"Thiên Thần Điện chủ, xin hãy tin rằng, chúng tôi...Cửu Đại Môn Phiệt chúng tôi không có ý định gây chiến.” Đông Phương Lâm Vũ nói một cách vô cùng phức tạp. Đánh? Nếu không thể đánh bại, Tiêu Hạo Thiên có thể ngay lập tức giết chết hai đại gia chủ, hắn thì không thể làm được. Cho dù sau này liên minh các gia tộc quyền thế lại để muốn khai chiến với Thiên Thần Điện, vậy thì phải chuẩn bị tốt việc thủ tiêu toàn bộ.
Hơn nữa cho dù có thể phá hủy Thiên Thần Điện cũng chưa chắc có thể giết được Tiêu Hạo Thiên. Một khi không giết được Tiêu Hạo Thiên thì sau này họ sẽ gặp phiền phức lớn.
"Ha ha, ha ha ha... Ông không có ý định khai chiến? Ha ha h.Đông Phương Lâm Vũ! Nếu ông muốn khai chiến thì xin mời! Tôi có thể nhường ông ra tay trước! Nhưng ông nên nhớ rõ, nếu sau này ông muốn đem đến phiền phức cho tôi, vậy thì hãy chuẩn bị cho việc bị hủy diệt tất cả!” Tiêu Hạo Thiên lạnh lùng nói.
Nói xong, anh dừng lại, tiếp tục chỉ vào Đông Phương Lâm Vũ và những người còn lại của sáu gia tộc quyền thế nói: "Bây giờ nếu các người không giao chiến thì mau cút! Còn nữa, nghe rõ đây, từ đây về sau Thất Đại Môn Phiệt các người ai dám công kích nhà họ Đường, ai dám ra tay với mẹ tôi! Cho dù các người là ai, thuộc gia đình quyền thế nào, Thất Đại Môn Phiệt các người đều chết chắc!”
Tiêu Hạo Thiên nói xong, Đông Phương Lâm Vũ và những người khác đều run rẩy! Bọn họ muốn nói gì đó, chẳng hạn như bảo vệ tất cả những người còn lại của hai gia tộc quyền thế kia, nhưng ai cũng không dám nói.
"Còn không mau cút hả?" Tiêu Hạo Thiên nhìn chằm chằm Đông Phương Lâm Vũ rồi nói lần nữa. Đông Phương Lâm Vũ cùng những người còn lại của sáu gia tộc quyền thế liền biến mất trong tích tắc.
Tiêu Hạo Thiên cũng quay người rời đi, sau khi anh đi, hai mắt Hình Lão nheo lại, truyền đến một tràng cười lạnh gáy, sau đó anh ra hiệu cho mười chiến thần và Long Dã Quỳ phía sau. Đột nhiên mười một chiến thần phân thành hai nhóm, lao tới nơi ở của hai gia tộc quyền thế. Ở đó đã không còn những kẻ mạnh của thiên vương, nếu chết thì cũng chỉ là một hai chiến thần đóng giữ mà thôi.
Nửa giờ sau, chỗ ở của hai gia tộc quyền quý ngọn lửa ngập trời, cơ ngơi hơn một trăm năm trực tiếp bị thiêu đốt, trong lòng Tiêu Hạo Thiên không chút dao động. Anh chưa bao giờ nhận mình là người tốt, có lòng thương hại với kẻ thù, đó chính là tự mình tìm cái chết! Hơn nữa, nếu anh không biết sự việc lần này của nhà họ Đường, thì cả nhà họ Đường bay giờ cũng chịu chung số phận. Hoàng Khải cũng quá thẳng tay để Đường Như Ý với Đường Ngọc Hiền lên giường với nhau. Hai gia tộc quyền thế này còn muốn mạo phạm thi thể của mẹ anh, đây chính là chạm đến giới hạn cuối cùng của Tiêu Hạo Thiên.
Trong một chòi nghỉ mát xa bên ngoài thung lũng của gia tộc Âu Dương quyền thế, Tiêu Hạo Thiên chàm một điều thuốc bắt đầu hút. Một lúc sau có một làn sóng dao động sau lưng anh, một tiếng thở già nua truyền đến tai anh.
"Haiz. Hai gia tộc quyền thế này, trong Cửu Đại Môn Phiệt được coi là yếu, đều xếp hai hạng cuối. Nhưng nó đã được truyền thừa lại hơn 100 năm rồi, so với sự thành lập của Việt Nam còn lâu hơn, tổ tiên của họ đã từng vì mảnh đất này mà từng đổ máu, từng chinh chiến." Hình bóng của đất nước Việt Nam thời chiến tranh hiện ra trước mắt Tiêu Hạo Thiên. Ánh mắt đầy phức tạp nhìn gia tộc Âu Dương đã hoàn toàn bị thiêu đốt trước mặt. Nó đã bị thiêu trụi, muốn xây dựng lại là điều không thể Hơn nữa người đứng đầu mạnh nhất của gia tộc Âu Dương thậm chí đã bị giết chết.
