Động tác của Lâm Cảnh rất nhẹ, vuốt mấy cái đã giúp cô gỡ tóc rối ra.
"Cảm.. cảm ơn Lâm tiền bối", Tô Đào gần như cảm nhận được hơi ấm từ những ngón tay của anh xuyên qua làn tóc cô.
"Sau này đừng nói cảm ơn với anh", sau khi tìm được cô, anh nghe được nhiều nhất chính là hai chữ này, "Em có thể kêu tên của anh".
Mỗi lần cô gọi anh là Lâm tiền bối anh đều cảm thấy lạ lạ, dù sao thì anh cũng không lớn hơn cô bao nhiêu tuổi.
"Như vậy hình như không được lễ phép lắm", giới giải trí trước giờ luôn coi trọng về cấp bậc tiền bối hậu bối, ngay cả fan nhiều lúc cũng so đo về vấn đề xưng hô.
Lâm Cảnh cười một cái, "Từ lúc 4 tuổi em đã xuất đạo rồi, nếu thật sự đem ra nói vậy thì em chính là tiền bối của anh, anh có nên gọi em là Tô tiền bối không".
Nghe anh nói như vậy, Tô Đào có chút ngạc nhiên, "Sao anh lại biết?", bên ngoài chỉ biết cô xuất đạo từ show tuyển tú chứ ít ai biết lúc 4 tuổi cô từng đóng phim.
"Đợi khi nào em nhớ ra anh là ai thì anh sẽ nói cho em biết"
Tô Đào: "..."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hơi khó rồi đó, cô thật khổ quá mà.
Tinh Quang dạ hội chính thức bắt đầu.
Tô Đào nhìn thấy Triệu Nhất Manh quay về vị trí của mình, trang phục dạ hội thay đổi, tóc cũng được tạo hình kiểu khác, không hề chật vật như vừa nãy.
Tô Lê là người hát mở đầu cho Tinh Quang dạ hội.
Tô Đường ai cũng mang theo một gậy phát sáng, lúc anh hát thì giơ lên tạo hiệu ứng ủng hộ.
Bài hát đã kết thúc nhưng lưu lượng lớn như Tô Lê chắc chắn sẽ bị MC giữ lại để trêu chọc vài câu.
Những người dẫn chương trình của Tinh Quang dạ hội là người có danh tiếng tốt nhất trong ngành, từng đơn độc đảm nhận một chương trình, thậm chí ở các nhà đài cũng là nhất ca nhất tỷ.
Giang Lương là người từng trải nhất trong số đó, bình thường cũng thích dẫn dắt hậu bối, nhân duyên vô cùng tốt, lúc này anh ấy đang kéo Tô Lê lại, trêu đùa vài câu: "Hát xong rồi mà không định giới thiệu cho mọi người ca khúc mới của cậu sao? Những người ngồi dưới sân khấu này đều có tài tuyên truyền lắm đấy, không dùng thì phí lắm".
Tô Lê cười để lộ hai má lúm đồng tiền, ngoan ngoãn tuyên truyền bài hát mới của mình.
Đứng cạnh Giang Lương là một vị nữ MC tên Du Tuyết Tinh, cô ấy khá là quan tâm đến vấn đề tình cảm của Tô Lê, "Tôi thấy chiếc trâm cài áo lông vũ này của cậu rất tinh xảo, bình thường cũng thấy cậu hay cài nó, không biết là ai tặng cho cậu vậy?"
Người dẫn chương trình nói xong nhướng mày một cái, ý tứ chính là có phải bạn gái tặng không hả, người ở bên dưới cũng lập tức cười cười.
Trêu chọc nghệ sĩ trên sân khấu là chuyện vô cùng bình thường, điều này có thể mang lại nhiệt độ cho chương trình.
Hơn nữa anh còn là một đỉnh lưu.
Tô Lê cúi đầi nhìn chiếc trâm cài áo trên ngực, nghiêm túc nói, "Là một người rất quan trọng".
Thông thường nghệ sĩ đều nói lái sang chuyện khác, như vậy thì MC sẽ không hỏi thêm điều gì nữa.
Nhưng lần này, Tô Lê không làm theo lệ thường khiến MC hơi sửng sốt một chút nhưng rất nhanh đã phản ứng lại, "Là con gái sao?"
Tiếp tục nói hùa theo để làm nóng không khí.
Tô Lê gật đầu, sau đó nhìn xuống dưới sân khấu, "Phải".
"Woaaa!", vẻ mặt Giang Lương hài hước, "Là bạn gái à?"
Đây đúng