Người thần bí kia không hề trả lời vấn đề mà cô gái che khăn trắng trên mặt kia hỏi. Mà chậm rãi biến mất. Đợi sau khi người thân bí kia biến mất hoàn toàn, cô gái đeo khăn trắng nhíu mày, cô ta có một loại cảm giác quen thuộc với sự tồn tại của người thần bí kia.
Nhưng sau đó cô ta không nghĩ nhiều hơn, mà quay người lựa chọn rời đi.
Không cần phải đến căn cứ của nhưng người bảo vệ quy tắc kia nữa, vốn dĩ cô ta nghĩ rằng cường giả bên đó sẽ không quá nhiều, nhưng bây giờ sau khi hàng chục khí tức của các cường giả xuất hiện, cô ta đã hiểu rồi. Dựa vào thực lực bây giờ cô ta có, vẫn chưa đủ để giết tất cả bọn họ. “Giết một người trước, cho bọn họ một bài học, hừ. Nếu còn dám tính kế với chồng tôi, các người cứ thử xem.” Cô gái đeo khăn trắng hừ lạnh một tiếng, thân hình nhảy xuống núi, trong nháy mắt đã biến mất.
Mà sau khi cô gái đó biến mất không lâu, một người bảo vệ quy tắc đến chỗ mà cô gái đó vừa đứng. Người bảo vệ quy tắc này chính là cường giả cấp đế chín sao, vừa rồi ông ta nhận được tin tức từ chiến trường ngoài biên giới nên mới đuổi đến đây. "Sự tồn tại vừa rồi không phải là Tần Võ mà là một nhân vật đỉnh cấp, rốt cuộc là ai chứ?” Người bảo vệ quy tắc cấp đế chín sao cảm nhận được khí tức mà cô gái che khăn trắng để lại, khuôn mặt già nua dưới lớp mặt nạ cau mày.
Hơn nữa trong ánh mắt ông ta càng ngưng trọng nhiều hơn. Bởi vì ông ta mơ hồ cảm nhận được đối phương mạnh hơn ông ta.
Hơn nữa cường giả tuyệt thế này rõ ràng là không có thiện cảm với những người bảo vệ quy tắc bọn họ. Điều này có thể cảm nhận được khi đối phương giết Giới Thất bằng một kiếm.
Hơn nữa ngay sau đó, người bảo vệ quy tắc cấp để chín sao này, nhìn về phía căn cứ xa xôi, nhìn thấy mười thân ảnh bay trên không trung. Ảnh mắt ông ta càng ngưng trọng hơn. "Không phải. Một người. Là hai người. Hai sự tồn tại vô cùng khủng bố. Có liên quan đến Tần Võ, còn có liên quan đến chủ điện Thiên Thần đi con đường Chân Hoàng kia nữa? Cho dù thế nào thì cũng rắc rối rồi, quá rắc rối rồi." Trong lòng người bảo vệ quy tắc cấp đế chín sao này chấn động, cả người ngưng trọng.
Mà cùng lúc đó, ở sâu trong đại dương, trên bầu trời trên căn cứ của những người bảo vệ quy tắc đó, mười người bảo vệ thiên cấp trên không trung, lúc này cả người bọn họ cũng run lên.
Một lúc lâu sau, một người bảo vệ cấp thiên có khí tức mạnh nhất, trong lòng ngưng trọng nhìn xuống căn cứ bị nổ tung thành đống đổ nát, chậm rãi nói: “Trận chiến này kết thúc từ đây. Ai cũng không được phép ra tay nữa.” "Dừng lại? Vậy, vậy còn chủ điện Thiên Thần đi con đường Chân Hoàng kia thì nên làm thế nào? Chúng ta có cần diệt trừ anh ta nữa không?" Lại một người bảo vệ quy tắc thiên cấp nói.
Người bảo vệ quy tắc mạnh nhất vừa nói kia hừ lạnh một tiếng nói: “Hừ, diệt trừ? Nếu như cậu không sợ chết, thì cậu đi đi. Sau này tính tiếp đi, cho dù muốn diệt trừ thì cũng không phải là bây giờ, hơn nữa con đường Chân Hoàng căn bản là không đi được. Từ xưa đến nay, cũng không có ai đi đến cuối cùng, tuy rằng người chủ điện Thiên Thần kia vô cùng kinh diễm, nhưng muốn đi hết con đường Chân Hoàng? Ha... Căn bản là không được.”
Sau đó, người bảo vệ quy tắc có khí chất mạnh nhất kia, quay người nhìn về phía xa, ông ta vừa đi vừa lẩm bẩm: "Con đường Chân Hoàng, thật sự có người có thể đi được sao? Không có con đường phía trước, không có.."
