Editor: Bánh Tai Heo
Wattpad: banhtaiheo
Wp: banhtaiheohelachanai.wordpress.com
-----
Mặc dù phe đảng Minh Châu tính toán rất nhiều, nhưng khi Thái Hoàng Thái Hậu ra mặt, ai cũng không dám tính kế.
Có Lão Tổ Tông ở đây, giống như có một cây Định Hải Thần Châm, cho dù bọn họ có gấp gáp muốn mượn sức Tào gia, vô cùng muốn gặp được Vương thị đang bị đại phu nhân giam giữ, nhưng cũng chỉ có thể kiềm chế.
Không bao lâu, tin tức lão phu nhân bị phạt quỳ truyền khắp dệt phủ, Tào gia liền loạn cả lên, dù là Tào Tỉ lết thân thể ốm bệnh đi cầu Hoàng Thượng khai ân cũng không làm nên chuyện gì.
Còn lại, mấy quan viên đi theo kia, tất cả đều kinh sợ.
Trừ Đồ Nhạc vui sướng hân hoan, Mã Tề đứng ngoài cuộc chỉ chờ xem diễn, thì mọi người ai cũng có dự định riêng, đa số nhăn lại mi, suy nghĩ đến tính ảnh hưởng của việc này.
Quá mức đột ngột.
Bất quá chỉ là dâng mỹ nhân, sao đột nhiên Tào gia lại rớt xuống thế yếu?
Vạn Tuế Gia vì trút giận cho Nghi Quý Phi, nên bắt Tào Dần nạp thiếp, chuyện này bọn họ có thể lý giải. Còn phản ứng của Thái Hoàng Thái Hậu là sao đây?
Ngay lúc bọn họ nghĩ nát óc cũng không ra, liền có tin tức linh thông lặng lẽ tới: "Vương thị kia, là nữ nhân người Hán......"
Nghe xong, mọi người bừng tỉnh, ngay sau đó lại trầm mặc.
Dựa theo quy củ truyền đời của tổ tông, nữ nhân người Hán không được nạp vào hậu cung, hơn nữa, Lão Tổ Tông rất chán ghét những nữ tử yếu ớt nhu nhược, chuyện ra tay sửa trị nữ quyến này coi như hợp lý.
"Một gia tộc đang êm đẹp, vậy mà bị phụ nhân ngu xuẩn đảo loạn." Có người thở dài nói.
"Cũng không phải, nghe đâu là ý của Lý Húc......"
Lý Húc là tổng quản của Sướng Xuân Viên, không phải người họ Tào, mấy quan viên vừa nghe xong thì hai mặt nhìn nhau.
Này, này không phải đều trút lên đầu muội muội hắn sao?
......
Dù gia chủ Tào Tỉ có bao nhiêu hối tiếc, nhưng lúc này cũng đã chậm.
Vài ngày sau, một tờ chiếu lệnh truyền đến kinh thành, Lý Húc rớt khỏi chức tổng quản Sướng Xuân Viên, xuống làm một chức quan không lớn không nhỏ ở Nội Vụ Phủ, quyền lực địa vị có thể nói là khác nhau như trời với đất so với lúc trước.
Phải biết rằng, cao lắm hai ba năm nữa, Lý Húc có thể được đến Tô Châu, kế nhiệm vị trí Tô Châu chức tạo. Giờ xảy ra chuyện này, hắn phải lăn lộn thêm mấy năm nữa đây?
Quan viên không khỏi thổn thức, nhưng Thái Hoàng Thái Hậu tự mình ra lệnh, không ai dám thay hắn cầu tình.
Ngươi nói nhưng Lý Húc là tâm phúc vạn tuế? Là cữu huynh của Tào Dần á?
Tâm phúc của vạn tuế gom được một bó lớn, thiếu hắn thì có sao. Tào Dần còn bị liên lụy, đều nói có phúc cùng hưởng có họa cùng chia, Lý Húc tới chia là đúng!
Lần tuần tra phía Nam này, tuy Tào gia vẫn còn sống, tiếp tục làm tai mắt cho vạn tuế, nhưng hậu viện lại rối loạn vô cùng.
Đợi thánh giá hồi kinh, Minh Châu liền lặng lẽ bố trí, cho Vương thị một chút ' trợ giúp ', quấy hậu viện đã đục càng đục hơn, cũng cho người truyền tin cho Tào Tỉ đã già đi chục tuổi.
Còn trong thư viết cái gì, ai cũng không biết.
Tào gia có loạn cỡ nào, Minh Châu lại đang đánh chủ ý gì, Vân Tú cũng hoàn toàn không thèm để ý.
Nàng đã tính xong hết phương pháp rút củi dưới đáy nồi, thì còn quản đám châu chấu nhảy nhót sau mùa vụ làm gì nữa?
Nếu Tào gia thay lòng, đầu quân sang Minh Châu, thì không cần nàng ra tay, Hoàng Thượng sẽ tự xử trí bọn họ.
