Kỳ nghỉ hè rất nhanh đã kết thúc, hôm nay là ngày khai giảng của cao trung Di Hòa.
Các bạn học đã hơn một tháng không gặp nhau rồi, ba năm người tụ tập một nhóm nói chuyện nói nhau, trong lớp vô cùng sôi nổi.
"Đào Tử, mới một kỳ nghỉ không gặp, sao mình cảm thấy hình như cậu lại cao lên rồi", Triệu Lộ so chiều cao của mình với Tô Đào, dáng vẻ vô cùng ảm đạm.
Lúc trước, cô với Đào Tử cao xấp xỉ nhau, hiện tại cô ấy lại cao hơn mình nừa cái đầu, đều là hít chung bầu không khí, tại sao bố mẹ cô cao như vậy mà chiều cao của cô lại vẫn không hề động đậy vậy trời.
"Hình như cao thêm một chút, cậu cũng không thấp mà, chúng ta bây giờ vẫn còn đang phát triển, tốc độ tăng chiều cao cũng thế, cậu sẽ vẫn tiếp tục cao nữa."
Thật ra Triệu Lộ cao 1m62 ở trong lớp cũng không tính là thấp rồi.
"Lớp trưởng? Bài tập hè.. hehe", Mạnh Mỹ cười phơi phới.
Tô Đào đưa bài tập cho cô.
"Cảm ơn nha!", Mạnh Mỹ cầm bài tập về chỗ ngồi, lập tức kéo theo một đống người vây quanh.
"Đào Tử, sau này cậu muốn vào trường đại học nào?"
"Bắc Konh"
1
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đại học Bắc Kinh là một trong những học viện tốt nhất Trung Quốc, gần nhà, hơn nữa mẹ cô cũng giảng dạy tại Đại học Bắc Kinh.
"Vậy chúng ta không thể tiếp tục làm bạn học được nữa rồ.i", nói xong Triệu Lộ thở dài một tiếng, "Mục tiêu của học thần đúng thật là không hề tầm thường, tùy tiện đều là trường trọng điểm, bổn thiếu nữ theo không kịp nha!"
Tô Đào cười cười.
Ngoài hành lang đột nhiên vang lên tiếng hò hét, Tô Đào không rõ lắm nhìn ra bên ngoài thì thấy đám đông bao quanh một người đang đi về phía này, vừa đến cửa lớp, một người từ trong đám đông đi ra, chính là Thời Hàn.
"Chậc chậc chậc, đãi ngộ của đại minh tinh đúng là không giống bình thường.", Triệu Lộ chua xót, cái cảm giác quần chúng vây quanh này, chắc chắc rất tuyệt!
Thời Hàn trợn mắt nhìn cô, "Muốn thử không, để mình giới thiệu cậu đến công ty của mình làm thực tập sinh nhá?"
Triệu Lộ vội vàng xua tay, "Bỏ đi bỏ đi, mình không muốn ngày ngày bị người ta nhìn chằm chằm đâu."
"Thời Hàn, cậu sau này muốn thi vào trường sân khấu điện ảnh hả?"
Thời Hàn gật gật đầu, công ty đã lên kế hoạch cho cậu thi vào học viện điện ảnh, phát triển theo hướng làm diễn viên, thị trường trong nước không có chỗ cho thần tượng, nhất là nhóm nhạc nam phát triển, hầu hết các ca sĩ thần tượng không thoát được con đường biến tưởng đi đóng phim.
"Các cậu định thi trường nào vậy", Thời Hàn cất cặp sách vào trong ngăn bàn, ngồi xuống.
"Với thành tích của mình miễn cưỡng lắm cũng chỉ thi được trường hạng hai thôi, vừa rồi Đào Tử nói muốn thi vào Bắc Kinh.", cái này nếu từ miệng của người khác nói chắc cô sẽ cảm thấy người đó rất có chí khí, nhưng từ miệng của Tô Đào nói ra, cô chỉ cảm thấy cái này là tất nhiên rồi.
"Mình cảm thấy cậu ấy chắc chắn sẽ thi đỗ.", Thời Hàn nói ra tiếng lòng của Triệu Lộ.
"Mượn những lời tốt đẹp của cậu nha.", Tô Đào cười nói.
Tiếng chuông vào lớp vang lên, cả lớp nhanh chóng về chỗ của mình, chủ nhiệm lớp Lưu Na mặt đầy ý cười bước vào lớp, trước tiên cô ấy đọc cả một bài phát biểu khai mạc dài ngoằng, liền chỉ đạo một số bạn nam trong lớp đi lấy sách mới.
Sách mới được phát xuống xong, Tô Đào lấy ra giấy bọc sách chuẩn bị từ trước cẩn thận bọc sách lại.
Thời Hàn tùy tiện ký tên của mình lên bìa sách, còn tán thưởng nó cả nửa ngày trời.
Ánh nắng le lói ngoài cửa sổ, sau khi học sinh mới nhập học được hai tháng thì trùng hợp là kỷ niệm 30 năm thành lập trường, do đó trường học quyết định tổ chức lễ kỷ niệm.
Một giờ chiều, buổi lễ chính thức bắt đầu.
Trong hội trường, ghế ngồi đã dần được lấp đầy, ánh đèn trên sân khấu chiếu sáng khắp nơi, MC đã đứng vào vị trí, tổng cộng có 4 MC, năm hai và năm ba mỗi khóa có 2 người.
"Kính thưa các quý vị đại biểu."
"Thưa thầy cô và các bạn học sinh thân mến."
"Chúc mọi người buổi chiều tốt đẹp."
Cả 4 MC cùng nhau đọc lời khai mạc buổi lễ, MC của năm hai là Tô Đào cùng Thời Hàn, hai người vừa xuất hiện dưới khán đài đã vang lên tiếng reo hò, hò reo mãnh liệt nhất là các bạn học của lớp một năm hai.
Lưu Niên và Triệu Lộ là kích động nhất, thậm chí còn dẫn đầu hô khẩu hiệu, "Ai đẹp gái nhất?"
Các bạn học của lớp một năm hai: "Tô Đào!"
"Ai đẹp trai nhất?"
Các bạn học của lớp một năm hai: "Thời Hàn!"
Hai người ở trên sân khấu nghe được như vậy, không nhịn được phì cười.
Hôm nay Tô Đào mặc một chiếc váy dài màu trắng được thiết kế chiết eo và cổ đứng cổ điển, lộ rõ cái cổ trắng nõn thon dài