Người đàn ông đó chỉ cười không nói.
Tô Đào trước giờ chưa bao bị người khác bơ như vậy, tức giận nói, "Anh rốt cuộc là ai? Tiếp cận tôi có mục đích gì?"
"Đừng căng thẳng, trên đời này chỉ có tôi cùng cậu ta sẽ không hại cô, chúng ta sau này còn gặp lại", người đàn ông đó nói xong liền rời đi.
Cái gì gọi là tôi và cậu ta sẽ không làm hại cô?
Anh ta là ai?
Hơn nữa "cậu ta" là ai?
Không lẽ là vừa mới chạy ra từ bệnh viện tâm thần!
Nhưng ý kiến này rất nhanh đã bị Tô Đào bác bỏ, nếu bị điên thì sao có thể nhìn ra được đôi mắt đặc biệt của cô chứ!
Đợi Tô Đào phản ứng lại và đuổi theo thì thân ảnh người đàn ông đó đã biến mất không dấu tích rồi, trong lòng Tô Đào lập tức nhớ tới câu nói sẽ còn gặp lại của anh ta, bỗng nhiên cảm thấy đây không phải là câu nói đùa giỡn.
Bọn họ sau này nhất định sẽ còn gặp lại.
Đột nhiên bị làm phiền bởi một người đàn ông lạ mặt, hiện giờ Tô Đào cũng không còn tâm trạng nào để mà ăn uống, không tập trung mà chơi đùa với ngón tay.
Cố Từ thấy tâm trạng của cô hình như không được tốt lắm, "Sao thế?"
Trong đầu Tô Đào lúc này chỉ nhớ được câu nói của người đàn ông kia, không để ý được Cố Từ hỏi cái gì, "Hả? Anh vừa nói gì thế?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cố Từ rất có kiên nhẫn, nhắc lại câu hỏi, "Em sao thế? Sao từ lúc trở lại lại không tập trung như vậy?"
Tô Đào cười gượng hai tiếng, "Không có gì~"
Rõ ràng là có chuyện gì đó, nhưng mà anh cũng không có hỏi nhiều.
...
Về đến nhà đã là 8h rồi, Tô Đào ngồi nói chuyện cùng bố mẹ một lúc rồi đi tắm, sau đó làm tổ trong phòng cày view cho anh trai.
Video của Tô Lê ở trong nước không có nhiều, mặc dù là vậy nhưng anh ấy vẫn rất hot.
Khoảng hai năm nữa, Tô Lê sẽ quay về nước để phát triển sự nghiệp, lúc đó mới là thời kỳ đỉnh nhất của Tô Lê.
Sau khi cày xong video, lại nhấn like bài viết mới nhất của anh trai, lướt xuống phần bình luận thấy hầu hết đều là mấy lời khen anh cô đẹp trai, đột nhiên Tô Đào cau mày, cô phát hiện được có một bình luận ác ý.
【Chỉ có tôi cảm thấy cậu ta không hề đẹp trai chút nào sao, đồ xấu xí mau rút khỏi giới giải trí đi】
Không thể chịu nhục mà.
Tô Đào trả lời lại ở bên dưới.
Nhu Mễ Đoàn: 【Anh của tôi không cần bạn phải nhận xét! Bạn là cá lọt lưới khỏi 9 năm giáo dục bắt buộc hả, sao có thể nói những lời xấu xí như vậy】
Đây là acc clone của Tô Đào, chuyên dùng để đấu với antifan của Tô Lê.
Dưới bình luận ác ý này còn có vài bình luận bênh vực khác, Tô Đào ấn like từng cái từng cái một.
Tô Lê nhìn em đi: 【Tặng bạn một cái gương, không cần trả lại!】
Là Tô Đường nha: 【Mày bị điên hả!】
Yêu Tô Lê: 【Mày nghĩ mày là ai hả, nực cười!】
Vẫn là hội Tô Đường bọn cô đáng yêu nhất.
Bất giác đã đến 11h đêm rồi, Tô Đào nghĩ đến việc mai còn phải thi hai môn nữa thì lập tức tắt đèn đi ngủ.
Ngày hôm sau, Tô Đào dưới sự tấn công điên cuồng của đồng hồ báo thức, không tình không nguyện mà bật dậy, đi rửa mặt, mắt nhắm mắt mở ngồi vào bàn ăn còn suýt chút thì ngã, cũng may Tô Vân Đình nhanh tay nhanh mắt kéo cô lại mới tránh được kết cục bi thảm.
"Nhu Nhu, hôm qua con lại học đến khuya hả?", Tô Vân Đình đau lòng đưa cho con gái một cái bánh bao, "Ba mẹ không hy vọng con học nhiều như vậy, đừng để bản thân bị mệt."
"Ba con nói đúng đó, con xem con kìa mắt thâm hết vào rồi".
Tô Đào đang ăn cháo, nghe được mấy lời này mà suýt thì bị sặc, cô đâu có học mà là chơi điện thoại.
Nhưng mà chuyện này sao có thể thừa nhận được, chỉ đành cắn rứt lương tâm nói, "Bố mẹ yên tâm, sau này con sẽ chú ý."
Nghe vậy, Tô Vân Đình và Diệp Ngưng mới hài lòng gật đầu.
Ăn sáng xong, Tô Đào đạp xe đến trường rồi lại lên xe của trường để đến cao trung Hoa Sơn tham gia thi cử.
Ngày thi cuối cùng rồi.
Các bạn học lần lượt vào phòng thi, chỉ còn khoảng 2 phút nữa là bắt đầu vào thi nhưng vẫn có một vài người tụ tập nói chuyện.
Giáo viên coi thi cầm theo giấy thi bước vào lớp, "Chuẩn bị bắt đầu rồi, các em mau tìm vị trí của mình đi."
Vị giáo viên này Tô Đào có quen biết, trước kia là giáo viên dạy Lý của cô. Lần thi tổng hợp này không nghĩ tới lại trở thành giám thị coi thi.
Tô Đào mỉm cười, gật đầu chào hỏi.
Giám thị đó cũng nhìn thấy Tô Đào, vô cùng kinh ngạc, sau đó cũng cười cười coi như đáp lại chào hỏi
Tô Đào là học sinh tốt nhất mà cô từng dạy qua, lúc học môn Lý người đứng đầu luôn là cô bé đó, chỉ tiếc là học sinh tốt như vậy sau đó lại chuyển đến Di Hòa.
Nhưng mà chất lượng giáo viên ở Di Hòa so với Hoa Sơn lại tốt hơn, Tô Đào đến đó sẽ được nhận môi trường giáo dục tốt nhất.
Rất nhanh liền bắt đầu vào thi, Tô Đào nhận đề, đọc câu hỏi và bắt đầu làm bài, lúc làm xong tất cả các câu hỏi còn thừa tận 30 phút, nhìn phiếu trả lời được lấp đầy, Tô Đào chậm rãi thở ra một hơi.
Kiếp trước cô học lần lượt từng lớp từng