Trong lòng Mộ Niệm Đồng làm sao có thể không nắm chắc.
Hà Viện Viện cùng Mộ Niệm Đồng đến cửa hàng chuyên doanh, nhân viên cửa hàng nhận ra các cô là khách tối qua đến cửa hàng, đêm qua, Hà Viện Viện mua một chiếc túi hai vạn ở cửa hàng, bởi vậy, ấn tượng của bọn họ đối với Hà Viện Viện rất sâu.
"Cô Hà, cô lại đến xem túi sao?"
Hà Viện Viện lắc đầu, cười nói, "Không phải!"
"Vậy..."
Nhân viên cửa hàng cũng có chút ngẩn người.
Hà Viện Viện nhìn thoáng qua Mộ Niệm Đồng, ánh mắt rơi vào chiếc túi Tửu Thần trong tay cô, sau đó nhàn nhạt nói, "Tôi muốn dẫn dồng nghiệp tới kiểm hàng!"
"Kiểm hàng?"
"Ừ!" Hà Viện Viện giải thích nói, "Tối hôm qua, chúng tôi có tới cửa hàng của các cô, không phải đã từng nhìn thấy một chiếc túi được đặt trong tủ trưng bày à?! Các cô nói, túi kia là bảo bối trong cửa hàng các cô, chính là chiếc túi độc nhất vô nhị ở cái thủ đô này! Hơn nữa, giá trị hơn 120 vạn!"
Nhân viên cửa hàng gật đầu. "Vâng!"
Nói xong, cô ta lại nhìn thoáng qua chiếc túi Tửu Thần trong tay Mộ Niệm Đồng, ánh mắt lộ ra sự khinh bỉ.
Không cần nghiệm cũng biết không phải hàng chính phẩm!
Cái túi này tối hôm qua được tổng giám đốc Lục của tập đoàn tài chính Lục thị mua, túi thì chỉ có một, như vậy túi trên tay người phụ nữ này là thật hay giả còn cần kiểm tra sao?
Hà Viện Viện lại nói, "Cũng thật khéo là sáng nay đồng nghiệp này của tôi nhận được một món quà! Đây chính là quà được tặng, một chiếc túi Tửu Thần! Cô nói xem theo đuổi phụ nữ, tặng quà cho người ta cũng phải là hàng chính hiệu đi! Tôi thấy có thể là hàng nhái, cô nói, cái túi này đắt như thế, ai có thể tặng quà lại tặng chiếc túi hơn trăm vạn? Tôi có lòng nhắc cô ấy có thể là hàng nhái, cô ấy lại nói không tin! Cho nên chúng ta liền mang túi đến cửa hàng chuyên doanh để kiểm tra!"
Nhân viên cửa hàng giống như bừng tỉnh đại ngộ, "Thì ra là như vậy!"
Mộ Niệm Đồng cũng không chú ý tới
bọn họ đang nói gì, mà nhìn về phía tủ trưng bày, bên trong tủ đã đổi thành một chiếc túi khác, chiếc túi Tửu Thần đã không còn ở đó.
Ánh mắt cô có chút nghi ngờ.
Ngay tại lúc cô nghi ngờ, nhân viên cửa hàng lại nói, "Cái túi này không cần kiểm tra cũng biết khẳng định là hàng nhái!"
Hà Viện Viện vừa nghe thấy, đôi mắt sáng lên, lại cố tỏ vẻ khó hiểu hỏi, "Ồ...? Vì sao lại nói như vậy?!"
Nhân viên cửa hàng khách khí nói, "Cô Hà, cô cũng biết! Chiếc túi Tửu thần được thiết kế riêng cho các quý cô quý bà, bởi vì số lượng có hạn, toàn cầu chỉ có 100 chiếc, ở thủ đô này, cũng chỉ có một cái, là độc nhất vô nhị, bán rồi sẽ không còn nữa! Cho nên, cái túi này tất nhiên không có khả năng là thật!"
Hà Viện Viện nghe vậy, lúc này cô ta mới cảm thấy thật sự hài lòng!
Cô ta cười đắc ý, xoay người, lúc nhìn về phía Mộ Niệm Đồng, ánh mắt mang theo thương cảm.
"Đồng Đồng à, cô xem, ngay cả nhân viên cửa hàng cũng đã nói như vậy, chiếc túi kia chỉ là hàng nhái, thiệt cho cô còn coi nó như bảo bối mà ôm! Tôi đã nói rồi, là ai không có lòng như thế, tặng túi cho cô cũng thôi, lại còn tặng túi giả! Thật quá đáng mà!"
Hàn Tĩnh Y tiến lên phía trước, kích động nói, "Còn chưa kiểm tra túi, dựa vào cái gì nói đây là hàng nhái?"
Tức giận của cô ấy rơi vào trong mắt Hà Viện Viện, càng giống như một loại thẹn quá thành giận, Hà Viện Viện nhìn Mộ Niệm Đồng, ánh mắt lại tăng thêm vài phần thương hại!