Trái đất xa lạ, phong cảnh quen thuộc (1)"Sao cơ ạ? Ý anh là sao?Han Seol-Ah nhìn Kang Woo, bối rối.Lời đề nghị quá đột ngột, cô ấy không biết nên tức giận hay nói lời cảm ơn với chàng trai"Ồ xin lỗi."Kang Woo lắc đầu, cố định thần lại rồi buông tay cô ra.“ Tôi không thể đánh mất bản thân ngay từ đầu”Cậu ấy đã may mắn tìm được một người khác.Kang Woo không muốn cô ấy nghĩ về mình như một kẻ điên rồ."Tên tôi là Oh Kang Woo.
Cô đã nói rằng tên của cô là Han Seol-Ah? Cô có bị thương không?""Vâng.
Nó không phải là một vết thương quá nghiêm trọng ...!Ugh!"Cô hét lên một tiếng vì cảm giác đau đớn ở chân và khuỵu xuống.Một vật hình vuông rơi ra từ túi của cô khi cô ngã xuống đất.Điện thoại thông minh...!Sau khi nhìn thấy nó là gì, mắt Kang Woo sáng rực lên.Vật thể rơi ra từ túi của Han Seol-Ah, chắc chắn là một vật mà Kang Woo còn nhớ mơ hồ trong kí ức, một chiếc điện thoại thông minh.Đây có phải là ...!Trái đất?Tên xuất hiện trên điện thoại của cô ấy là Han Seol-Ah, một cái tên Hàn Quốc.Nhưng hơn thế nữa…Tôi có thể duy trì một cuộc trò chuyện với cô ấy.Kang woo không nói chuyện với cô ấy bằng ngôn ngữ của quỷ, thay vào đó, cậu ấy đã sử dụng thứ ngôn ngữ mà cậu ấy vẫn sử dụng trước khi rơi xuống địa ngục cách đây một vạn năm.Thực tế là họ có thể giao tiếp có nghĩa là nơi đây là Trái đất, và cô ấy là người Hàn Quốc.“ Thật may là mình vẫn liên tục luyện tập để không thể quên nó.”Khi ở trong Địa ngục, Kang Woo đã cấm thuộc hạ của mình sử dụng ngôn ngữ của quỷ và dạy chúng những điều cơ bản về tiếng Hàn."Cô có sao không?"Xé-!Kang Woo xé toạc quần áo đang mặc và quấn quanh chân cô.Đó là một bộ quần áo được làm từ những loại vải rất khó kiếm ở Địa ngục vì hầu hết mọi người đều không hiểu khái niệm về việc mặc quần áo vào."A ...!Vâng, cám ơn."Đôi má của Han Seol-Ah hơi ửng hồng sau khi nhìn cách anh ấy không do dự chút nào khi xé toạc cái áo của mình.Lúc đầu, cô cảnh giác với anh ta vì anh ta nói những điều kỳ lạ như "chúng ta hãy kết hôn", và, "ba đứa trẻ sẽ ổn thôi," nhưng những cảm giác đó đã tan biến."Cảm ơn vì đã giúp tôi."Nếu không có anh ấy, cô ấy đã bị tấn công bởi lũ yêu tinh .Trong trường hợp xấu nhất, có thể điều gì đó tồi tệ hơn đã có thể xảy ra.Tôi nghe nói rằng, trong số những con quái vật, có một số ăn thịt con người.Theo quan điểm đó, Kang Woo còn hơn cả vị cứu tinh của cô.Cô cảm thấy có lỗi vì đã nghi ngờ anh ta dù chỉ một chút.Tôi rất biết ơn anh ấy.Một nụ cười nở trên miệng Han Seol-Ah, và cô ấy gật đầu.Chưa được bao lâu kể từ khi cô thức tỉnh với tư cách là một Người Chơi, nhưng cô đã nghe nhiều điều về thế giới này.Hầu hết mọi người sẽ không nghi ngờ việc ai đó sẽ phản bội một người khác chỉ vì lợi ích.Mặc dù không phải ai cũng ích kỷ như vậy, nhưng thật kỳ lạ khi một người chơi chạy đến để giúp đỡ ai đó đang gặp nguy hiểm sau khi nghe tiếng hét của họ."