“Ngươi thấy kỹ thuật của trẫm tốt sao?” Quyền Mạch Ngự giữ chiếc gối mà Tư Tuyết đang đập, hỏi lại Tư Tuyết.
Tư Tuyết lập tức sững người, sau đó vô thức sờ bờ môi đã sưng lên của mình.
Sưng như vậy, dù thế nào cũng không thể là người lão luyện đúng không?
“Ngài nói đi, đây có phải là lần đầu của ngài không?” Tư Tuyết tức giận hét to.
“Đương nhiên đây là lần đầu của trẫm!” Quyền Mạch Ngự tức giận trả lời: “Trước đây làm gì có nữ nhân nào được đến gần trẫm đâu chứ!”
Nếu là nữ nhân khác thì đã sớm tạ ơn rồi, nữ nhân này còn chất vấn hắn đây có phải lần đầu tiên không nữa?
Tư Tuyết vừa định nhắc đến Hi Thần thì lại nhớ đến thái độ lạnh nhạt của Quyền Mạch Ngự với Hi Thần, cuối cùng vẫn không nói ra.
Biết Quyền Mạch Ngự cũng là lần thứ nhất trong lòng Tư Tuyết tốt xấu gì cũng cân bằng hơn, nàng hừ lạnh một tiếng, không nói gì thêm. Quyền Mạch Ngự cũng không nói gì cả.
Không ai nói chuyện, bầu không khí trở nên xấu hổ, tay chân Tư Tuyết cũng không biết nên để ở đâu.
Sau đó Tư Tuyết đá Quyền Mạch Ngự một cái, Quyền Mạch Ngự trừng mắt nhìn Tư Tuyết.
“Ngài có biết ngài hôn rất thô lỗ không hả? Ngài nhìn xem, đã sưng rồi này! Đau lắm đấy!” Tư Tuyết thở hổn hển mắng Quyền Mạch Ngự, còn đưa môi mình cho hắn nhìn.
Quyền Mạch Ngự thoáng nhìn qua, đúng là đã sưng lên.
“Ngươi dám nói mình không thô lỗ sao? Vừa nãy ai cắn trẫm chảy máu hả?” Quyền Mạch Ngự phản bác.
Trong nháy mắt Tư Tuyết bị nói đến nỗi không nói được gì.
Một lát sau Tư Tuyết hừ một tiếng, cầm một cái gối đặt trên đầu gối của mình, sau đó vùi mặt xuống gối.
“Dù sau cũng không phải hôn giống như ngài.” Tiếng Tư Tuyết rất nhỏ nhưng vẫn bị Quyền Mạch Ngự nghe thấy rõ ràng.
“Vậy ngươi làm mẫu cho trẫm xem phải hôn thế nào.” Quyền Mạch Ngự nói lạnh như băng.
Tư Tuyết lập tức ngây ngẩn cả người.
“Ta là người mới đó! Sao ta phải làm mẫu chứ!” Tư Tuyết tức giận hét to.
Vả lại, thế nào thì cũng là nàng chịu thiệt cơ mà?
Quyền Mạch Ngự khẽ
cười, tới gần Tư Tuyết.
“Vậy trẫm hôn thêm mấy lần có thể tìm ra đúng cách.” Quyền Mạch Ngự mập mờ thở bên tai Tư Tuyết, giọng nói trầm thấp.
“Ngài!” Tư Tuyết suýt nữa thì tức chết: “Không được!”
Quyền Mạch Ngự cười, ngón tay nắm một sợi tóc của Tư Tuyết vào tay rồi khẽ vuốt.
“Để trẫm hôn một lần nữa đi, không chừng trẫm sẽ cân nhắc trả lại sợi dây kia cho ngươi.” Quyền Mạch Ngự ném ra một điều kiện cực kỳ hấp dẫn.
Đôi mắt Tư Tuyết lập tức phát sáng.
“Được thôi!” Tư Tuyết dùng sức gật đầu.
Đã hôn một lần rồi, điều đó không còn quan trọng với nàng nữa, hôn một lần với hôn trăm lần thì có khác gì nhau chứ?
Quyền Mạch Ngự cười, đưa tay ôm eo Tư Tuyết.
“Vậy lần này trẫm sẽ nhẹ nhàng hơn, ngươi không được tránh.” Giọng nói của Quyền Mạch Ngự trở nên khàn khàn, trong mắt có lửa dục mãnh liệt.
Tư Tuyết thành thật gật đầu.
Quyền Mạch Ngự cúi người hôn nàng, nụ hôn này khác hẳn nụ hôn mạnh mẽ khi nãy, lần này Quyền Mạch Ngự nhẹ nhàng chạm môi Tư Tuyết.
Hắn nhẹ nhàng cạy mở đôi môi nàng, từng bước dẫn dắt nàng, đôi tay hắn vuốt ve trên lưng nàng, khiến cho cả người Tư Tuyết run lẩy bẩy. Cuối cùng ánh mắt Tư Tuyết trở nên mơ màng.
Quyền Mạch Ngự cũng nếm được sự tốt đẹp của Tư Tuyết.
Cuối cùng Quyền Mạch Ngự chỉ lướt qua rồi thôi, đôi môi hắn chậm rãi rời khỏi môi của Tư Tuyết.