Một phút sau đó truyền ra bốn âm thanh nổ vang khí thế, Tứ Đại Thiên Vương Lục - Diệt - Ám - Chiến của Điện Thiên Thần, khí thế trên người vang lên ầm ầm đột phá lên giai đoạn sau của cấp Hoàng, hơn nữa còn là trình độ cao nhất giai đoạn sau của cấp Hoàng. Vô cùng vững chắc.
Nhưng vận nước của Việt Nam trong hư không của đầu bên kia lại nhanh chóng thu hẹp lại hơn phân nửa, con rồng lớn ẩn hiện ở đầu bên kia, cặp mắt của nó đột nhiên nhìn thoáng qua hơn hai ngàn tướng sĩ còn lại của Điện Thiên Thần, dường như nó dừng lại một chút, ánh mắt có chút phức tạp.
Một phút sau nó đột nhiên vỡ nát thành từng mảnh đầy trời, nó lựa chọn không tiếp tục giúp đỡ những cường giả cấp Thiên Vương và cường giả cấp Chiến thần của Điện Thiên Thần đột phá nữa, mà trực tiếp hòa vào trong cơ thể của hơn hai nghìn người đã được nửa chiến thần còn lại kia.
Sau đó, xuất hiện một màn khiến người ta cả đời khó mà quên được, giờ phút này, hơn hai ngàn tướng sĩ dưới cấp Chiến thần kia của Điện Thiên Thần, tất cả đều bắt đầu đột phá, toàn bộ đều đột phá đến trình độ Chiến thần, với lại trong đó còn có hơn phân nửa trực tiếp đột phá lên mức cao nhất của cấp Chiến thần. "Chuyện này..." Giờ phút này trong lòng Nhị trưởng lão Lưu Triệt và Tam trưởng lão Chu Lệ lại khiếp sợ lần nữa.
Hai người bọn họ bây giờ đang ở mức cao nhất giai đoạn giữa của giai đoạn đế cấp, hơn nữa bọn họ còn có liên quan đến vận nước của Việt Nam. Tự nhiên cảm thấy một màn khác thường của con rồng lớn ở đầu bên kia. Dường như rất khó chịu thì phải? “Sao Sao lại có cảm giác này? Điện Thiên Thần... Chẳng lẽ Điện Thiên Thần cũng có liên quan đến vận nước của Việt Nam sao?" Giờ phút này, trong lòng Long Chiến Thiên, Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão đều vô cùng khiếp sợ khi nghĩ vậy. "Đại tướng Long. Tam trưởng lão, Nhị trưởng lão. Tổng chỉ huy chiến trường biên giới của Việt Nam. Yến Phương Bắc. Xin chiến." Một phút sau, Yến Phương Bắc cưỡng chế đè nén khí thể trên người mình xuống, trên thân tràn đầy hơi thở nồng đậm của nửa để cấp.
Yến Phương Bắc khôi phục lại trạng thái mạnh nhất, đi đến trước mặt Long Chiến Thiên, Tam trưởng lão, Nhị trưởng lão, lớn tiếng xin được chiến đấu.
Một phút sau, một tiếng ầm vang lên, Trần Công Thắng cũng hất chiến bào nhuộm đầy máu tươi, tay cầm đao chiến tàn phá không thể tả, đi đến trước mặt ba vị trưởng lão, lớn tiếng nói: “Đại tướng Trần Công Thắng. Xin chiến." "Đại tướng, Tôn Thiên Hữu. Xin chiến." “Đại tướng, Lục Bảo Đại. Xin chiến."
Nhị trưởng lão hít sâu một hơi, bây giờ ở đây, địa vị của ông ta là cao nhất, hơn nữa trước đây ông ta cũng xuất thân từ trong Bộ Quốc phòng. Giờ phút này, Nhị trưởng lão nhìn bốn lão tướng trước mặt, cùng với mười vị vừa đột phá lên cấp Hoàng, thở dài rồi nói: “Được. Chúng tôi cho các người vào trận."
