Why? Tại sao…Hà Tử Thành công nhận là bản tài liệu của Giang Thị đúng là rất tốt nhưng cái thái độ thiếu lịch sự ấy thì thật sự không được. Có biết bao nhiêu công ty cớ sao lại chọn đúng cái công ty có thái độ ấy chứ?
Hà Tử Thành chặn Lục Chính Thần lại, đứng vô cùng ngay thẳng và nghiêm túc trước mặt anh, hỏi :
-Ây ây, Chính Thần à có phải cậu nên…sáng suốt lại chút chút được không vậy? Cái này nó rất….không hợp lí lắm á
Lục Chính Thần thở nhẹ một cái, nhướng mày lên nhìn Hà Tử Thành. Thực sự thì không người chồng nào có thể nghe người khác nói xấu vợ mình với mình chứ? Lục Chính Thần công nhận ngứa tay lắm luôn ấy, nhưng thôi bỏ qua cho anh lần này bởi anh cũng không biết lí do tại sao vật nhỏ của anh lại chạy ra khỏi phòng họp.
-Cậu bảo có bao nhiêu công ty tốt đúng không? Sao cậu biết tốt trong khi chưa đọc các bản tài liệu của họ? Cậu phải biết rằng, họp ấy nó chỉ là cái có thì có không thì không, cũng đâu biết người ta tại sao lại chạy khỏi đó, còn ấy năng lực là thứ mà Lục Thị chúng ta cần nhất chứ không phải chì là chung chung
Ánh mặt nhẹ lại, hướng về phía Hà Tử Thành nói thêm.
-Lục Chính Thần tôi không phải loại người nhìn vẻ bề ngoài mà đánh giá năng lực, đấy có bao công ty lịch sự lễ phép thế nào nhưng sau đó cũng phải lòi ra cái đuôi là chả hề có một chút nào gọi là kinh nghiệm, chỉ làm có thì vô công ty này không phải cũng như không thôi hả? Còn đây, cậu thử xem bản tài liệu của Giang Thị với những công ty khác xem nó có khác nhau thế nào rồi chúng ta tiếp tục.
Hà Tử Thành cầm lên bản tài liệu do chính công ty Giang Thị làm liền há hốc mồm. Trong cả Lục Thị những người có năng lực như này chỉ có những nhân tài ưu tú như phó giám đốc, tổng giám đốc,…đây chỉ là một công ty nhỏ mà lại có năng lực thế này đúng là không thể nói tiếp.
Nhìn vẻ mặt của Hà Tử Thành như vậy, Lục Chính Thần nói tiếp
-Theo tôi cũng hơn chục năm còn không biết rõ tính cách và phong thái làm việc của tôi thế nào sao hả Hà Tử Thành. Ai trong đời cũng sẽ phải mắc một sai lầm dù nhỏ hay lớn, nhưng không phải vậy mà lấy cái sai lầm ấy để đổ tất cả lên đầu chứ không trên thế giới này ai cũng hoàn hảo thì làm gì có kẻ xấu.
Hà Tử Thành đôi mắt có chút nghi ngờ trên vào Lục Chính Thần ngay khi anh định đứng lên rời đi. Không phải anh không biết nhưng hôm nay thực sự