Đóng sầm cách cửa phòng lại, ả có vẻ tức tối. Có đám nhân viên đi qua, mở miệng khinh bỉ:

- Chắc hôm nay không thỏa mãn rồi.

- Bị ra rìa rồi ấy mà. Tôi thấy chủ tịch như đang có người con gái khác rồi.

- Ai thế? Nói đi cho người ta hóng với.

- Cô gái ấy hôm trước có bức ảnh trên mặt bàn làm việc của Cao tổng. Nhìn hiền hoà, thân thiện, xinh xắn mà ngây dại mê người

- Ừ, chứ đâu như ai kia. Lấy tấm thân rẻ rách ra làm việc mà đã tự cao tự đại.

- Đúng rồi haha

Cả đám nhân viên ấy cố ý nói to cho Hân Mạc nghe. Ả như con sói lồng lộn lên, miệng nghiến răng ken két, chắc chắn ả phải hại chết cô, Tuyết Đình. Có vẻ may mắn sẽ đến với ả vì tuần này công ty tổ chức tiệc, nếu như vậy rất có thể Cao Lãnh sẽ đem theo người con gái ấy. Haha. Ả đứng cười to, rống lên như 1 kẻ điên.

Và đúng như dự đoán...

Hôm nay, công ty anh tổ chức 1 buổi tiệc lớn. Trong nhà anh đang tấp nập người. Tất cả chỉ để chăm sóc cho cô- Tuyết Đình. Trạch Khiêm cũng ở đây. Dắt theo 1 cô bồ xinh xắn, trông có vẻ
dễ mến. Cao Lãnh trừng mắt nhìn anh, Trạch Khiêm biết tỏng nên đi lại nói giọng nũng nịu:

- A Cao tổngg. Người định giận em đến bao giờ.

Cao Lãnh nghiêng mặt. Trạch Khiêm cọ xát người mình vào anh. Cả người ôm chặt cánh tay Cao Lãnh, bàn tay đưa lên vuốt ve khuôn mặt góc cạnh ấy:

- A nếu không thì em xin chịu phạt

Trạch Khiêm uốn éo như con rắn. Rên lên:

- Ah...ưm..a

Cao Lãnh phát nôn. Anh khua tay:

- Tên điên. Dừng trò kinh tởm này lại ngay.

Trạch Khiêm nghiêm túc trở lại. Cười ha hả rồi quay ra với cô bồ xinh đẹp. Cao Lãnh đi lên trên phòng. Trong phòng, cô đã được trang điểm lộng lẫy, xinh đẹp. Bây giờ đang mặc trang phục vào. Có vẻ đang chút trục trặc ở bộ váy nên stylist đứng giữ váy cho cô. Anh vội hỏi:

- Để tôi giữ cho.

Bà ta rời khỏi phòng, như chạy xuống lấy đồ. Anh đứng đằng sau giữ váy, nhìn ngắm cô. Phần lưng bị lộ hết ra đang thiêu đốt con mắt anh. Tấm lưng trắng nõn nà, xẻ dọc sâu xuống gần hông. Dây váy chưa được buộc nên anh cầm hai bến sít mạnh lại, cô bị bó ngực lại, hét lên:

- Hic..đau.. Anh làm gì vậy?

Anh mê muội nói:

- Sao em dâm đãng vậy? Em luôn cố ý quyến rũ tôi?

Vừa nói anh vừa cắm mặt xuống hõm cổ, hai tay uốn nắn bộ ngực đẫy đà đang bị bó lại. Cô khó chịu nói:

- Đâu có

Anh gian tà đưa tay xuống dưới váy, kéo mạnh chiếc dây quần lót, nó sít lại sát hoa nguyệt cô khiến cô vô ý kêu lên:

- A..

Lần lần bàn tay vào sâu trong quần lót. Giờ bàn tay ấy đang yên vị trong hoa nguyệt của cô. Tuyết Đình ngại ngùng nói:

- Anh làm trò gì vậy? Bỏ ra ngay

Anh hôn vành tai cô, nói:

- Không đấy? Làm sao nào? Hả? Hả

Mỗi lần như vậy là 1 lần anh ấn mạnh vào cục thịt tròn nơi hoa nguyệt. Cô vì vậy mà kêu lên:

- Th....ôi..Có ưm..người ..ahm

Truyện convert hay : Nhất Kiếm Độc Tôn

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện