“Đi ra ngoài!
Không có lệnh bản cung ai cũng không được tiến vào.” Hoàng hậu vừa về
tới nội thất, lửa giận trong lòng rốt cuộc kiềm không được nữa.
Nhóm cung nhân đều là câm như hến rút lui đi ra ngoài, sợ lại rước lấy Hoàng hậu trút giận.
“Nương nương nghe lão nô khuyên một câu, chớ vì kẻ không đáng mà tức giận hại
thân, không đáng giá.” Trương ma ma nói xong trên mặt lộ ra vẻ mặt khinh thường.
“Ma ma, ngươi hôm nay cũng thấy được, không phải bản
cung muốn so đo với nàng ta, là nàng không đem bản cung để vào mắt, bất
quá chỉ là theo nhị phẩm phi vị nhỏ nhoi, nàng cũng dám trước mặt mọi
người hậu cung làm cho bản cung sượng mặt, thật cho là Hoàng thượng sủng nàng vài ngày, nàng liền đã quên chính mình là ai .” Hoàng hậu tức giận nói. ( con mẹ này đúng điên, nhét người hãm hại Cố tỷ, còn trách Cố tỷ từ chối làm nàng ta mất mặt )
“Nương nương, nàng ta được sủng ái thì như thế nào? Thời trẻ qua mau, nhìn xem Vương thứ nhân liền biết. Từ trước đến nay đều là hồng nhan chưa lão ân đã đoạn, Hoàng thượng sủng ái có thể duy trì bao lâu? Đợi cho nhóm
người mới vào cung, không cần bao lâu, Hoàng thượng sẽ ném nàng ra sau
đầu, đến lúc đó còn không phải nương nương ngài tùy ý xử trí nàng ta
sao.” Trương ma ma vỗ về Hoàng hậu nói.
Nghe được Trương ma ma
nói vậy, tức giận của Hoàng hậu cuối cùng là tiêu một ít, tiện đà nhấp
khẩu trà thuận khí, nói: “Ma ma nói cũng đúng, bản cung để cho nàng đắc ý vài ngày, đợi đến Hoàng thượng bị nhóm người mới mê hoặc, không rảnh
lại bận tâm nàng, ta xem nàng ta còn có thể kiêu ngạo giống hiện tại
không, hừ......”
Trương ma ma cũng gật đầu phụ họa, nói: “Nương nương nghĩ như vậy là được rồi, chúng ta chờ xem nàng bước theo Vương thứ nhân.”
Chạng vạng, Tiêu Dục vì chuyện người mới vào cung, bãi giá Phượng Nghi cung thương nghị cùng Hoàng hậu.
“Nô tì cung nghênh Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn phúc kim an!” Hoàng hậu ý cười trong suốt, ở ngoài điện nghênh đón thánh giá Tiêu Dục.
“Tử Đồng không cần đa lễ!” Tiêu Dục vừa nói vừa nâng Hoàng hậu dậy, hai người dắt tay vào trong điện.
“Hoàng thượng lúc này lại đây, nhưng là dùng bữa tối chưa?” Hoàng hậu quan tâm nói.
“Trẫm mới ở Vĩnh Ninh cung dùng cùng mẫu hậu, Tử Đồng không cần lo lắng.” Tiêu Dục gật đầu.
“Trẫm nghe nói Tử Đồng đã an bài tốt chỗ ở cho người mới vào cung?”
Trên mặt Hoàng hậu mang theo tươi cười khéo léo, dịu dàng nói: “Ân, hôm qua
đã định ra , đang chuẩn bị để Hoàng thượng xem qua đâu......” Nói xong,
liền đem danh sách sớm chuẩn bị tốt đưa cho Tiêu Dục, “Nô tì vốn muốn để Điền sung nghi ngoại tôn nữ Lạc Thái phó cùng Lâm sung dung đích thứ nữ phụ quốc đại tướng quân vào ở tả hữu thiền điện Trường Xuân cung, như
thế Hoàng thượng vừa có thể chăm lo cho Dục phi ít ngày nữa sinh cũng sẽ không vắng vẻ hai vị muội muội sắp vào cung, chính là, không nghĩ tới
Hoàng thượng đã có an bài khác, là nô tì suy nghĩ không chu toàn, mong
Hoàng thượng thứ lỗi.”
Tiêu Dục nắm lấy tay Hoàng hậu, hòa nhã
nói: “Tử Đồng nói quá lời, là trẫm không phải, trẫm hẳn là trước đó nên
báo cho Tử Đồng biết, cũng không để Tử Đồng phải phí công, trẫm sao
không biết Tử Đồng dụng tâm, nguyên Uy Viễn tướng quân cùng nguyên bộ
binh Thượng thư mặc dù đã không còn, nhưng trong triều cùng trong quân
vẫn không hề thiếu quan viên tướng lãnh từng dưới trướng bọn họ, hiện
nay đúng là cần phụ quốc đại tướng quân cùng Thái phó hợp lực phò trợ,
Tử Đồng là sợ trẫm vắng vẻ Điền sung nghi cùng Lâm sung dung, rét lạnh
tâm phụ quốc đại tướng quân cùng Thái phó đi?”
