Lư Tự lắc đầu: "Không thể gọi này là đổi nghề. Thu Hoa không đóng phim sẽ rất phí phạm của trời. Anh chỉ cảm thấy thời điểm hiện tại khá khó khăn, hy vọng em ấy phát triển những phương diện khác một chút. Dù sao nhiều tài lẻ cũng không phải việc xấu."
Dương Quỳnh vừa uống nước vừa nhìn Thẩm Thu Hoa: "Em đồng ý?"
"Có gì không tốt." Thẩm Thu Hoa ngồi cạnh cô, nhỏ giọng nói: "Ít nhất có thể ở cạnh chị."
Quả nhiên, Dương Quỳnh cũng nghĩ vậy. Sáng tác cũng không cần tất bật, chỉ cần máy tính, thậm chí điện thoại cũng được. Như vậy khi cô đóng phim, Thẩm Thu Hoa có thể bên cạnh cô.
Lư Tự nhìn hai người thì thầm, khóe môi cong lên: "Hai đứa em nha, không phải anh đã nói, dù sao cũng là người của công chúng thì phải biết chú ý một chút. Lúc trước Dương Quỳnh là trợ lý, còn có thể giấu được. Hiện tại Dương Quỳnh cũng là diễn viên, hai đứa là minh tinh, rất nhanh sẽ bị fans biết." Người đại diện như hắn cảm thấy mắt mình sắp mù rồi.
Dương Quỳnh và Thẩm Thu Hoa thoáng nhìn nhau, cảm thấy rất vô tội. Các nàng đã rất khắc chế rồi.
"Thật sự rõ như vậy sao? Không phải là anh mang theo thành kiến nên thấy vậy?" Dương Quỳnh không tin hỏi.
Lư Tự chỉ tay về hai người, nhất thời không nói nên lời.
Lúc sau mới nói: "Hai đứa phát cẩu lương toàn màu hồng phấn. hiện tại anh cảm thấy mình như bóng đèn công suất lớn chiếu sáng cả bầu trời, hai đứa có hiểu không?"
Thẩm Thu Hoa bị hắn chọc cười, nói: "Xin lỗi anh, Tự ca, về sau bọn em sẽ chú ý." Nàng khẽ nhìn Dương Quỳnh, ý bảo Dương Quỳnh mau bày tỏ thái độ.
Cái nhìn khẽ này, ai da! Lư Tự đỡ trán, hắn mù thật rồi!
"Tự ca, bọn em sẽ chú ý." Dương Quỳnh nhận ý bảo của nương nương, nhanh chóng bày tỏ thái độ.
Lư Tự không thèm để tâm việc các nàng bày tỏ thái độ. Hai người này không cần làm gì, chỉ cần chăm chú nhìn nhau đã bại lộ hết rồi.
"Được rồi. Dù sao hai em chú ý một chút là được. Đừng tìm thêm chuyện để anh làm. Trong khoảng thời gian này, Thu Hoa phải giữ sức khỏe, anh sẽ tiếp tục nhận phim cho em. Anh cảm thấy gần đây có vài nhà đã đưa kịch bản đến. Nhưng mà vết thương...... Ai!" Lư Tự thở dài, đứng lên rời đi.
Đi được vài bước, hắn quay lại hỏi: "Thật sự không cần thuê bảo tiêu."
Hai người cùng lắc đầu từ chối. Lư Tự gật đầu, không nói thêm, xoay người rời đi.
Dương Quỳnh phải chuẩn bị quay cảnh tiếp theo. Thẩm Thu Hoa giảng kịch bản cho cô. Ở khoảng này, Dương Quỳnh kém hơn Thẩm Thu Hoa không ít. Cũng may vai của cô là một người không nói nhiều chỉ biết đánh nhau nên chỉ vài câu thoại cũng rất dễ.
Dương Quỳnh bắt đầu đóng phim, Thẩm Thu Hoa cầm điện thoại muốn viết gì đó. Nhưng trong đầu nảy ra ý tưởng, vừa đến miệng đã không nói nên lời.
