Đối mặt với vấn đề của Miêu Phi Vũ, Thẩm Thu Hoa cười gật đầu.
"Có thu hoạch được gì sao?"
Thẩm Thu Hoa tự hỏi một chút, "Đại khái... Có thể chú ý máy quay nhiều hơn một chút." Nàng tự mình cảm giác tham gia loại tiết mục này tuy rằng không phải rất thú vị nhưng cũng không phải là rất khó. Nhưng vấn đề lớn nhất của nàng chính là xem nhẹ máy quay. Điều này khiến nàng đứng ở vị trí khó quay được hoặc che đi vị trí của người khác, khiến cho khung cảnh trở nên kém đi. Cho nên thoạt nhìn thì quay rất thuận lợi, kỳ thật phải quay lại rất nhiều. Thậm chí buổi quay bổ sung sáng nay phần lớn đều là của nàng.
"Cô là người mới sao? Không phải xuất thân chính quay lại có được biểu hiện như vậy rất khó. Nghe nói trước đây cô đóng phim?" Miêu Phi Vũ đối với nữ nhân mới bước chân vào giới nghệ sĩ này cảm thấy thập phần hứng thú. Lấy kinh nghiệm hành nghề của hắn, Thẩm Thu Hoa tuyệt đối có tương lai. Như vậy ở thời điểm nàng chưa nổi tiếng nên tạo mối quan hệ, tương lai nhất định sẽ có chỗ lợi. Giới giải trí là vòng xoáy dựa vào nhân mạch. Thêm một phần thiện duyên sau này chính là cho bản thân thêm một con đường.
"Đúng vậy. Là một bộ phim cổ trang. Vai của tôi là Quý phi." Thẩm Thu Hoa đối với Miêu Phi Vũ ấn tượng không tệ. Đại hán phương Bắc này có năng lực khống chế toàn cục, lại có một ít sự cẩn thận khó có được. Nhìn qua có vẻ cẩu thả nhưng nhiều khía cạnh lại có nét tinh tế. Giống như Miêu Phi Vũ, Thẩm Thu Hoa cũng cho rằng thêm một người bằng hữu đối với bản thân sau này sinh tồn trong vòng xoáy này cũng là có lợi.
"Quý phi nha." Miêu Phi Vũ nhìn chiếc xe từ xa đang chạy đến, "Khí chất này của cô, còn dùng để diễn sao?"
Thẩm Thu Hoa rũ mắt, biểu hiện những hoạt động tình cảm của Quý phi, cùng với lời kịch đều không phải vấn đề. Dù nàng đã tính trước vị trí đứng nhưng vẫn thường xuyên phạm lỗi. Đạo diễn không mắng nàng đã nể tình lắm rồi.
Miêu Phi Vũ thấy Thẩm Thu Hoa không nói lời nào, hỏi: "Vấn đề cảm máy quay sao?"
Thẩm Thu Hoa giương mắt, gật đầu.
Bởi vì nàng đang có tâm sự, đôi mắt vừa giương lên lộ ra cảm giác thiếu nữ ngây thơ cùng bất lực khiến Miêu Phi Vũ dù nhìn quen nữ minh tinh cũng nhịn không được tim đập thình thịch. Thẩm Thu Hoa này tương lai nhất định sáng sủa. Hắn trong lòng hạ kết luận.
"Thu Hoa, việc cảm máy quay, có thể đến trường học một chút là tốt nhất. Không có điều kiện cũng không sao. Kinh nghiệm mới là quan trọng. Cô hiện tại không nên gấp gáp, nhìn người khác diễn nhiều một chút, đặc biệt là diễn viên giàu kinh nghiệm. Cho dù họ không phải người nổi tiếng, cũng có thể có rất nhiều chỗ chưa làm tốt, nhưng mà người có thể diễn cả đời nhất định đáng giá cho cô học tập. Từ từ, tư chất của cô tốt như vậy, nhất định có thể thành công." Miêu Phi Vũ nhìn xe đã dừng, đứng lên. "Về sau có cơ hội tôi sẽ giới thiệu đoàn phim cho cô. Đến lúc đó cô cần phải cấp mặt mũi cho lão ca."
Thẩm Thu Hoa cũng đứng lên nói, "Cảm ơn Miêu ca."