Hoàng hậu gật đầu, nói: “Lời Hoàng thượng nói cũng là suy nghĩ của nô tì.”
Tiêu Dục tỏ vẻ cảm động, ôm Hoàng hậu vào trong ngực “Tử Đồng một lòng vì
trẫm, trẫm rất vui mừng.” Dừng một hồi lại nói: “Chính là Dục phi ít
ngày nữa sẽ sinh, ngày sau sẽ thêm một nhóm cung nhân mới, hai hoàng nhi cùng Dục phi nếu đều ở chủ điện Trường Xuân cung, chung quy là có chút
chật hẹp. Nhiều năm qua, con nối dòng dưới gối trẫm điêu linh, nay Dục
phi vì hoàng gia khai chi tán diệp, dựng dục con nối dòng, trẫm cùng mẫu hậu đều không nghĩ ủy khuất nàng cùng hoàng nhi, Tử Đồng......”
Hoàng hậu ôn nhu cười, săn sóc nói: “Ý tứ Hoàng thượng nô tì hiểu được, nô tì thân là mẫu hậu tự nhiên có thể hiểu được nỗi khổ tâm làm phụ hoàng của Hoàng thượng, trước khi Hoàng thượng tới Phượng Nghi cung, nô tì đã
phân phó cung nhân dọn dẹp Lạc Nguyệt hiên cùng Cảnh Sắt cư, để Điền
muội muội cùng Lâm muội muội ở sau khi vào cung.”
Nghe vậy, mắt Tiêu Dục lộ ra tán thưởng, nói: “Hiểu trẫm đến vậy, cũng chỉ có khanh!”
Hoàng hậu cười mà không nói!
Ba ngày sau, hai mươi hai tú nữ trúng cử vào cung, phân tán ở trong các cung, ngoại trừ Trường Xuân cung.
Khánh phương trai
Trong điện Mạnh Nguyệt đang thêu cái yếm đỏ thẫm cho đứa nhỏ, hư liếc mắt một cái nhìn Thanh nhi thần sắc bất an, nói: “Hắn...... Có bảo ngươi chuyển đạt bản cung chuyện gì không?”
Thanh nhi khẩn trương nhìn thoáng qua ngoài cửa, xác định không người nghe lén, mới nói: “Hồi chủ tử, vị
kia bảo nô tỳ truyền lời tới ngài, dặn ngài yên lặng theo dõi kỳ biến,
đừng hành động thiếu suy nghĩ, còn có chuyện ngài nhờ đã làm thỏa đáng.”
Mạnh Nguyệt gật đầu “Ân” một tiếng, lại tiếp tục thêu cái yếm.
Lúc Thanh nhi chuẩn bị xoay người lui ra, chợt nghe Mạnh Nguyệt nói: “Lần
tới lúc hắn gặp ngươi, ngươi thay bản cung đưa cái này cho hắn đi......
Nói bản cung hy vọng hắn có thể mỗi ngày mang ở trên người.”
Thanh nhi còn đang nghi hoặc Mạnh Nguyệt định đưa cái gì, Mạnh Nguyệt đã từ dưới gối lấy ra cái túi hương nàng ta dốc lòng thêu.
Thanh nhi vốn định khuyên can, lời đến bên miệng lại không nói ra, sửa miệng: “Chủ tử yên tâm, lần sau gặp, nô tỳ chắc chắn tự tay đưa túi hương cho
vị kia.”
Mạnh Nguyệt gật đầu, nói: “Ân, ngươi cẩn thận chút, đừng để người ta bắt được nhược điểm! Tốt lắm, ngươi lui ra đi. Có việc bản
cung sẽ gọi ngươi tiến vào.”
“Dạ, nô tỳ cáo lui.” Nói xong, liền hành lễ lui đi ra ngoài.
Ban đêm, đại cung nữ Liên Hương bên cạnh hoàng hậu tránh khỏi tầm mắt mọi
người, mang theo Lâm sung dung đích thứ nữ phụ quốc đại tướng quân hôm
nay mới vừa vào cung từ cửa sau vào Phượng Nghi cung.
“Tần thiếp
tham kiến Hoàng hậu nương nương, nương nương thiên tuế! Thiên tuế! Thiên thiên tuế!” Lâm sung dung cung kính hành lễ với Hoàng hậu.
