Chương 32
Tác giả: Quyết Tuyệt
Edit: Kaorurits
Ngay từ đầu lúc tin tức nặc danh được đưa lên, cũng đem ảnh Ngôn Cảnh Tắc tung lên.
Ảnh chụp này nọ là Ngôn Cảnh Tắc tùy ý khoác đồng phục, một bộ dáng "lão tử lợi hại nhất".
Cũng có ảnh ở nhà ăn được một đám đàn em vây quanh.
Còn có dựa vào siêu xe, trong miệng ngậm thuốc lá.
Tóm lại, nhìn giống một tên phú nhị đại không học vấn không nghề nghiệp.
Ưu điểm duy nhất, đại khái chính là lớn lên đẹp trai.
Bộ dáng đẹp trai lại hư hỏng này, không hiểu sao làm người ta tâm động.
Chỉ là, tuy có người mê trai thấy hắn soái, nhưng tuyệt đại đa số người, đều là chống lại hắn, cảm thấy một người như vậy, ở một trường cao trung trọng điểm như Nhất Trung, có thể dạy hư học trò trong trường.
Nhưng mà… Chuyện này còn chưa lên men bao lâu, học sinh Nhất Trung, liền bắt đầu đưa tin nóng “chân thật” của Ngôn Cảnh Tắc.
Nếu thiết lập nhân vật của Ngôn Cảnh Tắc còn chưa sụp đổ, hắn còn ở lớp một, trên mạng xuất hiện tin tức bất lợi đối với hắn, học sinh Nhất Trung nói không chừng sẽ thêm mắm thêm muối, nói bậy hắn vài câu.
Dù sao Ngôn Cảnh Tắc nguyên bản cũng không làm người ta thích.
Nhưng thiết lập nhân vật của Ngôn Cảnh Tắc đã đóng băng rồi.
Hiện tại học sinh Nhất Trung ai mà không thấy qua mấy trang giấy viết "Ngôn Cảnh Tắc là người thông minh nhất thế giới" chứ?
Ngôn Cảnh Tắc trong mắt học sinh Nhất Trung đã thành một kẻ ngốc nghếch.
Người vốn dĩ không cảm giác gì với hắn, đột nhiên hảo cảm tăng lên, ngay cả người nguyên bản chán ghét hắn, hiện tại cũng không ghét nữa.
Rốt cuộc thì, Ngôn Cảnh Tắc cả ngày mang bộ dáng khinh người, kỳ thật nội tâm… Ha ha ha ha ha!
Hơn nữa, Ngôn Cảnh Tắc đã rời khỏi lớp một.
Phía trước Ngôn Cảnh Tắc tiêu tiền vào lớp một, người ta là ghen ghét hắn, cũng cảm thấy không công bằng, nhưng Ngôn Cảnh Tắc hiện tại đã về lại lớp mười.
Bọn họ ngược lại bắt đầu đồng tình Ngôn Cảnh Tắc…
Học sinh Nhất Trung tự phát mà giúp Ngôn Cảnh Tắc nói chuyện, đám đàn em Ngôn Cảnh Tắc càng là sức chiến đấu cao siêu, còn bày mưu đặt kế cho Ngôn Cảnh Tắc, tuyên truyền một vài hình ảnh đen của Ngôn Cảnh Tắc.
Tỷ như đăng "Hôm nay cũng bị lão sư rượt chạy té khói", ảnh chụp Ngôn Cảnh Tắc cầm điện thoại chạy.
Còn có lúc ăn cơm, Ngôn Cảnh Tắc bị Trình An Tu kêu lên trên lầu, đăng ảnh chụp "Hôm nay cũng không được ăn cơm yên lành."
Này kia rõ ràng là chụp lén, chụp Ngôn Cảnh Tắc một chút cũng không soái, lại tương xứng với các loại giải thích, Ngôn Cảnh Tắc cuối cùng duy trì không được thiết lập nhân vật phú nhị đại khí phách!
Trên mạng một mảnh “Ha ha ha ha”, Ngôn Cảnh Tắc thực vừa lòng thành quả của đám đàn em, hào phóng mà cho đàn em rất nhiều phí vất vả.
