Tông Chính Lâm biết Mộ Tịch Dao lấy thân phận thứ phi nhập phủ, cũng chỉ gật gật đầu. Dù sao với phẩm cấp Mộ Kính Châm, con gái có thể được làm thứ phi đã là không dễ. Nhưng những điều đó đều không quan trọng, chỉ cần có con nối dòng, chắc chắn sẽ có thể phong lên thành sườn phi. Nữ nhân mà chính bản thân yêu thích , dù thế nào đi nữa cũng phải có vài phân thể diện trong phủ. Tuy đích tử không thể từ nàng sinh ra, vậy cho nàng sinh trưởng tử, dù thế nào cũng coi như là một phần tôn quý. Về phần hai thị thiếp ở hậu viện, trước sau gì cũng sẽ có người mới nhập phủ, trước khi trưởng tử của Mộ Tịch Dao sinh ra, chỉ cần an phận đợi, bản thân hắn cũng không khó khăn ác ý.
Mộ Tịch Dao còn chưa biết đến tính toán của Tông Chính Lâm, nếu biết, thì chắc chắn sẽ vui đến điên rồi. Cho nên lúc này Mộ Tịch Dao vẫn còn đang vùi đầu nỗ lực chỉnh sửa lại trí nhớ cũ, cố nhớ lại xem Tông Chính Lâm yêu thích những gì, để sau khi nhập phủ là có thể một lần liền ôm chặt được cây đại thụ bằng vàng kia. Đương nhiên, xét thấy trí nhớ cũ đã nhiều lần không đáng tin cậy, lại kết hợp đến cảnh lần đầu gặp mặt, Tông Chính Lâm dường như có chút dấu hiệu của người xuyên không, Mộ Tịch Dao cảm thấy, những trí nhớ trước kia phải cẩn thận chọn lọc . Nếu có thể trước khi nhập phủ có thể có thêm vài lần tiếp xúc với Tông Chính Lâm, đoán tính tình của hắn, hoàn thiện lại cơ sở dữ liệu, vậy mới có thể hoàn mỹ .
Thừa dịp còn hai tháng nhàn rỗi, Mộ Tịch Dao rốt cục cũng có thể trải nghiệm cảm giác làm sâu gạo. Vào ban ngày , hơn nửa thời gian nàng đều luyện viết chữ, đánh đàn, còn làm nữ hồng thì cả nhà từ trên xuống dưới không có việc gì cần nàng động tay, đều có tú nương được trong phủ thỉnh đến làm việc. Mộ Tịch Dao được tự do thoải mái, rất là vừa lòng. Sau trưa thì đi dạo trong sân viện, truyện trò cùng biểu tỷ muội, buổi chiều thì xem thoại bản, du ký, cuộc sống vô cùng thoải mái.
Tiếc nuối duy nhất là, sau khi bị chỉ hôn, Mộ Tịch Dao không tiện thường xuyên đi đến Thịnh Kinh thư quán, sách vở , tranh chữ vẫn luôn là thứ khiến lòng nàng ngứa ngáy, không được thường xuyên chạm đến chúng ruột gan nàng như bị móng vuốt cào cấu, rất khó chịu.
Tin tức Mộ Tịch Dao và Mộ Tịch Đình đều bị chỉ nhập phủ hoàng tử làm thứ phi rất nhanh đã truyền khắp Thanh Châu. Những người đến tri châu phủ chúc mừng, thật đúng là nối liền không dứt. Ban đầu vợ chồng Mộ thị kinh ngạc vô cùng, chưa nói đến Mộ Tịch Dao, Mộ Tịch Đình chỉ là thứ nữ của một quan viên ngũ phẩm, vậy mà lại có thể bị chỉ tiến phủ hoàng tử làm thứ phi? ? Mặc dù Mộ Tịch Dao là đích nữ, nhưng gia thế cũng không thể so với người khác? ? Việc này... đúng là không thể ngờ được.
Sau đó lại là bất đắc dĩ và đau lòng. Dựa vào gia thế và tướng mạo của Mộ Tịch Dao, nếu như có thể nhập vào hậu trạch của một vị quan gia thì cũng có cơ hội làm chủ mẫu , không ngờ là bị thiên gia coi trọng, chỉ đành làm thiếp. Ngày sau còn có nghiêm phi , sườn phi ở bên trên, như vậy thật sự không biết cuộc sống sau này sẽ ra sao. Vu thị càng nghĩ càng cảm thấy Mộ Tịch Dao vốn hồn nhiên thuần lương sẽ bị ủy khuất, lệ rơi đầy mặt.
Quả nhiên, trước mặt vợ chồng Mộ thị , Mộ Tịch Dao giả bộ quá tốt, bị bọn họ coi thành một đoá hoa nhỏ mong manh.
Đến lúc này thì Mộ đại nhân thật nhẫn nại khuyên nhủ Vu thị, để bà đừng tiếp tục khóc lóc, nếu để người khác biết được, thì sẽ bị coi là đại nghịch bất kính. Vu thị vừa nghe cũng vội nhanh chóng thu thập một phen, nhưng những lo lắng trong lòng dù thế nào cũng không bỏ xuống được. Hoàng gia nhiều quy củ, nữ nhi nhà mình từ nhỏ học kiêu, làm sao có thể học nổi quy củ. Huống chi Lục hoàng tử tuổi mụ mới mười sáu, hậu viện đã có nhiều nữ nhân như vậy rồi, sau này khẳng định cũng không chỉ từng ấy . Nữ nhi nhà mình chưa hề trải qua những việc tranh đấu ở hậu trạch , sau này phải làm thế nào mới được?
Mộ đại nhân thấy trên khuôn mặt nương tử vẫn u sầu, chỉ đành thở dài. Bây giờ vẫn còn chuyện quan trọng hơn phải thương lượng, tốt nhất vẫn phải chuẩn bị chu đáo cho nữ nhi . Nhập vào phủ hoàng tử là việc không thể thay đổi được , vậy thì dù sao cũng phải chuẩn bị cho nữ nhi nhiều hơn một chút, như vậy mới có thể để các nàng đứng được ở trong hậu viện nhà người ta.
Thứ phi của Hoàng tử vốn là phân vị đã được định, nhưng có thể mang theo nha hoàn hồi môn nhập phủ. Những người cũ trong viện của Mộ Tịch Dao đều không tồi, đều là con của những gia đinh trong phủ, ký khế ước bán thân, nàng lại quen dùng , đều đưa đến cho nàng. Cũng phải đưa một ma ma đắc lực bên người Vu thị đến đó, có rất nhiều việc, người già vẫn có kinh nghiệm hơn so với nha đầu trẻ tuổi