Cả ngày hôm đó.
Tình Phong không liên lạc gì với Trình Ảnh Quân, anh cũng không gọi cho cô một cuộc điện thoại nào.
Cô không muốn quan tâm anh nữa, diện một bộ váy đỏ nhung quyến rũ, lái chiếc Koenigsegg CCXR Trevita màu đen rời khỏi nhà.
Cô đi đến hộp đêm, một mình ngồi một góc để uống rượu, lắng nghe tiếng nhạc xập xình.
Hộp đêm này cũng chính là địa bàn mà anh giao cho cô quản lí, việc làm ăn rất thuận lợi.
Các nhân viên rất ít khi thấy cô đến đây, mà người đến thường xuyên hơn là anh.
Vì có một vài người bạn làm ăn, họ thích đến những nơi thế này để thư giãn.
Một nhân viên thấy Tình Phong đang ngồi ở đó, tinh ý mang đến một đĩa trái cây tươi đặt xuống bàn.
"Của bà chủ đây ạ!"
Cô cười nhạt.
Mặc dù chưa kết hôn với anh, chỉ được anh tuyên bố rằng mình là người phụ nữ độc nhất trong cuộc đời của anh.
Nhưng từ sau khi anh để cô tham dự vào các buổi tiệc cùng với việc nắm quyền kinh doanh và quản lí địa bàn, anh đều dặn dò đàn em và cấp dưới đều phải gọi cô một tiếng bà chủ.
Lúc ấy cô nghĩ như vậy là vui, nhưng bây giờ thì lại vô cùng tẻ nhạt.
Cầm một trái nho xanh lên cho vào miệng, chua chua ngọt ngọt cùng với chút rượu vang, Tình Phong hỏi.
"Ông chủ có đến đây không?"
Cậu nhân viên thành thật trả lời.
"Dạ lúc nãy có đến ạ."
Theo lời của cậu ta, Trình Ảnh Quân đến đây được một lúc thì có A Tài đến tìm.
Anh ta nói gì đó cùng anh rất lâu, chỉ biết rằng lát sau sắc mặt của anh đã không tốt lại càng thêm tệ.
Anh còn đập vỡ hết một chai rượu quý trong quán, ném luôn cả cái gạc tàn thuốc xuống đất.
Trong tiếng nhạc ồn ào, chỉ nghe loáng thoáng rằng anh cùng A Tài đi gặp một người tên là Khâm Dục.
Tình Phong biết người đàn ông này, hắn ta chính là kẻ nhiều lần có ý muốn cướp địa bàn làm ăn của anh.
Vừa nghe nhắc đến Khâm Dục, cô biết ngay thế nào cũng sắp xảy ra chuyện, lập tức rời khỏi hộp đêm chạy đi tìm Trình Ảnh Quân.
Lúc này cô không nghĩ ngợi được nhiều, cũng không quan trọng chuyện ai đang giận hờn ai mà cầm điện thoại lên gọi cho anh.
Đầu dây bên kia chỉ phát lên một giọng nói của tổng đài.
"Thuê bao quý khách vừa gọi, tạm thời không liên lạc được."
Cứ như vậy mấy lần, Tình Phong như phát điên lên mà đập luôn điện thoại xuống ghế trên xe.
Cô phóng xe thật nhanh chạy trên đường cao tốc, dù không rõ phương hướng mà anh đang ở nhưng nhất định cũng phải tìm cho ra.
Nghe nói tên Khâm Dục này lộng hành được như vậy là do có người chống lưng, vì hắn ta có một cô bạn gái tên là La Thanh Hy, con gái cưng của Bàng Lão đại, giang hồ máu mặt ở phía nam Thượng Hải.
Ông ta và Trình Ảnh Quân xưa nay nước sông không phạm nước giếng, nếu nói về thế lực thì chắc chắn anh sẽ mạnh hơn.
Nhưng nếu như nói về danh tiếng, người ta cũng không thể không quên Bàng Lão đại.
Suy cho cùng, tên Khâm Dục đó chẳng qua cũng chỉ là dựa hơi cha của bạn gái, bám váy đàn bà, cũng không phải kiểu người vẻ vang gì.
Tình Phong mở định vị lên tìm, nhưng hình như nó đã bị anh gỡ ra mất, không xác định được vị trí.
Gân máu nổi lên làm cô bực mình, phanh xe gấp rồi dừng lại bên lề đường, đập mạnh tay vào vô lăng mà mắng mỏ.
"Mẹ kiếp anh! Bảo cút là cút luôn không thấy tung tích như vậy đó."
Cô mò tìm lại chiếc điện thoại vừa bị mình vứt ở ghế sau, cũng may nó vẫn còn xài được.
Không còn cách nào khác, cô chỉ đành gọi điện thoại cho A Tài.
Từ sau