Còn có người nói: “Tiểu đệ đệ đẹp trai quá à! Còn có tiền! Tỷ tỷ chờ cưng lớn lên đó!”
“Tỷ tỷ không để cưng tự viết thư tình đâu, tỷ tỷ nguyện ý viết thư tình cho cưng nè!"
"Tui nè! Tui nè!"
"Chu choa tui thấy tui có thể đổi lão công rồi, có điều lão công này hơi nhỏ một chút!"
……
Cuối cùng, Ngôn Cảnh Tắc ở trên mạng có một đám fan hâm mộ nhan sắc… Hắn kiên trì đó là fan hâm mộ nhan sắc, mà không phải tới vây xem phú nhị đại ngốc nghếch.
Còn cha Trình, tự nhiên cũng có người giúp ông nói chuyện… Tuy rằng cha Trình có chỗ nghiêm khắc, nhưng điều một lão sư cần làm, ông đã làm, điều lão sư không nên làm, ông cũng chưa làm.
Thậm chí ông giảng bài khá tốt, cũng không ở trong trường học một tay che trời…… Này còn không phải là một lão sư bình thường sao!
Còn chuyện ông thu tiền của học sinh, đem cơ hội cho con mình linh tinh…
Năng lực học tập của Trình An Tu là toàn trường công nhận, cậu hiện tại vẫn chưa bị kéo xuống thần đàn… Làm ơn đi! Tay lợi hại như vậy, cơ hội thi đua không dành cho Trình An Tu thì cho ai?
Còn chuyện lấy tiền… Người ta có tiền sao gặp Ngôn Cảnh Tắc đều không cho sắc mặt tốt!
Càng quan trọng hơn, thành tích thi toán học trước đó ra tới, Trình An Tu được giải nhất.
Trường bọn họ học sinh lớp 12 mới được giải ba, nhưng Trình An Tu giải nhất… Chuyện này cũng thao tác trong tối được à?
Tóm lại, lúc Trình An Tu và cha Trình còn chưa biết tin tức trên mạng, chuyện này cũng đã giải quyết.
Chờ lúc hai người biết tin tức, đã thấy được kết cục.
Vì thế, sáng hôm sau, Trình An Tu dặn dò riêng Ngôn Cảnh Tắc: "Cậu về sau đồng phục nhất định phải mặc đàng hoàng, nhất định phải tuân thủ kỷ luật của trường." Ngôn Cảnh Tắc vậy mà bị người ta mắng trên mạng!
Ngôn Cảnh Tắc nghiêm túc gật đầu: “Tôi đều nghe cậu, về sau nhất định mặc đồng phục đàng hoàng… Cậu cho tôi một lời cổ vũ đi!"
Trình An Tu hôn lên, nghĩ đến trên mạng còn có người gọi Ngôn Cảnh Tắc là lão công… Cậu lại nhẹ nhàng mà cắn một cái.
"Sao cậu cắn tôi?" Ngôn Cảnh Tắc lên án mà nhìn Trình An Tu, cắn hắn còn chưa tính, Trình An Tu vậy mà cắn xong liền đi, không có tiến hành môi răng thâm nhập giao lưu với hắn gì hết!
“Không vì sao hết, mấy quyển bài tập này đề mục tôi soạn hết rồi, cậu làm đi." Trình An Tu lấy ra mấy quyển bài tập đưa Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc lập tức nói: “Tôi nhất định làm thật tốt… Có phải trước tiên phải cho tôi một cái khen thưởng không?"
Trình An Tu: “……” thơm thơm cũng không cản được miệng cậu.
Lời này không đúng, Ngôn Cảnh Tắc chính là muốn cho cậu thơm thơm để cản miệng hắn!
Ngôn Cảnh Tắc cùng Trình An Tu thân thiết xong, liền đi học, nhưng Trang Cao Hàng hôm nay lại không đi học.
Cha Ngôn sau khi xác định chuyện này là Trang Cao Hàng làm, liềm trực tiếp tìm đến phụ thân Trang Cao Hàng, hỏi ông ta, có phải muốn đối phó Ngôn gia không.
Cha Ngôn bộ dáng vô cùng đau đớn: "Ai cũng biết, tôi chỉ có một thằng con trai Cảnh Tắc, coi đứa nhỏ này như bảo bối, ông vmà xuống ta với con trai tôi!"