“Muội muội mau đứng lên, nơi này không có người ngoài, không cần hành đại
lễ.” Vẻ mặt Hoàng hậu vui mừng, giọng điệu vô cùng thân thiết.
Nghe được Hoàng hậu lên tiếng, Liên Hương vội vàng giúp đỡ Lâm sung dung đang quỳ đứng lên.
“Dạ, Hoàng hậu biểu tỷ.” Lâm sung dung nhìn Hoàng hậu nghịch ngợm cười, ngồi xuống bên tay phải của Hoàng hậu.
“Hai năm không thấy, muội muội trổ mã càng phát ra duyên dáng yêu kiều , thật là một tiểu mỹ nhân!”
“Biểu tỷ ~ lâu ngày không gặp, ngài vừa thấy đã giễu cợt người ta, Mộng Thuần cũng không y theo!” Lâm sung dung nũng nịu yếu ớt nói.
“Được!
Được! Được! Biểu tỷ y theo ngươi là được, người càng ngày càng đẹp,
chính là tính cách lại một chút không thay đổi, vẫn cứ thích làm nũng
biểu tỷ như trước đây.” Hoàng hậu hờn giận liếc mắt nhìn Lâm sung dung
một cái, bất đắc dĩ cười nói.
“Đó là bởi vì Mộng Thuần từ nhỏ đã
thân thiết với biểu tỷ, người bên ngoài Mộng Thuần lười làm nũng đấy!”
Lâm sung dung hất cằm, kiêu căng nói.
Hoàng hậu lắc đầu bật cười, quan tâm nói: “Dì gần đây được? Bản cung cũng sắp gần 1 năm chưa
gặp dì ~”
Lâm sung dung bưng lên ly trà, nhấp một ngụm, gật đầu nói: “Biểu tỷ không
cần quan tâm, mẫu thân vẫn khỏe, suốt ngày cân nhắc làm sao cho làn da
mình trở nên càng bóng loáng, làm cho mình trở nên càng tuổi trẻ, so với Mộng Thuần càng thích đẹp.” Nói xong làm như nhớ tới cái gì, không khỏi bật cười một tiếng.
Hoàng hậu tò mò, nói: “Chuyện gì vậy? Có thể khiến ngươi cười như vậy!”
“Biểu tỷ, ngài không biết, mẫu thân thích đẹp đến mức, trước đó vài ngày Mộng Thuần cùng mẫu thân đi mua son phấn, lúc trở về, ở cửa gặp phải một
khất cái, vốn mẫu thân đang lôi kéo Mộng Thuần lên xe ngựa, kết quả khất cái kia nói một câu ‘Hai vị đại mỹ nhân xin thương xót, đáng thương
tiểu nhân đi, tích thiện thành đức, Phật tổ trên trời có linh, chắc chắn phù hộ hai người tỷ muội các ngươi’ , ngài đoán sao đó thế nào?”
“Dì rất chuộng sạch sẽ, nhất định là sẽ không dừng lại.” Hoàng hậu suy đoán quả nhiên như Lâm sung dung nghĩ.
“Sai! Biểu tỷ đã đoán sai, mẫu thân nhưng lại thái độ khác thường ngừng lại,
phân phó nha hoàn thưởng khất cái kia mười lượng bạc, sau đó vẻ mặt vui
mừng lên xe ngựa .”
Khuôn mặt Hoàng hậu hiện kinh ngạc, thật sự
khó có thể tin, người trong miệng Lâm sung dung kể chính là người dì
luôn yêu sạch sẽ của mình.
Lâm sung dung cười ha ha, hồi lâu mới
dừng lại tiếng cười, nói: “Biểu tỷ khẳng định không nghĩ ra được, vì sao mẫu thân sẽ hành động ngoài dự đoán của mọi người đi? Ta vốn cũng không nghĩ ra, sau khi trở về liền quấn quít lấy mẫu thân hỏi nguyên nhân
này, lúc đầu mẫu thân đối với việc này ngậm miệng không nói, sau lại
thật sự chịu không được Mộng Thuần nhõng nhẽo mới nói ra, nàng nói là
bởi vì khất cái kia nói một câu ‘Phật tổ trên trời có linh, chắc chắn
phù hộ hai người tỷ muội các ngươi’, hợp tâm ý của nàng.”
Hoàng
hậu nghe vậy, đôi mi thanh tú khẽ nhíu lại, đầu tiên là nghi hoặc, sau
mới bừng tỉnh đại ngộ, nhất thời nhịn không được cũng bật cười.
“Liền bởi vì khất cái kia nói một câu ‘Chúng ta là tỷ muội’ nàng liền cao
hứng đến vậy, nói cái gì ‘ngươi xem người ta nói ta cùng ngươi giống tỷ
muội, mà không phải mẹ con. Người ta nhất định khen ta trẻ tuổi, xinh
đẹp như hoa ‘, bởi vậy nàng liền thưởng mười lượng bạc. Nói mẫu thân yêu đẹp đến si, nhưng không ngoa a.”