Sau khi hai cường giả thần bí kia ra tay cảnh cáo, những người bảo vệ quy tắc này thương lượng với nhau, chỉ có thể dặt dấu chấm hết cho trận chiến này.
Không có nguyên nhân gì khác, quy tắc cuối cùng của thế giới này chính là như vậy, người khác mạnh hơn bạn, vậy thì bạn chỉ có thể nhịn. Hơn nữa, trước khi những người bảo vệ quy tắc bọn họ chưa tìm hiểu kỹ về lai lịch của đối phương, bọn họ cũng sẽ không hành động hấp tấp.
Mà cùng lúc đó, ngay khi những người bảo vệ quy tắc này từ bỏ việc tiêu diệt Tiêu Hạo Thiên. Trong nước Việt Nam đã người đi nhà trống, biến thành một đại điện hoang phế. Lúc này có một nhóm cường có có khí tức ngông cuồng cấp để bậc cao, xuất hiện ở nơi đây. Bọn họ đều là các tông môn ẩn thế bậc cao của Việt Nam.
Sau khi những người này xuất hiện, nhìn thấy cảnh hoang phế, sơn môn rách nát trước mặt này, đặc biệt là gửi thấy mùi máu nồng nặc trong không trung, mặt những cường giả cấp đến bậc cao của tông môn ẩn thế này đều thổn thức, phức tạp và ngưng trọng. "Ai! Thư viện Linh Động bị diệt rồi, quân cờ mà chúng ta ném ra để kiềm chế vương triều thế tục này mất rồi. Mọi người, tiếp theo mọi người định làm thế nào?" Một cường giả cấp đế tám sao trong đó nói.
Ngay sau đó, một cường giả của tông môn ẩn thế khác suy nghĩ rồi nói: “Đế xem thế nào đã, bây giờ quốc vận Việt Nam đã thức tỉnh rồi. Chắc là các người cũng biết, quốc vận thức tỉnh là đại biểu cho cái gì chứ. Trong lịch sử hàng nghìn năm từ xưa đến nay, quốc vận rất ít khi thức tỉnh." “Là rất khó thức tỉnh, hơn nữa trong lịch sử, mỗi một lần quốc vận thức tỉnh và bạo phát, đều đại biểu cho một Vương triều, Hoàng triều hoặc là Đế triều cường mạnh. Vậy thì mọi người xong rồi, Vương triều bây giờ, Bộ quốc phòng Việt Nam, liệu bọn họ có đạt đến được trình độ của những Vương triều, Hoàng triều cổ xưa không?” Lại một cường giả cấp đế bậc cao của tông môn ẩn thế khác nói. "Không biết, nhưng chuyện này quá đột ngột rồi, thư viện Linh Động bị diệt, chuyện này cũng có thể là do ý trời. Hơn nữa bây giờ quốc vận Việt Nam đã thức tỉnh, những trưởng lão của Bộ quốc phòng Việt Nam, Long Chiến Thiên, Chu Lệ và Lưu Triệt đều được quốc vận hỗ trợ, bọn họ đều có thể so với cường giả cấp đế bảy sao. Hơn nữa điều quan trọng nhất là, đại trưởng lão Việt Nam Tần Võ được quốc vận hỗ trợ có thể đạt được đến trình độ cấp đế chín sao." “Bây giờ, cao thủ của Bộ quốc phòng Việt Nam đều có thể sánh bằng với bất kỳ người nào trong các tông môn ẩn thế lưu truyền mấy nghìn năm chúng ta.
Ai, suy nghĩ kỹ rồi bàn sau đi, hy vọng mọi người sẽ không lặp lại sai lầm của các Vương triều và tông môn lúc trước nữa." “Ừ. Mở hội nghị tông môn đi, thương lượng xong, lại bàn về Bộ quốc phòng Việt Nam." “Được.” "Thảo luận lại." "Đồng ý."
Trong một lúc, nhóm cường giả cấp đế bậc cao của tông môn ẩn thế đã đạt được thỏa thuận. Sau đó thân thể bọn họ đung đưa, biến mất tại chỗ.
Mà dường như bọn họ hoàn toàn không để ý đến việc thư viện Linh Động bị diệt, họ chỉ thở dài một chút mà thôi.
Đây chính là kết quả của sức mạnh, nếu chiến lực của Bộ quốc phòng Việt Nam không được cải thiện, e rằng những cường giả này đã sớm đánh giết đến Hà Nội, đến Bộ quốc phòng Việt Nam dấy binh hỏi tội rồi.
Nhưng bây giờ bọn họ chỉ có thể ủ rũ rời đi, tổ chức một cuộc họp, thương lượng về các biện pháp đối phó trong tương lai.
Mà không chỉ là bọn họ, nhưng người bảo vệ quy tắc trình độ