Sự trỗi dậy của đế chế đại việt
rất xa tại phía nam, trong đại đồn chí hòa, thống tướng nguyễn chi phương đang ngồi bên địa đồ, nghe báo cáo của các tướng lĩnh dưới quyền.
tham tán phạm thế hiển trầm giọng nói:
-theo mật thám của ta báo lại, trong thời gian vừa qua, bọn tây di tăng cường đổ thêm số lượng quân cực kì đông đảo, có vẻ như sắp tới chúng quyết định đánh lớn đối với ta.
lang trung nguyễn duy liền đứng ra khỏi hàng:
-chúng ta nên mở một trận đánh chiếm một số điểm sẽ trở thành bàn đạp tấn công của địch.
-đồn cây mai gần đây địch có nhiều hoạt động chuyển quân ở đó, rất có thể đây sẽ là nơi xuất phát tấn công của chúng.
-nếu để chúng có sự chuẩn bị kĩ lưỡng rồi đánh thì ta khó lòng mà chống trả nổi.
nếu như có hồng đĩnh ở đây, thì chắc chắn hắn sẽ vỗ tay khen hay cho kế hoạch này của nguyễn duy. đây được gọi là cuộc tấn công phủ đầu giành trước ưu thế hay còn gọi là cuộc tấn công phản chuẩn bị. có thể nói nguyễn duy là một trong số ít những vị tướng có tư tưởng tấn công sôi nổi trong số các tướng lĩnh của nguyễn chi phương, trong trận tấn công đồn cây mai hồi năm ngoái cũng là kế hoạch do nguyễn duy lập ra và chỉ huy, tuy nhiên tư tưởng tấn công của ông đa phần bị phản đối, kìm hãm khiến chúng hầu như không đạt được những hiệu quả mong muốn.
nguyễn duy vừa nói hết câu thì thượng thư hộ bộ tôn thất hiệp đã lên tiếng phản đối.
-quân tây di với hỏa khí lợi hại, đem quân đi đánh còn không phải chỉ là đi chịu chết hay sao. chúng ta hiện tại có đồn lũy kì hòa che trở đem ngăn bước tiến quân giặc mới là thượng sách.
nguyễn duy dù không phục nhưng cũng không có cách nào, năm ngoái gã mang 3000 quân đi đánh đồn cây mai có hơn trăm quân phòng thủ, thế nhưng đánh trầy trật, thương vong thảm trọng mới chiếm được đồn, rồi sau đó lại bị quân pháp phản công đánh bật ra. đây là thất bại khiến nhiều lần ông bị đem ra làm châm biếm.
nguyễn duy là một tướng có tư duy chiến lược tương đối lợi hại. tuy nhiên do bị hạn chế về tư tưởng chiến thuật lạc hậu của quân nguyễn cho nên không phát huy hết được khả năng của mình.
thống tướng nguyễn chi phương khoát tay ngăn cản tiếng tranh luận:
-tình hình hiện nay, tấn công quân giặc là không khôn ngoan, giặc được tăng viện có khả năng sắp tới sẽ đánh lớn, các tướng mau đi chuẩn bị, sợ rằng không có nhiều thời gian nữa.
nghe đến đây tất cả đều im lặng. không ai dám nói gì thêm, tướng phương không phải là một người dễ tính, đặc biệt là đối với tướng lĩnh dưới quyền, kết luận của ông không cho phép ai được có ý kiến ý cò gì hết.
các tướng liền vâng mệnh đi ra ngoài.
nguyễn duy nhìn trời thì thầm.
-chúng ta còn thời gian chuẩn bị nữa không, rồi trận chiến sắp tới sẽ ra sao, liệu có như lời vị kỉ anh quận công nói hay không?
tiếng thì thầm ảo não chỉ có hộ vệ bên cạnh nghe được, hắn nhướng mày tỏ vẻ không hài lòng nhưng rồi lắc đầu đi theo nguyễn duy.
hắn chính là phạm năng lâm con của tham chi pham phú thứ. sau trận chiến diệt ngô gia trang hắn được lệnh hồng đĩnh mang theo một tiểu đội cận vệ ss vào nam cùng với tiền vàng vũ khí ủng hộ kháng chiến.
đây được coi là nước cờ đầu, để hồng đĩnh thẩm thấu vào tình hình chiến sự phía nam.
mặc dù thằng này thành tích chiến đấu không đáng tin cậy cho lắm, thế nhưng không thể phủ nhận những mối quan hệ và sự nhạy bén trong quan trường của hắn. mang theo tiền vàng vũ khí cùng với tư tưởng chiến đấu của hồng đĩnh vào nam, hắn nhanh chóng bắt liên lạc được với nguyễn duy, là một cấp dưới của cha hắn hồi còn ở kinh thành.
chính nguyễn duy cũng bất ngờ trước sự thay đổi của thằng này, trưởng thành hơn, rắn rỏi hơn, không còn tính khí công tử bột nữa, và đặc biệt là nhóm chiến đầu hắn mang theo, ai cũng có sát khí mạnh mẽ và khinh nghiệm chiến đấu lão làng mà chỉ những lão binh chiến trận mới có. lập tức nhận được sự tín nhiệm của nguyễn duy và được thu vào đội thân vệ bên người, được giao việc huấn luyện binh sĩ.
những tên thân vệ này khiến nguyễn duy vô cùng hài lòng, thậm chí khiến chúng tướng khác không khỏi đỏ mắt, vì khí tức quân nhân trên người chúng không thua kém gì thiếp thân cận vệ bên người thống tướng nguyễn chi phương cả.
nhiều khi chính nguyễn duy cũng phải tự hỏi, vị quận công kia làm sao để trong thời gian ngắn có thể luyện được một nhóm quân nhân như vậy.
phạm năng lâm đi theo phía sau, không nói gì với đám lính ss về sự