"Anh.." Cô gái nhìn Tiêu Hạo Thiên một cách bi thương, cô ấy cũng cảm thấy sát thủ đuổi theo sau lưng, cô ấy muốn chạy trốn, nhưng cô đã trốn từ Hà Nội đến Sài Gòn rồi, bây giờ cô không còn sức lực nữa, cô cũng không ngờ mình đã hao tâm tổn sức để mau chóng đến Sài Gòn, hơn nữa ông trời có mắt, khiến cô thật sự tìm được Tiêu Hạo Thiên nhưng lại không kịp nói ra thì phải chết... mặc dù trong lòng có rất nhiều lời muốn nói nhưng chỉ có thể chuyển đổi thành một tiếng "Anh" nặng nề đến tột cùng!
Trong lòng Tiêu Hạo Thiên rung động, anh không tưởng tượng ra Thanh Mai rốt cuộc đã xảy ra những gì mới khiến cô ấy bất chấp tất cả đến tìm anh như thế. Còn bây giờ lại là sự tuyệt vọng như vậy!
Ánh mắt anh lúc đó nhìn con dao trong tay sát thủ sau lưng Thanh Mai sắp cắt đứt cổ của cô ấy, Tiêu Hạo Thiên phẫn nộ. Sát khí trên người anh bỗng nhiên cao ngút trời... “Bùm..." Một tiếng nổ lớn vang lên, bay qua người Tiêu Hạo Thiên cách đó hơn 10 mét, xuyên thẳng đến trước mặt Thanh Mai, nhưng trúng vào đầu tên sát thủ đứng sau lưng Thanh Mai! Tiêu Hạo Thiên lúc này vô cùng tức giận.
Một phút sau, tiếng tiếng đập nhẹ vang lên, sát thủ cầm súng lục đang ẩn nấp ở phía xa xa cũng bắt đầu nổ súng, đầu súng chỉ thẳng vào đầu Bùi Mẫn, thật ra sát thủ cầm súng đó nổ súng cùng lúc với toàn bộ động tác của Tiêu Hạo Thiên.
Giờ phút này đã không còn thời gian để chạy trốn nữa rồi, hơn nữa tốc độ đạn bay rất nhanh. Tiêu Hạo Thiên ôm lấy Thanh Mai, trợn mắt nhìn hướng bắn của viên đạn...
“Biển! Bùm.” Nhưng bỗng nhiên một âm thanh nhỏ vang lên, Thiên Nhất cầm một thanh kiếm dài lia thẳng đến viên đạn đang bắn về phía Tiêu Hạo Thiên và Thanh Mai, sau đó Thiên Nhất không hề dừng lại mà cầm lấy con dao lao nhanh như một cơn gió đến chỗ tên sát thủ đó đang đứng...
"Bắt sống!" Tiêu Hạo Thiên nhìn về phía tên sát thủ đó đang đứng, la với giọng điệu lạnh như băng! Sự phần nộ trong lòng anh bây giờ đã lên tới tận trời, Thanh Mai ở trong lòng anh cũng đã ngất đi, anh ôm chặt cô gái trong lòng cùng với sự lạnh lùng trong ánh mắt!
Lúc này ngay khi Thiên Nhất đang hành động thì lại có một tên sát thủ ẩn nấp ở phía xa lộ diện. Chỉ là tên sát thủ này sau khi nhìn thấy cảnh trước mắt, thì lại không dám ra tay. Định quay đầu bỏ chạy, nhưng ngay lúc này bên cạnh hắn ta lại xuất hiện 8 chiến thần tối cao! Lúc đó ngoài Thiên Nhị và Thiên Thất người làm vệ sĩ cho Cao Ánh Vy và vệ sĩ của bát đại chiến thần ở lại bảo vệ Cao Thủy Hồng ra thì tất cả đều xuất hiện!
"Bát bát đại chiến thần? Làm sao, sao có thể ww. chứ!" Tên sát thủ vẫn còn muốn chạy, thì chỉ trong chớp mắt đã kinh hồn bạt vía, 3 tên sát thủ đó cũng là người mạnh nhất của nửa cấp chiến thần, lần này bọn chúng truy sát Thanh Mai đến tận Sài Gòn, thật ra là vì muốn sau khi Thanh Mai gặp Tiêu Hạo Thiên, rồi giết chết Thanh Mai trước mặt Tiêu Hạo Thiên để cảnh cáo anh. Nhưng có chết bọn chúng cũng không hề nghĩ đến, bên cạnh của Tiêu Hạo Thiên lại có 8 vệ sĩ cấp bậc chiến thần!
Ngay lúc đó tên sát thủ điên cuồng chạy trốn thì bị dọa bay lòng dũng cảm nhưng tên sát thủ này cũng là một tên cáo già, hắn liều mạng uống thuốc tự sát. Nhưng hắn không có cơ hội đó, Thiên Tam tát hẳn một bạt tai, làm rụng hết răng của hắn, sau đó thì hai tay hai chân cũng gãy trong phút chốc. Còn tên sát thủ cầm súng bên cạnh Thiên Nhất bị bắt lại, đứng trước những chiến thần tối cao thì mấy tên sát thủ này có muốn tự sát cũng khó.
Hai giờ sau, Thanh Mai hôn mê đang ở trong căn phòng sau phòng của Tiêu Hạo Thiên, vết thương trên người cũng đã xử lý xong bằng loại thuốc trị thương tốt nhất. Lúc này cô ngủ rất say trên chiếc giường êm ấm.
"Đại ca, hỏi ra rồi." Lúc sau Thiên Nhất đến gặp Tiêu Hạo Thiên nhỏ tiếng nói.
Tiêu Hạo Thiên gật đầu, ánh mắt dịu dàng nhìn cô gái nằm trên giường, có chiều cao chỉ 1m6, nhưng cân nặng lại không đến 50kg và khoảng 23 - 24 tuổi, nhẹ nhàng nói: “Nó là Thanh Mai, 20 năm trước là mẹ tôi nhặt ngoài đường về, nó rất hiểu chuyện, từ nhỏ đã chăm sóc tôi như một cậu chủ, tôi còn nhớ, ban đầu nó hình như đến nhà ngoại tôi, mỗi ngày đều quét dọn căn phòng mà mẹ tôi đã từng ở, nó lấy họ của mẹ tôi nên có tên là Đường Thanh Mai, vừa rồi cậu nói hỏi được rồi, vậy có phải nhà ngoại tôi xảy ra chuyện rồi? Nhà họ Đường xảy ra chuyện rồi sao?"
Thiên Nhất nghiêm nghị gật đầu trả lời: “Vâng, đại ca, nhà ngoại anh, nhà họ Đường ở Hà Nội xảy ra chuyện rồi. Mà chuyện còn rất nghiêm trọng nữa...theo điều tra thì hình như có chút liên quan đến ba của anh...”
“Hừ..” Tiêu Hạo Thiên chớp mắt sau khi nghe Thiên Nhất nói, trong mắt lộ ra chủ ý giết người. Anh gật đầu nói: “Ra ngoài nói chuyện...”
Tiêu Hạo Thiên nói xong, Thiên Nhất liền đi theo Tiêu Hạo Thiên ra ngoài, Thiên Nhất và Tiêu Hạo Thiên đứng bên ngoài nói hết toàn bộ câu chuyện. Còn chuyện nhà họ Đường cũng phải nói bắt đầu từ năm năm trước.
Năm năm trước, mẹ của Tiêu