Một phút sau, Tứ Đại Thiên Vương của Điện Thiên Thần, mới vừa đột phá lên một tầng nữa, Tứ Đại Thiên Vương lên thẳng mức cao nhất giai đoạn sau của cấp Hoàng.
Lúc bọn họ ở giai đoạn giữa của cấp Hoàng đã có thể đối kháng với mức cao nhất của cấp Hoàng bình thường. Mà bây giờ càng có thể so với cường giả nửa cấp Đế Vương, sức chiến đấu của bọn họ, trong nháy mắt đã tăng lên gấp đôi. "Tứ Đại Thiên Vương của Điện Thiên Thần, xin chiến." Lục – Diệt – Ám – Chiến đồng thanh mở miệng với Nhị trưởng lão xin được chiến. -
Chẳng qua giờ phút này, Nhị trưởng lão lại do dự, trong trận chiến này Điện Thiên Thần đã giúp Việt Nam rất nhiều. Nhưng bây giờ mặc dù bốn lão tướng của Bộ Quốc phòng Việt Nam lúc nãy vừa mới đột phá lần nữa, khôi phục lại trạng thái cao nhất, nhưng tình hình vẫn rất bất lợi cho bọn họ.
Dù sao bây giờ đối phương cũng phái đến tám mươi vị cường giả cấp Hoàng qua đây. Hơn nữa cộng với hơn hai mươi cường giả cấp Hoàng còn lại trước đó của đối phương, là có chừng trăm cường giả cấp
Hoàng rồi. Sao sánh chiến lực thì vẫn là 8:1 như cũ thôi.
Đối chiến với hơn một trăm cường giả cấp Hoàng của đối phương, cho dù là bốn lão tướng của Việt Nam, cộng thêm mười cường giả vừa đột phá lên cấp Hoàng, cũng mới có mười bốn người, hơn nữa coi như tính thêm Tứ Đại Thiên Vương của Điện Thiên Thần nữa, cũng chỉ có mười tám người. Sáu đấu một.
Mặc dù bây giờ bốn vị lão tướng của Việt Nam đã có chiến lực của nửa cấp Đế Vương, Tứ Đại Thiên Vương của Điện Thiên Thần cũng có chiến lực nửa cấp Đế Vương. Nhưng ai có thể chắc chắn, trong trăm cường giả cấp Hoàng của đội quân dị vực, không có nửa cấp Đế Vương chứ? Lần này đối phương đều là cường giả cấp Hoàng, gần như đã dốc toàn bộ lực lượng, tuyệt đối là có tồn tại nửa cấp Đế.
Cho nên, trong cuộc chiến này, nếu như không có gì thay đổi. Kết quả là bên Việt Nam thua chắc rồi. Mà Tứ Đại Thiên Vương của Điện Thiên Thần, đều là hạt giống thế hệ sau ưu tú nhất của Việt Nam.
Bốn lão tướng của Việt Nam có thể chết trận. Mười cường giả cấp Hoàng kia của Việt Nam cũng có thể chết trận ở đây. Thậm chí mười ngàn tướng sĩ còn lại của Việt Nam cũng có thể chết trận tại đây.
Nhưng chỉ có Tứ Đại Thiên Vương của Điện Thiên Thần là không thể chết trận ở đây. Dù sao bốn người họ, tương lai đều có khả năng cao sẽ trở thành cường giả mức cao nhất cấp Đế. Một cường giả giai đoạn cao nhất cấp Đế chân chính, chính là loại có thể trấn áp vận nước của một quốc gia. Cũng chẳng hạn như trước đó Bộ Quốc phòng của Việt Nam không có một cường giả giai đoạn cấp Đế cao cấp nhất nào cả.
