CHƯƠNG 2
Sau hai buổi tối, Thẩm Thu Hoa đã xem xong "Tiến bước xuất đạo". Ban ngày, nàng cùng Dương Quỳnh làm công tác quay chụp và tuyên truyền cho Nhất Sắc Tài. Vì không phải là một minh tinh nên nàng cũng không gặp khó khăn gì, chỉ cần nỗ lực phối hợp là được. Nhưng mà tổng tài của Nhất Sắc Tài - Lôi Nguyệt đối với nàng mang kỳ vọng rất lớn, cho nên hy vọng có thể dựa vào mong muốn của bản thân cô, đạt hiệu quả quay chụp tốt nhất.
Xem tiết mục xong rồi, Thẩm Thu Hoa xoa trán. Nàng vẫn chưa quen phụ thuộc vào thiết bị điện tử. Hai mắt nhìn màn hình lâu, đầu nàng sẽ đau. Dương Quỳnh săn sóc giúp nàng mát xa, "Em xem xong rồi, có dự tính gì không?"
Theo sự hiểu biết của Dương Quỳnh đối với Thẩm Thu Hoa, vị nương nương này nhìn thì tâm cơ thâm trầm, lạnh nhạt mọi thứ, nhưng thật ra nội tâm lại nhu tình, luôn niệm tình. Nguyên Hương kiếp trước là quản sự cung nữ của Lung Hoa Cung. Như Quyên thì luôn bên cạnh hầu hạ nàng. Hai người này kiếp trước đối với nàng luôn trung thành cùng tận tâm, nàng tất nhiên sẽ không bỏ qua như vậy.
"Em muốn đi gặp hai người họ." Gặp qua Thiên Linh, Cẩm phi, Bạch Đào và Âu Dương Đình. Nàng đã hiểu hai kiếp làm người, rất nhiều người rất nhiều chuyện đã thay đổi. Nàng không xác định được Nguyên Hương cùng Như Quyên có nhớ rõ nàng không. Nếu như bọn họ không còn ký ức của kiếp trước thì nàng cũng không muốn quấy rầy bọn họ.
Dương Quỳnh cười. Đối với những lời Thẩm Thu Hoa nói đều không có chút ngoài ý muốn. "Tiết mục này nghe nói quay đến tháng sau, chúng ta bên này quay chụp xong qua bên đó xem vẫn còn kịp."
Tuần sau Nhất Sắc Tài bắt đầu quay chụp. Lần này Lôi Nguyệt mời bạn tốt của mình, nhiếp ảnh gia chuyên chụp ảnh cho minh tinh - Đoạn Vị Bình. Thanh danh của Đoạn đại nhiếp ảnh là tác phong mau chóng. Xuống máy bay liền trực tiếp vào studio, hôm nay là quay chụp trong lều.
Thẩm Thu Hoa có mặt ở studio từ sớm, trang điểm cùng thay trang phục xong, nhiếp ảnh gia vẫn chưa đến. Lôi Nguyệt hôm nay cũng ở trường quay, luôn hỏi thư ký Đoạn Vị Bình đã đến đâu rồi.
"Nhiếp ảnh gia rất nhanh sẽ tới, Thẩm tiểu thư không nên gấp gáp." Lôi Nguyệt nhận được tin tức Đoạn Vị Bình đã ra sân bay.
Thẩm Thu Hoa cười cười "Lôi tổng, tôi không vội." Nàng duỗi tay lấy ấm trà trước mặt, rót vào hai ly, đưa một ly đến trước mặt Lôi Nguyệt. "Cảm ơn Đại Hồng Bào của ngài, tôi lâu rồi chưa uống loại trà tốt như vậy."
Dương Quỳnh ở một bên âm thầm nghĩ lại. Bản thân thật sự rất khó cho Thẩm Thu Hoa một cuộc sống cẩm y ngọc thực như kiếp trước.
"Lần này vì phối hợp với lịch trình của nhiếp ảnh gia, mấy ngày nay tương đối vội vã, vất vả cho cô." Lôi Nguyệt cảm thấy thực có lỗi. Nguyên bản lần quay này một tuần là hoàn thành. Nhưng do Đoạn Vị Bình chỉ có thời gian ba ngày, cho nên bọn họ không thể theo kế hoạch đã soạn ra. Lôi Nguyệt sợ thân thể Thẩm Thu Hoa không chịu nổi, khiến cho trạng thái quay chụp không tốt.
"Tôi sẽ tận lực phối hợp." Đối với người phát ngôn muốn hợp tác với nhiếp ảnh gia, chuyện này Thẩm Thu Hoa không cảm thấy có chỗ nào không vui. Nàng trải qua việc hậu cung tranh đấu ở kiếp trước, trong cung nữ tử so gia thế, so xuất thân, so dung mạo, so tài văn chương, so ăn mặc, so ân sủng của Hoàng Thượng, chỉ cần những thứ có thể so, các nàng đều sẽ lấy ra so. Không bằng người khác thì phải cúi đầu nhận thấp. Hiện giờ, nàng là người thường, đối phương lại là nhiếp ảnh gia có tiếng, nàng nên phối hợp, không có gì là không phục.