Đừng quá sức.""Được chứ."Kang Woo mỉm cười sau khi nhìn nụ cười đã nở trên môi cô.Tốt.Thực tế là cậu ấy đã thành công để có được hảo cảm của cô ấy là rất có ý nghĩa.Han Seol-Ah là một người rất quan trọng đối với Kang Woo.Cô ấy không chỉ là người đầu tiên cậu ấy gặp sau khi trở về từ Địa ngục, mà cô còn có rất nhiều thông tin mà Kang Woô không có.Tại sao những con quái vật như thế này lại xuất hiện trên Trái đất?Trái đất hiện tại quá khác so với Trái đất mà cậu ấy nhớ.Hiện tại Seo-Ah là người duy nhất có thể giải thích những điều này với Kang Woo.“ Điều đầu tiên…”Kang Woo nhặt lấy chiếc điện thoại rơi ra khỏi chiếc túi.
Ngay lập tức nhấn vào nút Home.Khi nhấn vào nó, cậu ấy nhìn thấy thông tin mà cậu ấy muốn biết nhất.[Ngày 22 tháng 5 năm 2023 3:34 chiều]Năm 2023?Năm Kang Woo rơi xuống Địa ngục là năm 2018, có nghĩa là chỉ có 5 năm trôi qua kể từ ngày đó.Mình đã không thất bại trong việc cài đặt thời gian quay trở lại.Kang Woo đã chuẩn bị cho sự sai lệch trong khoảng từ 10 đến 20 năm.Thực tế là sự sai lệch chỉ là năm năm có nghĩa là cậu ấy đã hoàn thành công việc tốt hơn mong đợi.Nhưng chỉ mới 5 năm trôi qua, có quá nhiều thứ đã thay đổi trên Trái đất.Chỉ trong năm năm, những con quái vật như vậy đã xuất hiện trên Trái đất?Kang Woo không thể hiểu chuyện gì đã xảy ra trong năm năm qua, mà những con quái vật như vậy lại lang thang tự do quanh một khu rừng.Mình cần thêm thông tin.Kang Woo thiếu thông tin để biết về tình hình hiện tại.
Cậu ấy quay đầu về phía Han Seol-Ah.“Đây là điện thoại thông minh của cô.”"Ồ cảm ơn.""Nhưng hơn thế nữa, tại sao cô SeolAh lại ở một nơi như thế này?""Ực..."Nghe xong, cô ấy trầm giọng đáp.* * *Người dịch – DARK MOONTeam: RED ZONE* * *"Vì tình huống cá nhân, tôi đã thử đi săn một mình trong một cánh cổng.
Haha.
Tôi vừa mới thức tỉnh với tư cách là một Người Chơi, vậy mà tôi đã thử đi săn ở một cánh cổng Hạng E ...!Tôi thật ngu ngốc."Cô ấy nói với một giọng điệu trầm thấp, tự kiểm điểm lại bản thân.Đôi mắt của Kang Woo sáng lên sau khi nghe những lời đó.Cổng, Người Chơi ...!Cổng có lẽ là nơi họ đang ở.Và Thức Tỉnh với tư cách là một Người Chơi có lẽ là ...Kang Woo nhớ ra cửa sổ trạng thái mà cậu ấy vừa nhìn thấy.Ở đó, trong phần tên, nó đã nói rõ ràng là “ Người Chơi”."Cấp độ hiện tại của cô là bao nhiêu?" Kang Woo hỏi cô ấy bằng một giọng tự nhiên."Bởi vì tôi vừa mới thức tỉnh, tôi đang ở cấp độ 6.
Nhưng một người chơi cấp cao như anh Kang Woo đang làm gì