Mục tiêu lại di chuyển đến Thuần quý phi đang chưa định thần ngồi ở phía bên này.
Cô ngay lập tức tiến đến nắm chặt lấy đầu của quý phí mắt đối mắt thu thập tin tức.
“Mộc Tần bị điên rồi, Mộc Tần đánh người rồi.” Đám người bên trên tưởng Ba Ba Mạc Tỏa đánh quý phi liền la ó bải hoải.
“Im miệng hết đi cho ta.” Thật quấy nhiễu mà.
Sau khi thu thập thông tin, biết đại khái cục diện hiện giờ, cũng khá bất ngờ đó.
Thứ nhất thì nói đến sự tình hiện giờ thì là cô bị đám người này bắt nạt.
Thứ hai thì…
“Aaaaaaaaaaaaaaaa.” Vâng nói đến chuyện thứ hai này thì cô phải hét lên cho bõ cái sự xui xẻo của bản thân rồi mới nghĩ tiếp được.
Sự việc thứ hai này thì là cô nhận ra cô với chủ cơ thể này Mộc Tần nương nương lại có thể tùy ý hoán đổi thân xác với nhau.
Tuy chưa biết bằng quy luật gì nhưng thật sự điên đầu mà, chuyện gì cũng xảy ra được.
Mọi người xung quanh lại tiếp tục được một phen kinh hồn bạt vía lần hai.
Tiếng xì xào và tin đồn cô bị nhập gần đây liên tục được đẩy cao.
Thuần quý phi thẳng tay tát một phát vào mặt Ba Ba Mạc Tỏa.
Một bên má cô đau rát khóe miệng cũng rỉ máu, chứng tỏ cú tát nay tuyệt đối không hề nương tay, cực kì độc ác mà giáng xuống.
“Hét cái gì mà hét, đồ rác rưởi, dám diễn chết đuối trước mặt bổn cung.”
Tát xong, cô ta đang dơ tay phủi phủi bộ y phục đặt may tinh xảo của mình thì chợt “bốp” một cái.
“Ngươi có quyền gì mà tát ta.” Ba Ba Mạc Tỏa tát lại một cái đau đến rỉ máu lên mặt quý phi.
Thuần quý phi lúc này không tin được điều gì đang xảy ra, cô ta hoàn toàn rơi vào trạng thái đơ toàn tập.
Nhìn Ba Ba Mạc Tỏa, một lát sau mới khôi phục được thần hồn.
“Ngươi dám…” Quý phi tiến tới dơ tay định tát cô, thì bị cô né ra, bất thình lình mất thế, cộng thêm đôi guốc cao lênh khênh khiến cô ta té ngã, trầy xước hai bàn tay trắng muốt.
“Á, đau chết bổn cung rồi!” Quý phi tức tối la hét “Ả họ Mộc kia đứng lại cho ta.”
Ba Ba Mạc Tỏa chả thèm ở đây đôi co với bà khùng, xách y phục ướt đẫm bước ngang qua, trước khi đi còn không quên kéo luôn cái áo choàng trên người cô ta khoác lấy cơ thể ướt sũng của mình.
“Mộc Thanh Nhi, ngươi thật không biết phân vị của mình là gì sao?”
“Thế ngươi có muốn biết phân vị của ngươi sẽ phải chịu tội như thế nào nếu ta khai ra ngươi xuýt giết ta không?”
“….” Thuần Quý phi câm nín hoàn toàn.
Từ lúc nào mà con ranh họ Mộc kia lại ngang tang phách lối, to gan lớn mật đến vậy.
Chẳng lẽ đúng thật như mọi người nói, cô ta thực đã bi ma ruồi gì đó nhập rồi hay sao.
Lòng thì nghĩ thế nhưng miệng vẫn không mở ra được, đành nhìn bóng lưng của Ba Ba Mạc Tỏa khuất xa dần.
“Hừ, ta cóc cần biết, dù cô ta như thế nào