Nàng rũ mắt nhìn bụng nhỏ, ánh mắt nhu hòa, chậm rãi hiện lên ý cười.
Là Dận Tư của nương, hay là tiểu công chúa mới tới đây?
Thánh giá ở tại Giang Ninh tầm hai tháng. Đợi thai của Quý Phi nương nương củng cố, được thái y liên tục bảo đảm dù xóc nảy cũng không sao, lúc này Khang Hi mới vung tay lên, chọn về bằng đường thủy, đi vòng sang Dương Châu, bồi hai vị thái hậu ngắm cảnh ven đường, chậm rì rì mà hồi kinh.
Bên kia, Tác Ngạch Đồ đã lấy lại sĩ khí, triệu tập tay chân cũ đấu với Minh Châu hừng hực khí thế. Sau khi Hoàng Đế lâm triều, hắn chỉ thờ ơ lạnh nhạt, thỉnh thoảng lại nổi điên, Lương Cửu công công nhìn mà thầm kinh hãi.
Này, đây là kề dao gϊếŧ người a.
Hình như Vạn Tuế Gia hết kiên nhẫn rồi!
Nhưng mấy thần tử uy quyền đều đã vào thế, đã không còn đường lui.
Minh Châu quyền lực ngút trời, việc này không cần bàn cãi; Tác Ngạch Đồ thì nổi đóa vì thái tử thân cận với Vân Tú, cũng tính xuống tay, nhưng còn chưa kịp hành động, thì trở thành quân cờ của đế vương.
Hắn không còn thân phận sư phó thái tử, không có quyền ra vào Dục Khánh Cung, từ đầu đến cuối cũng không gặp được mặt thái tử trở về sau vi hành.
Mâu thuẫn hai phái từ từ gia tăng, cũng do Hoàng Đế cố ý thúc đẩy, nên lực chú ý từ việc tranh đấu của thái tử và Đại a ca, đều chuyển sang thù hận riêng của hai quyền thần là Minh Châu và Tác Ngạch Đồ, không chết không ngừng.
Hôm qua bị buộc tội tham ô, hôm nay đã bị buộc tội không làm tròn trách nhiệm...... Hai phái công kích nhau càng thêm kịch liệt.
Vì đang đánh nhau với Minh Châu, nên Tác Ngạch Đồ sứt đầu mẻ trán, không rảnh mà để ý chuyện khác, đành phải giao trọng trách ly gián thái tử cùng Nghi Quý Phi cho Bình tần trong cung, đồng ý cả những thủ đoạn âm độc.
Bình tần bệnh nặng vừa mới khỏi, nhưng lại không biết sao mà đắc tội Ôn Quý Phi quản lý cung quyền, nàng còn ốc còn không mang nổi mình ốc, dù muốn làm gì cũng có tâm nhưng vô lực.
Có lần đầu, thì sẽ không thể có lần hai. Sau khi nàng hại Dận Kỳ rơi xuống nước, Vân Tú cho người giám thị chặt chẽ Trữ Tú Cung, dù Bình tần tính toán như thế nào thì cũng là giỏ tre múc nước nên công dã tràng.
Mặc dù Bình tần oán hận Vân Tú lại lần nữa hoài thai, nhưng nàng cũng chỉ có thể trơ mắt mà nhìn Thập Nhất a ca oe oe cất tiếng khóc chào đời, trơ mắt mà nhìn Hoàng Thượng mừng rỡ như điên, ban tên Dận Tư cho tiểu a ca, ôm vào trong ngực không chịu bỏ.
Ngày Thập Nhất a ca sinh ra, đúng vào đêm giao thừa năm Khang Hi thứ 24.
Đứa nhỏ này rất đáng yêu, không thua kém gì Cửu ca của hắn, đôi mắt linh động liên tục chớp chớp, chỉ cần nhìn một chút thì tâm liền mềm ngay.
Dận Tư sơ sinh gì cũng không hiểu, nhanh chóng thay thế địa vị của Nhị ca và Ngũ ca hắn trong lòng Thái Hoàng Thái Hậu, cũng nhanh chóng thành bảo bối của Thánh Thượng.
Năm Khang Hi thứ 26, Đại a ca vừa tròn 16, đã nhiều lần thượng triều nghe báo cáo và quyết định sự việc được ban thánh chỉ tứ hôn, cưới nữ chi ruột của Hộ Bộ thượng thư là Y Nhĩ Căn Giác La thị làm đích phúc tấn, rất nhanh, Đại phúc tấn liền sinh hạ tiểu công chúa, chính là tôn nữ đầu tiên của Hoàng Đế.
Năm Khang Hi thứ 27, thủ hạ của Minh Châu tham ô nhận hối lộ, chứng cứ bán quan bán tước được trình lên bàn, Nạp Lạt thị cứ như tòa tháp lung lay, ầm ầm sụp đổ.