Cha Trang đối việc này hoàn toàn không biết gì cả, đầy mặt mờ mịt, sau khi nghe cha Ngôn kỹ càng tỉ mỉ nói, mới biết được con trai mình đã làm gì, tức khắc nổi giận.
Ông đối với con trai yêu cầu rất cao, bởi vì con ông thành tích rất tốt, cũng không có chuyện gì khiến ông nhọc lòng, cũng ít khi quản con, kết quả bây giờ đứa nhỏ này lại gây ra chuyện!
Cha Trang lập tức gọi Trang Cao Hàng đến răn dạy một trận.
Trang Cao Hàng cũng ngốc ra. Trước khi y động thủ, cũng biết chuyện này không nhất định có thể khiến cha Trình và Ngôn Cảnh Tắc thương gân động cốt, y chỉ là quá tức giận, muốn phát tiết một chút mà thôi.
Ngôn Cảnh Tắc luôn làm y ghê tởm, y đương nhiên cũng muốn ghê tởm Ngôn Cảnh Tắc một chút.
Kết quả, Ngôn Cảnh Tắc vậy mà lại tìm đến cha Ngôn? Cha Ngôn còn trực tiếp tìm đến cha y?
Trang Cao Hàng không thể tưởng tượng mà nhìn cha Ngôn.
Ngôn Cảnh Tắc làm chuyện mất mặt như vậy, cha Ngôn chẳng lẽ không phải nên giáo huấn Ngôn Cảnh Tắc trước sao?
Còn nữa, Ngôn Cảnh Tắc rõ ràng thích Trình An Tu, y không tin cha Ngôn nhìn không ra, nếu như vậy, cha Ngôn vì sao không đi tìm người Trình phiền toái, mà tìm y?
Trang Cao Hàng nghĩ vậy, cha Trang đã bắt đầu răn dạy y.
Này còn chưa tính, cha Ngôn còn nói: “Lão Trang à, ông quản con cái cũng không thể chỉ răn dạy thôi nha… Con cài đều bị ông dạy hư!"
Cha Ngôn ở bên cạnh thêm mắm thêm muối, nói Trang Cao Hàng tâm ghen ghét tâm mạnh, bộ dáng này sau này biết thế nào, làm cho cha Trang càng lúc càng tức giận…
Trang Cao Hàng cuối cùng không thể đến trường đi học.
Chờ cuối cùng y đi học lại, cả người vô dụng không có tinh lực*.
(*tinh lực: tinh thần và sức lực)
Này còn chưa tính, Ngôn Cảnh Tắc còn tìm cơ hội khiêu khích y.
Trạng thái học tập của Trang Cao Hàng càng ngày càng kém.
Ngôn Cảnh Tắc lại không giống vậy.
Hắn vào ban ngày lúc trong trường nghe giảng, làm bài tập Trình An Tu cho hắn, tối về để lão sư thật trâu dạy bù cho mình, mỗi ngày đều tiến bộ, bị một đmá lão sư gọi là thiên tài.
Cha Ngôn mẹ Ngôn thiếu điều muốn cung phụng hắn.
Mà lúc này, cuối kỳ tới, trường học phải tiến hành thi cuối kỳ.
Thi cuối kỳ lần này là đề thi chung toàn thành phố, Ngôn Cảnh Tắc có thể về lớp một hay không phải xem lần thi này!
Tuy rằng kỳ thi trước Ngôn Cảnh Tắc thi rất khá, khoảng thời gian gần đây hắn xác thật cũng rất nỗ lực, nhưng
Kỳ thi lớn như vậy nội dung thi rất nhiều, cũng không chỉ tốn công phu một tháng là bổ sung được toàn bộ!
Càng quan trọng là, muốn vào lớp một, ít nhất vào được một trăm hạng đầu!
Mà tất cả mọi người đều biết, người đầu óc thông minh, muốn từ hạng 400 lên 300 rất đơn giản, quơ tay siêng năng một chút là được, nhưng muốn từ hạng hai trăm tiến bộ đến trước một trăm rất khó khăn.
Những học sinh phía trên đều nỗ lực học tập còn thông minh, muốn vượt qua bọn họ không dễ dàng gì! Hơn nữa về sau, muốn lên hạng càng khó.