Cho nên giờ phút nào Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão và Long Chiến Thiên đều im lặng. Sau khi Nhị trưởng lão im lặng một lúc lâu, mới mở miệng nói với Lục - Diệt - Ám - Chiến: “Không được. Các cậu, các cậu.. Đều rất tốt, trận chiến tiếp theo không cần tham gia.” “Nhị trưởng lão. Điện Thiên Thần chúng tôi muốn tham gia chiến đấu.” Lục cuống lên, lớn tiếng nói với Nhị trưởng lão lần nữa.
Nhưng Nhị trưởng lão không để ý đến anh ta nữa, mà đi đến trước mặt thủ lĩnh của Ám Dạ, và nhóm tổ chức sát thủ Linh ngoài biên giới, còn có các cường giả của Chiến Thần Môn.
Sau đó Nhị trưởng lão ôm quyền nói với ba thế lực đó: “Mọi người trận chiến tiếp theo, Bộ Quốc phòng của Việt Nam chúng tôi sẽ liều chết với bọn họ. Dù cho toàn bộ chúng tôi đều chết trận, chúng tôi cũng sẽ diệt hết một nửa bọn họ. Nhưng Điện Thiên Thần không cần tham gia chiến đấu nữa, xin chư vị, đợi đến trận chiến tiếp theo, sắp xếp cho các tướng sĩ của Điện Thiên Thần rời đi." “Mọi người... Việt Nam chúng tôi, xin nhờ..." Giờ phút này, Lưu Triệt, cường giả giai đoạn giữa cấp Đế mạnh nhất, Nhị trưởng lão của Việt Nam, ông lão tóc hoa râm này, khom lưng cúi đầu thật sâu với ba thế lực. “Nhị trưởng lão đừng như vậy. Chúng tôi đồng ý. Ông yên tâm, có chúng tôi ở đây, bọn họ đừng mơ tưởng tiêu diệt được Điện Thiên Thần. Nhị trưởng lão mau dậy đi." Giờ phút này, lúc Nhị trưởng lão Lưu Triệt khom người xuống, thủ lĩnh của Ám Dạ, và nhóm sát thủ Linh, cùng với đám cường giả của Chiến Thần Môn đều bị lay động. "Đây chính là Việt Nam. Củi lửa tương truyền. Thế hệ trước không màng sống chết, dù toàn bộ đều chết trận cũng phải bảo vệ được con cháu thế hệ sau. Mà thế hệ sau cũng tuyệt đối không sợ chiến đấu."
Giờ phút này, thủ lĩnh của Ám Dạ, còn có nhóm sát thủ nửa cấp Đế Linh Số, và nhóm cao thủ của Chiến Thần Môn, lúc Nhị trưởng lão của Việt Nam, tự mình khom lưng với bọn họ, hốc mắt của bọn họ cũng đều đỏ.
Máu nóng trong lòng họ đều đang sôi trào, máu nóng đang thiêu đốt bên trong cơ thể họ. Giờ phút này, bọn họ vô cùng muốn đi theo Bộ Quốc phòng Việt Nam, đi theo Điện Thiên Thần, cùng chinh chiến với liên minh tám thế lực của dị vực.
Nhưng cuối cùng bọn họ không có nói ra. Đối phương có đến mười cường giả cấp Đế, lập tức sẽ xuất chiến.
Mà ba ông lão của Việt Nam, mặc dù bây giờ cũng là cường giả giai đoạn giữa cấp Đế, nhưng cũng không thể ngăn được đối phương. Chiến lực so ra vẫn chênh lệch quá lớn.
Nếu như chiến lực của hai bên không chênh lệch nhiều, không có cách biệt sáu bảy lần như vậy, dù gấp hai ba lần, bọn họ cũng sẽ tham gia chiến đấu. Nhưng mà tới sáu bảy lần thì thua chắc rồi.
Giờ phút này, trong lòng của ba thể lực đều vô cùng khó chịu. Bọn họ há to miệng, nhưng cuối cùng lại không nói được lời nào. "Nhị trưởng lão. Các tướng sĩ của Điện Thiên Thần, thề sống chết không lui. Chúng ta đương nhiên phải tham gia chiến đấu.” Giờ phút này Lục lại xoay