Lúc này, ở cửa xôn xao. Mới vừa rồi nhân viên còn chậm trễ, bây giờ tất cả đều khẩn trương lên, một nam nhân tóc dài khoác áo choàng, mang theo hai trợ lý bước vào.
"Lôi tổng thật có lỗi, vừa rồi trên cao tốc, xe gặp một chút sự cố." Đoạn Vị Bình tiến vào liền vội vàng xin lỗi. Hai trợ lý của hắn đã bắt đầu lắp ráp, điều chỉnh thiết bị.
Lôi Nguyệt cùng Thẩm Thu Hoa đứng dậy, Lôi Nguyệt nói: "Tôi biết anh là người bận rộn, có thể tới đây giúp tôi, tôi vô cùng cảm kích. Vị này là Thẩm Thu Hoa, Thẩm tiểu thư. Còn vị này là trợ lý Dương Quỳnh Dương tiểu thư." Cô lại giới thiệu cho Thẩm Thu Hoa, nói: "Thẩm tiểu thư, vị này chính là nhiếp ảnh gia trứ danh Đoạn Vị Bình."
Thẩm Thu Hoa lúc này đang trang điểm theo hình mẫu Quý phi. Búi tóc cao vãn, lễ phục phức tạp, tương xứng với châu ngọc trên đầu, thật sự ung dung hoa quý.
Đoạn Vị Bình vươn tay chần chờ một lát. Hắn gặp qua rất nhiều minh tinh, soái ca mỹ nữ nhiều đếm không xuể nhưng vị tiểu thư trước mặt này vấn đề không phải đẹp hay không đẹp, vị này nghiễm nhiên chính là Quý phi thật sự. Người hiện đại mặc đồ cổ trang thế nhưng một chút cảm giác không đúng cũng chẳng có.
"Chào cô, Thẩm tiểu thư, tôi mong chờ lần hợp tác này của chúng ta."
Thẩm Thu Hoa cũng vươn tay chính mình, "Chào anh, Đoạn tiên sinh."
Đoạn Vị Bình gật đầu, lại cùng Dương Quỳnh bắt tay. Thái độ thong dong, rất có phong phạm của người làm đại sự.
Lúc này trợ lý của hắn đã điều chỉnh xong thiết bị, Đoạn Vị Bình bảo Thẩm Thu Hoa có thể tiến vào lều quay chụp.
Dương Quỳnh đi theo phía sau Thẩm Thu Hoa một khoảng cách, tựa như cung nữ Thanh Diệp cùng Khang phi nương nương kiếp trước. Đoạn Vị Bình chú ý Thẩm Thu Hoa mặc lễ phục Quý phi phức tạp, thế nhưng hoàn toàn không có cảm giác vụng về. Phảng phất cảm giác nàng thường xuyên mặc những trang phục này.
Bối cảnh phía sau màu trắng, Thẩm Thu Hoa tùy ý đứng ở nơi đó. Sau vài lần chụp tuyên truyền, nàng đã có một ít kinh nghiệm, hơn nữa đã quen việc được mọi người chú ý, cho nên đối diện với đèn flash nàng cũng không luống cuống.
Dương Quỳnh đứng phía sau Đoạn Vị Bình cùng trợ lý, ánh mắt luôn nhìn về Thẩm Thu Hoa.
Đoạn Vị Bình chụp thử hai tấm trước để xem hiệu quả, cảm giác hài hòa khó nói này là như thế nào? Đoạn Vị Bình trong lòng buồn bực, lại có chút hưng phấn. Tình huống như vậy rất khó có thể gặp được.
Hắn buông camera, đi tới cùng Thẩm Thu Hoa nói vài câu.
"Thẩm tiểu thư, bộ trang phục này trên người cô đánh tan khái niệm về trang phục của tôi, chúng ta có thể chụp một bộ mang cảm giác nữ cường nhân không?"
"Nữ cường nhân?" Thẩm Thu Hoa lặp lại.
Đoạn Vị Bình thay đổi cách nói một chút. "Ách... Có khí tràng, đặc biệt là cường thế."
Thẩm Thu Hoa gật đầu. "Tôi hiểu rồi."
Đoạn Vị Bình một lần nữa cầm lấy camera, ra hiệu cho nhân viên công tác phối hợp. Sau đó, hắn giơ camera lên, hình ảnh nữ nhân như cũ vẫn là tùy ý đứng như vừa rồi, tay phải của nàng hơi giơ lên, ý bảo chính mình còn chưa có chuẩn bị tốt. Thời điểm Đoạn Vị Bình buông camera, tay của Thẩm Thu Hoa chậm rãi buông.
Đôi mắt Thẩm Thu Hoa chớp một chút, sau đó nữ nhân ôn nhu mỹ lệ vừa rồi liền biến thành một sủng phi cao ngạo, bễ nghễ thiên hạ trong hậu cung. Gáy