Minh Châu bước vào vết xe đổ của Tác Ngạch Đồ, từ bỏ chức quan, nhàn rỗi ở nhà, cùng lúc đó, đồng đảng của hắn là Hộ Bộ thượng thư Khoa Nhĩ Khôn cũng bị ném mũ cánh chuồn, không bao giờ có thể khởi phục.
Cuối năm 27, Thái Hoàng Thái Hậu thọ 76 tuổi bỗng nhiên cảm phong hàn, bệnh không dậy nổi, Hoàng Đế ôm Nghi Quý Phi khóc rống một hồi, rồi sau đó lấy ngân lượng trong nội phủ, hạ lệnh cho Công Bộ sửa chữa Sướng Xuân Viên, làm nơi nghỉ ngơi phụng dưỡng Thái Hoàng Thái Hậu.
[Editor: Bánh Tai Heo - truyenwiki1.com: banhtaiheo - Wp: banhtaiheoHElachanai.wordpress.com]
Năm Khang Hi thứ 28, đầu thu, tại Sướng Xuân Viên.
"Lão Tổ Tông, ngài uống thuốc đi. Hoàng Thượng nói sau khi hạ triều sẽ dẫn mấy a ca tới gặp ngài." Màn gấm được xốc lên, mùi thuốc chua xót tràn ngập cả phòng, Tô Ma Lạt Cô bưng chén ngọc, bước nhẹ nhàng vào phòng.
Sau một lúc lâu liền truyền đến tiếng nói có chút cố hết sức của Thái Hoàng Thái Hậu, âm thanh già nua ẩn nụ cười, có vẻ vì nghe được hai chữ ' a ca ', nên thần khí cũng gấp gáp.
Ngữ điệu thở hổn hển: "Có Dận Tư không......"
"Ai mà không biết ngài thích Thập Nhất a ca nhất chứ. Thập Nhất a ca rất hiếu thuận, ngài sẽ được gặp hắn thôi." Tô Ma Lạt Cô nhẹ dỗ, "Chỉ là, đừng để Thái Tử gia nghe thấy mấy lời này a......"
Thái Hoàng Thái Hậu cao hứng hẳn, vui vẻ nói: "Tốt, tốt."
Hai chủ tớ tiếp tục nói chuyện, trong âm thanh mơ hồ nghe ra mấy chữ "Dận Thì" "Phúc tấn", dần dần, trong màn trở nên an tĩnh, thay vào là thanh âm uống thuốc sột soạt.
Qua một hồi lâu, Tô Ma Lạt Cô xốc mành bước ra, ánh mắt ngừng trên người nữ tữ mặc trang phục phụ nữ Mãn Thanh màu xanh bích, khuôn mặt mang theo ý cười: "Phúc tấn, Lão Tổ Tông đang nghỉ ngơi, kêu lão nô đưa phúc tấn ra ngoài. Người đang thai, dù sao cũng phải cẩn thận một chút."
Nghe vậy, Đại phúc tấn Y Nhĩ Căn Giác La thị dịu dàng nhấp môi cười, đỡ eo đứng lên, làm lộ ra cổ bụng nhỏ: "Tạ Lão Tổ Tông săn sóc, làm phiền Tô Ma."
Bộ dạng nàng thanh tú đoan chính nhã nhặn, mang đồ trang sức trâm ngọc vô cùng đơn giản, phối trí trông rất thoải mái tự nhiên. Tuy không phải là một mỹ nhân nổi bật, nhưng khí độ trầm ổn kia dù ai thấy cũng phải tán dương một tiếng.
Đại phúc tấn đến từ một trong tám gia tộc lớn nhất của người Mãn, là Y Nhĩ Căn Giác La thị, nàng là đích nữ của tiền nhiệm Hộ Bộ thượng thư Khoa Nhĩ Khôn. Khoa Nhĩ Khôn chính là người trung thành nhất trong phe cánh Minh Châu, gần cuối năm trước, khi Tác Ngạch Đồ tố giác Minh Châu, vô số tội được tố ra, còn kéo theo cả mấy người trong đảng phái.
Hoàng Đế tức giận không thôi, hạ lệnh cho ngự sử điều tra, tổ chức của Minh Trung đường chốc lát liền sụp đổ. Mấy tâm phúc của Minh Châu như Khoa Nhĩ Khôn cũng bị cách chức, trước mắt chỉ có thể vô công nhàn rỗi ở nhà, có khi còn phải cần tiếp tế từ Đại phúc tấn trong cung.
Được Đại a ca Dận Thì thương yêu, Đại công chúa nàng sinh thì là hoàng trưởng tôn nữ của Thánh Thượng, giờ lại có thai tiếp, bấy nhiêu cũng đủ khiến nàng sống mà không cần cúi đầu. Mặc dù mẫu tộc bị liên lụy, nhưng vinh quang nàng không hề giảm, địa vị không dao động chút nào, Khang Hi còn rất khen ngợi người dâu trưởng này, còn hai vị thái