"Cái chức năng ghi âm này dùng tạm thời còn được. Sáng tác mà dùng nó, chỉ sợ xấu hổ muốn chết." Thẩm Thu Hoa hiếm khi khinh bỉ.
Hết cách, nàng chỉ có thể lựa chọn đánh chữ.
Lư Từ rời khỏi phim trường thì đến bệnh viện xem Liễu Du. Liễu Du không sao chỉ là hoạt động bất tiện. Tề Duyệt đang chăm sóc nàng, Ngô Đồng cũng ở bên cạnh.
Thân là đồng nghiệp, Lư Tự an ủi Liễu Du, gọi Tề Duyệt ra ngoài, dặn dò nàng chú ý đến những tin tức trên mạng, chú ý làm dịu quan hệ với fans Thẩm Thu Hoa, để fans khống bình. Chuyện này nói thế nào Thẩm Thu Hoa cũng là người bị hại nhưng trên mạng lại xuất hiện những lời nói nhân phẩm của Thẩm Thu Hoa không tốt nên gặp báo ứng. Tóm lại đạo đức của anti-fan là thứ không tồn tại.
"Việc này nhờ em. Hiện tại Liễu Du bị thương, Thu Hoa cũng bị thương, Dương Quỳnh lại đang đóng phim, người có thể trợ giúp cũng chỉ có em. Xong việc, anh sẽ bảo bà chủ Thẩm tăng tiền thưởng cho em." Công việc của hắn khá bận, nói xong lập tức lên máy bay.
Lư Tự đi rồi, Ngô Đồng bước ra: "Lư Tự bảo em khống chế dư luận trên mạng?"
Tề Duyệt nhún vai: "Anh ấy không muốn có người dùng việc này để mắng chị Thu Hoa. Bảo em nói chuyện với fans."
"Chuyện này là sở trường của em." Ngô Đồng đã nghe Thẩm Thu Hoa nói về năng lực của Tề Duyệt.
"Đương nhiên. Em là người phụ trách mảng internet mà." Tề Duyệt kiêu ngạo nói.
"Vậy em làm chuyện nên làm đi. Liễu Du có anh chăm sóc." Ngô Đồng nhướng mày.
"Anh?" Tề Duyệt không nói tiếp. Ngô Đồng là bác sĩ hơn nữa y thuật còn rất cao. Nhưng dù sao thì vẫn là nam, chăm sóc Liễu Du không phải rất bất tiện sao?
"Em đừng nghĩ bậy. Có cần gì, anh sẽ gọi hộ sĩ." Ngô Đồng cảm thấy Tề Duyệt nhất định nghĩ đến những hình ảnh không tốt.
Tề Duyệt cười: "Thật ra cũng không quá mức đến vậy, chỉ cần có máy tính, có mạng, em ở đâu cũng được."
Ngô Đồng nghe nàng nói xong không nói gì thêm. Trong khoảng thời gian này, hắn như anh hai, tuần tra giữa bệnh viện, phim trường, khách sạn để chăm sóc cho bốn cô nương này.
Biết thần tượng bị thương, fans Thẩm Thu Hoa vừa đau lòng thần tượng, vừa nhắm vào đoàn phim, vào khách sạn. Các fans thì đau lòng, có người thì trầm trồ khen ngợi. Trên mạng lại có lời đồn không hay về Thẩm Thu Hoa. Đảo lộn dư luận khiến cho quần chúng hóng hớt không rõ chân tướng xem nhiều sẽ nghĩ đó là thật. Trong lúc nhất thời, nhân phẩm tốt xấu của Thẩm Thu Hoa bị bình luận rất nhiều nhưng danh khí lại không giảm.
"Năm Xưa Không Đổi" đang nổi trên mạng, vì chuyện này, ratings của tăng theo cấp số nhân, từ 1.5 lên 2. Thẩm Thu Hoa đóng vai Như Tú là một người xinh đẹp, giản dị, cứng cỏi, thông minh. Dù gặp phải nghịch cảnh nào, lòng vẫn mang chí tiến thủ. Đây vốn là hình ảnh rất