Tiêu Hạo Thiên cười lạnh nói: "Đây chính là nguyên nhân ngài không bao giờ động vào họ?”
Long Chiến Quốc lắc đầu, không nói thêm, mà rơi vào trầm mặc. Ông ta không mở miệng, Tiêu Hạo Thiên tiếp tục nói: "Vi vậy, ông Long, bây giờ ngài đã biết phong cách hành động của tôi, ngài còn muốn tôi tiếp quản Bộ Quốc phòng Việt Nam không?” Cơ thể già yếu của Long Chiến Quốc run lên, sự trầm mặc lần này càng lâu hơn. Rất lâu rất lâu sau, Long Chiến Quốc gặt đầu nói: "Đúng, ta vẫn luôn muốn cậu tiếp quản
Khi Long Chiến Quốc nói như vậy, Tiêu Hao Nhiên liền sửng sốt, anh không khỏi kinh ngạc quay đầu nhìn Long Chiến Quốc, nói: " Ha ha, Long tiền bối, sợ là ngài không nghe rõ tôi vừa nói gì. Vậy bây giờ tôi
nói lại lần nữa"
Tiêu Hạo Thiên nhìn chằm chằm Long Chiến Quốc nói một cách nghiêm túc: "Nếu như tôi là Long tiền bối, thì tôi sẽ giết! Kẻ nào không phục Bộ Quốc phòng Việt Nam - giết! Kẻ nào không đi ra chiến trường sẽ - giết! Bằng mặt không bằng lòng - giết! Tham sống sợ chết-giết! Không còn tác dụng với tôi - giết! Cho dù như vậy, Long tiền bối, ngài còn muốn để tôi tiếp quản Bộ Quốc phòng nữa không? Ngài có dám không?
Long Chiến Quốc lần này không nói nữa, ông hiểu rõ ý của Tiêu Hạo Thiên. Thật ra không chỉ mình Tiêu Hạo Thiên có cách nghĩ này, mà thế hệ trẻ của Bộ Quốc phòng ngày nay. Những chiến thần đang chinh chiến bên ngoài lãnh địa, đều có ý kiến rất lớn đối với những gia tộc quyền thế, bọn quyền thể bên trong lãnh địa, thậm chí những môn phái ẩn mình không muốn ra đời.
Không phải vì bất cứ điều gì khác, chỉ là những ngày sống ở Việt Nam không dễ dàng. Trên chiến trường bên ngoài lãnh địa, Việt Nam rất yếu thể Những năm này nếu không có sự trợ giúp của Thiên Thần Điện trên chiến trường bên ngoài lãnh địa. Thì rất khó để Bộ Quốc phòng Việt Nam thành lập cứ điểm bên ngoài lãnh địa.Vì vậy những người phía trước đang dùng mạng sống của họ để chiến đấu, còn những người phía sau lại được hưởng thái bình thịnh vượng. Nếu như họ là những người bình thường thì không sao, nhưng họ là những người mạnh mẽ. Việt Nam không phải là kẻ mạnh. Nhưng trong lòng những người đó, thực lực của chính mình còn quan trọng hơn Việt Nam.
Trong lòng Long Chiến Quốc run lên, không phải vì gì khác, mà vì chỉ huy đầu tiên của Bộ Quốc phòng Việt Nam - Vạn Thiên Thánh với cháu của ông - Long Dã Quỳ, ý nghĩ của họ gần như giống hệt Tiêu Hạo Thiên. Bất luận tổ tiên của đối phương đã gây dựng những gì cho mảnh đất này hàng trăm năm trước, nhưng bây giờ Việt Nam một lần nữa muốn nổi dậy vươn lên đỉnh thế giới, những người nên ra sức thì cần phải ra sức! Bởi vì hiện tại thì còn lâu mới được hưởng hòa bình an yên.
Về phần Long Chiến Quốc, vì sao ông lại nghĩ như vậy? Bởi vì mới đây Vạn Thiên Thánh đã ra tay rồi, Vạn Thiên Thánh đã lén ra tay giết một đại trưởng lão của gia tộc Tư Đồ, đó là một trưởng lão có sức mạnh đỉnh cao của một thiên vương. Điều này Long Chiến Quốc không biết sao? Không, ông ta biết, thậm chí lúc Vạn Thiên Thánh ra tay ông đã muốn ngăn cản. Nhưng cuối cùng ông đã lựa chọn không lộ diện.
Sau đó, ông lặng lẽ đến đây, nhìn thấy cháu trai mình đang cùng với lính Thiên Thần Điện tàn sát Thiên Vương. Cháu trai của ông máu nóng và dã tâm giết người như vậy, ông cũng hiểu cho lựa chọn của cháu mình.
Ngay sau đó Tiêu Hạo Thiên cũng rơi vào trầm mặc. Phải mất một lúc lâu sau, anh lại nhìn Long Chiến Quốc nói: "Vì vậy tôi mới không vào Bộ Quốc phòng Việt Nam, một khi tôi chính thức tham gia vào, thì Thiên Thần Điện nhất định sẽ chịu áp chế rất nhiều quy tắc,