Đa số cư dân mạng trên weibo đều ủng hộ Tô Đào, qua vài ngày nhiệt độ từ việc này bắt đầu giảm xuống.
Lướt weibo có thể thấy xuất hiện rất nhiều những bài thông cáo của Trương Ngôn Phù.
Toàn bộ đều là mấy bức ảnh trang điểm tinh tế, photoshop tỉ mỉ kéo đến liên tục.
Bình luận thì đều là khen cô ta đẹp.
Có mấy blogger đưa ra bình chọn nhan sắc của các thí sinh trong show 《 Tôi muốn xuất đạo 》 xem ai là người đẹp nhất, Tô Đào chiếm vị trí thứ nhất với số phiếu áp đảo, đứng thứ hai là Trương Ngôn Phù, thứ ba là Ninh Mạn Ni.
Tô Đào cảm thấy mấy người này đều là không có việc gì làm nên mới rảnh rỗi như vậy.
Mấy ngày nay cô chỉ tập trung cho việc chuẩn bị lần phát sóng sắp tới, lúc đó Tô Lê có đến thăm cô một lần, sau đó cùng anh ấy bàn luận về chủ đề lần này, nói ra vài chủ ý cho cuộc thi mà cô nghĩ ra với anh. Tô Lê nghe xong cũng đưa ra một số lưu ý cho cô.
Anh em hai người cũng lâu rồi không ăn cơm chung với nhau, tối đó Tô Đào liền xuống bếp nấu một bàn toàn đồ ăn ngon cho họ.
Hai ngày sau, Tô Đào nhận được một bưu kiện, là do anh của cô gửi đến.
Bên trong là một bộ váy.
"Anh trai đưa than trong ngày tuyết cho em gái nè*"
* ý là giúp đỡ người khác khi khó khăn
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô còn đang phát sầu vì không tìm được trang phục phù hợp, không ngờ lão anh nhà cô đã tặng một bộ qua đây rồi.
Còn hai ngày nữa là đến ngày phát sóng cuộc thi rồi, cô vốn dĩ muốn rủ Nhan Thanh Thanh đi dạo phố để chọn trang phục, hiện giờ có thể có thêm thời gian để luyện tập.
Tập một lúc 3 giờ liền, toàn thân lúc này mồ hôi nhễ nhại, Tô Đào đến phòng tắm thay đồ, vừa mới thay xong thì chuông điện thoại reo.
Trên màn hình hiển thị là Thời Hàn.
"Alo"
"Kỳ tới của 《 Tôi muốn xuất đạo 》mình sẽ đến đó"
"Thế cậu sẽ thay giám khảo nào vậy"
Thời Hàn và Hàn Thần gần bằng tuổi nhau, hiện giờ anh đang tập trung vào công việc đóng phim nhưng vũ đạo không hề vứt xó, huống hồ anh xuất đạo sớm hơn Hàn Thần mấy năm, tính chuyên nghiệp cũng hơn anh ta rất nhiều.
"Mình chỉ là khách mời thôi, với lại còn có 2 người khác nữa"
Thời Hàn có chút cạn ngôn, trên trán xuất hiện ba vạch đen sì.
"Ây, mình muốn hỏi cậu một chút, lúc mình đến đó thì nên giả bộ không quen biết cậu hay là quen biết cậu đây?"
Thời Hàn không biết làm thế nào mới tốt, thậm chí còn định giả bộ không quen biết anh trai của cô luôn.
".. Mình thấy vẫn nên giả bộ không quen biết đi", Tô Đào cảm thấy tốt không lên quá nổi bật, ngoan ngoãn tham gia xong cuộc thi này, sau đó làm một tiểu minh tinh không quá nổi là được rồi, mục đích của cô bước vào giới giải trí không phải là để nổi tiếng, mục đích của cô là phải cắt đứt mọi đường liên hệ có thể xảy ra giữa Triệu Nhất Manh và Tô Lê.
Nếu là đường lớn thì cô sẽ đào cái hố, nếu là đường nhỏ thì sẽ chặn nó lại, nhất định không để Triệu Nhất Manh đến gần anh trai cô!
Thời Hàn lập tức hiểu ra, nghĩ đến những việc trên weibo, liền lo lắng nói: "Mấy ngày trước mình đang quay phim ở nước ngoài, hôm nay vừa về mới biết được việc cậu bị đồn nhờ người viết hộ bài hát trên mạng. Cậu có sao không? Sao không nói thân phận thật sự của cậu ra cho mọi người biết?"
Tô Đào là một người sáng tác nhạc nổi tiếng nhưng trước giờ chưa từng lộ mặt, cho nên mới không ai biết cô ấy là ai.
Ngay cả tên của người đó cũng là Tô Đào thì mọi người cũng chẳng ai liên tưởng họ là cùng một người, đa số đều cho rằng chỉ trùng tên trùng họ thôi.
Hơn nữa cái weibo đó đã hơn 1 năm không đăng bài, trên đó chỉ có mỗi một cái video dài 10 giây, mà còn không lộ mặt nữa thì ai có thể đoán ra được chứ.
Thậm chí còn có lời đồn người đó đã chết rồi.
"Mình không sao! Dù sao thì những gì họ nói đều không phải sự thật, chỉ cần mọi người biết mình không đạo văn là được, còn mặc kệ người khác, muốn nói gì thì nói".
Cô lười nói chuyện với nhóm người mình không quen biết lắm.
"Mình thấy cũng được, cậu rộng lượng thật đó!"
Dù trước kia là bạn cùng bàn, ngồi cùng với nhau 3 năm cấp 3 nhưng anh vẫn không hiểu được cô.
"Vậy mà cậu còn hỏi mình có sao không"
"Mình chỉ muốn xoát cảm giác tồn tại thôi không được hả"
Tô Đào cạn lời đảo mắt một cái.
* * *
Rất nhanh đã đến ngày diễn ra cuộc thi, Tô Đào ở hậu trường thay xong trang phục thì ngồi đợi đạo diễn gọi tên.
Tô Đào mặc một bộ quần áo cổ trang, màu sắc đỏ như lửa, vạt áo đung đưa, tóc thì cố định lại bằng một sợi dây màu đỏ, làn da trắng nõn, vòng eo thon thả không chút mỡ thừa, trên tay cầm