Miêu Phi Vũ xua tay, tiến đến khách sạn đón những người khác chuẩn bị lên xe.
Dương Quỳnh đứng bên cửa sổ, luôn nhìn Miêu Phi Vũ cùng Thẩm Thu Hoa nói chuyện với nhau. Nhìn thấy Miêu Phi Vũ đi đến, cô liền muốn đi theo. Nhưng nhìn thấy Thẩm Thu Hoa âm thầm ra hiệu cho mình, cô liền không đi lại. Nghe thấy Miêu Phi Vũ đón bọn họ lên xe, cô kéo vali ra khỏi khách sạn. Thẩm Thu Hoa tại đây nhận lấy một cái vali.
"Nói chuyện gì vậy?" Ngữ khí Dương Quỳnh có chút chua.
Thẩm Thu Hoa nhìn bộ dáng biệt nữu của cô, nhịn không được nhấp môi mỉm cười.
"Này này, đừng cười, nói cho chị biết đi." Dương Quỳnh dùng bả vai đụng nàng một chút, ngữ khí lấy lòng.
"Kết bạn mà thôi. Việc như vậy về sau chị làm là tốt nhất. Chị hiện tại cũng hiểu được một việc chính là chị không phải bảo tiêu của em, chị là trợ lý của em." Thẩm Thu Hoa dùng tay chọc bả vai của Dương Quỳnh.
Động tác yêu kiều này biểu hiện tâm tình hiện tại của nàng rất tốt. Dương Quỳnh nắm lấy tay nàng. "Chị sẽ mau chóng thích ứng với vai trò này."
Hiện tại có rất nhiều việc yêu cầu Thẩm Thu Hoa tự mình xử lý, Dương Quỳnh đau lòng. Có điều cô không có năng lực thích ứng nhanh như nương nương, cô cần thời gian để từ từ thích ứng với vai trò của mình.
Mọi người lên xe. Thời điểm xe ra khỏi thôn, Thẩm Thu Hoa cùng Dương Quỳnh nhìn thấy Lương bà bà đứng ven đường ở cửa thôn, nhìn xe rời đi.
Trở lại Y thị, hai người không kịp nghỉ ngơi đã ngựa không nghỉ bay về F thị, trở về đoàn phim.
Rời ba ngày, đoàn phim vẫn như cũ. Thiếu cảnh diễn của Thẩm Thu Hoa, nàng rời đi cũng không có quá nhiều người biết.
Ngày hôm sau nàng trở về như cũ không có suất diễn. Nàng tiếp tục ở trường quay học tập. Nghe theo ý kiến của Miêu Phi Vũ, nàng tìm đến Lý Thạc lúc trước diễn cùng, khiêm tốn thỉnh giáo hắn. Lý Thạc mặt tuy lạnh lùng nhưng đối với việc Thẩm Thu Hoa tùy tiện đến xin thỉnh giáo cũng không cự tuyệt. Chỉ là để nàng nêu ra một vài vấn đề cụ thể. Thẩm Thu Hoa nói về việc cảm máy quay, Lý Thạc buông tay, nói việc này nên tự bản thân trải nghiệm, có cảm giác thì tốt. Thẩm Thu Hoa lại hỏi như thế nào mới có thể tạo ra một nhân vật tốt, Lý Thạc không nói những từ ngữ khó hiểu, hắn chỉ nói với Thẩm Thu Hoa hai chữ "nhập diễn".
Với thông minh cùng học thức của mình, Thẩm Thu Hoa lập tức hiểu ý tứ của Lý Thạc. Đối với một diễn viên không chính quy như nàng, nhập diễn không thể nghi ngờ là một phương pháp nhanh và tốt nhất. Kỳ thật lại nói lúc trước nàng vẫn luôn làm thế. Chỉ là hiện tại càng xác nhận thêm mà thôi.
Ngày thứ ba nàng có một cảnh. Lần này là diễn cùng nam chủ. Quý phi là cô cô của nam chủ, đối mặt với việc nam chủ muốn cưới nữ chủ, Quý phi giữ thái độ phản đối. Hôm nay diễn cảnh Quý phi khuyên nam chủ từ bỏ ý định cưới nữ chủ.
Cảnh này, Thẩm Thu Hoa diễn không tệ, phải diễn một đoạn lời thoại