Nhưng mà Ngôn Cảnh Tắc đối với bản thân rất tự tin.
“Lão đại, cố lên!”
“Lão đại, tui tin tưởng ông nhất định làm được!”
“Lão đại, anh chắc chắn có thể thi được lớp một!”
……
Trước kỳ thi một ngày, đám đàn em Ngôn Cảnh Tắc thay phiên nhau cổ vũ Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Tất nhiên, anh mày chắc chắn làm được!"
Các đàn em: “……” Lão đại không hổ là lão đại, vẫn tự tin như vậy!
Ngôn Cảnh Tắc lại nói: “Nói tụi bây nghe, tao nghĩ kỹ rồi, nếu tao thi không tốt, hoặc có học sinh khác thành tích tốt hơn tao, lấy được cơ hội vào lớp một, tao liền… Ha!"
Ngôn Cảnh Tắc tươi cười vẫn tà khí như vậy, đám đàn em có chút lo lắng hỏi: "Lão đại, anh muốn làm gì?"
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Tao đây cho nó mười vạn, để nó cự tuyệt vào lớp một!"
Đám đàn em: "......" Quả nhiên là phong cách của lão đại!
Các học sinh khác: “……” Sao bọn họ thành tích không tốt vậy? Nếu thành tích bọn họ tốt một chút, thi vượt được Ngôn Cảnh Tắc, vậy có cơ hội lấy được mười vạn rồi!
Đám đàn em Ngôn Cảnh Tắc, còn có các học sinh khác, tuy cảm thấy Ngôn Cảnh Tắc muốn thi vào lớp một không dễ dàng, nhưng đều cảm thấy lần này Ngôn Cảnh Tắc có thể thi được không tồi.
Dù sao sau khi quan sát bọn họ phát hiện... Ngôn Cảnh Tắc thật sự rất thông minh.
Nhưng cũng có người cảm thấy, Ngôn Cảnh Tắc nhất định thi không tốt, cảm thấy Ngôn Cảnh Tắc trước đó có thể thi tốt là vì gian lận.
"Lần trước thi tháng, Ngôn Cảnh Tắc chắc chắn là nghĩ cách lấy được đề thi, mới có thể thi được vào hai trăm hạng đầu, lần này là đề chung, nhất định có thể đem nó đánh về nguyên hình!" Bộc Trí liền nói.
Trang Cao Hàng “Ừm” một tiếng, ánh mắt âm trầm.
Trước đó lúc ở trên mạng bôi đen Ngôn Cảnh Tắc, y cũng đem chuyện Ngôn Cảnh Tắc gian lận ra nói, ám chỉ cha Trình lấy tiền xong đem đề thi đưa cho Ngôn Cảnh Tắc.
Nhưng mà người trên mạng căn bản không đem chuyện này để trong mắt.
Mặc kệ, trong trường thì một kì thi nhỏ ra thành tích tốt, không có ý nghĩa gì, thi đại học có gian lận được đâu.
Hơn nữa học sinh Nhất Trung đều nói, trước đó Ngôn Cảnh Tắc cả giấy trắng cũng nộp qua, căn bản không để bụng thành tích, hắn giống như… không có lý do gì để gian lận?
Tóm lại, chuyện này cực ít người chú ý.
"Nó vậy mà còn muốn vào lớp một, nó mà vào được, tao kêu nó bằng ông nội!" Bộc Trí lại nói, y đối với Ngôn Cảnh Tắc rất hiểu biết, sau khi Ngôn Cảnh Tắc lên cao trung không học hành đàng hoàng, còn đem kiến thức sơ trung ném luôn rồi!
Y vững chắc tin tưởng Ngôn Cảnh Tắc lần trước thi là gian lận, cũng vững chắc tin tưởng Ngôn Cảnh Tắc lần này thi không tốt.
Bộc Trí không chỉ tin tưởng như thế, y còn nói với những người khác.
Học sinh lớp hai: "......." Nếu biết đề thi chung chắc chắn không có cách gian lận, trước đó thi tháng, Ngôn Cảnh Tắc cần gian lận làm chi?
Mặc kệ thế nào, hai ngày thi cuối kỳ liên tục đã đến.
Hết chương 32.