“Mộng Thuần nói phải, dì mọi
mặt đều tốt, chỉ là cái tính thích chưng diện này thật làm cho người ta
rất là bất đắc dĩ.” Hoàng hậu đồng ý nói.
Hoàng hậu cùng Lâm sung dung biểu tỷ muội hai năm không thấy, tất nhiên là có rất nhiều việc
nhà muốn tán gẫu, bất tri bất giác liền nửa canh giờ trôi qua.
Chợt nghe phía sau Trương ma ma cười nói: “Nương nương vừa thấy biểu tiểu
thư liền chỉ lo nói chuyện phiếm, nói lâu như vậy cũng không nhớ uống
trà, lão nô đi chuẩn bị cho hai người vài chén canh hạt sen đến nhuận
hầu đi ~” Nói xong liền lui xuống.
Tươi cười trên mặt Hoàng hậu
phai nhạt, ngồi nghiêm chỉnh nói: “Muội muội nay vào cung, liền không
bao giờ nữa có thể giống trước đây tùy ý làm việc , nghĩ đến trước lúc
ngươi vào cung dượng hẳn là có dặn muội muội đi!”
Lâm sung dung
gật đầu, nghiêm mặt nói: “Ân, phụ thân dặn dò Mộng Thuần sau khi vào
cung, hết thảy nghe biểu tỷ mà làm việc, lấy việc lấy biểu tỷ cầm đầu,
giúp biểu tỷ củng cố địa vị ở trong cung, bảo hộ vinh sủng hai nhà Lưu
Lâm chúng ta không suy, thậm chí càng nâng cao một bước.”
“Muội
muội nếu rõ ràng mục đích vào cung lần này, biểu tỷ liền không cần phải
nhiều lời nữa , chỉ mong muội muội đừng làm cho bản cung thất vọng là
được.”
Ban đầu Hoàng hậu tự xưng biểu tỷ, hiện tại lại tự xưng
bản cung, khác biệt trong lúc đó rất to lớn, trong lòng Lâm sung dung
hiểu rõ.
“Hoàng hậu nương nương yên tâm, tần thiếp nhất định sẽ không làm cho nương nương thất vọng.” Lâm sung dung trịnh trọng nói.
Trương ma ma bưng canh hạt sen vào, nghe được lời Lâm sung dung nói, khóe mắt
hiện lên ý cười như ẩn như hiện, giây lát, hòa ái nói: “Biểu tiểu thư
nhiều năm không nếm canh hạt sen lão nô tự mình làm, mau nếm thử xem,
hương vị như thế nào?”
Lâm sung dung cao hứng tiếp nhận canh hạt
sen Trương ma ma dâng đến, uống một ngụm, híp mắt tán dương: “Canh hạt
sen ma ma nấu uống thật ngon, hương vị vẫn giống năm đó, Mộng Thuần
thích nhất món này a.”
Trương ma ma tâm hoa nộ phóng nói: “Biểu tiểu thư miệng vẫn ngọt như trước, rất biết cách khiến người khác vui vẻ nha.”
Lâm sung dung cười ngọt ngào, rất nhanh uống hết bát canh hạt sen, lại uống ngụm trà súc miệng.
“Biểu tỷ, sắc trời đã tối muộn, Mộng Thuần liền cáo lui trước, hôm sau sẽ lại tới thỉnh an biểu tỷ, chúng ta lại ôn chuyện tiếp.” Lâm sung dung đứng
dậy cáo lui nói.
Hoàng hậu gật đầu, nói: “Đi thôi, trên đường chú ý chút, đừng để người ta thấy...... Bản cung sẽ mau chóng an bài ngươi
thị tẩm .” Nghĩ nghĩ Hoàng hậu lại bổ sung một câu.
Liên Hương đi vào, mang theo Lâm sung dung theo đường cũ trở về Cảnh Sắt cư.
Trường Xuân cung
“Khởi bẩm chủ tử, đại cung nữ Liên Hương bên cạnh hoàng hậu đã đem Lâm sung dung trở về Cảnh Sắt cư.” Thị Họa quỳ gối nói.
Cố Vân Yên gật đầu, nhẹ giọng phân phó nói: “Bản cung đã biết, truyền lời
đi xuống, bảo cọc ngầm nhìn chằm chằm Cảnh Sắt cư, vừa có dị thường lập
tức hồi báo, nhớ kỹ, đừng đả thảo kinh xà.”
“Dạ, nô tỳ liền đi dặn dò bọn họ.” Thị Họa cung kính nói.
Cố Vân Yên không nói tiếp, xuyên thấu qua ngoài cửa sổ nhìn về phía chân trời xa xôi.