Sủng Phu (Xuyên Nhanh)

Chương : 117


trước sau

Chiếc Ferrari màu đỏ dừng lại trước cửa biệt thự Ngôn Cảnh Tắc, theo sát đó một người phụ nữ tóc xoăn, khí tràng cực mạnh, mở cửa ghế phụ bước ra.

Sau khi cô xuống xe, Chu bí thư mỹ diễm cũng từ ghế sau bước xuống, lại thêm một người đàn ông tầm ba mươi tuổi, vừa nhìn đã thấy thành thục ổn trọng xuống từ ghế tài xế.

Xuống xe, người phụ nữ tóc xoăn nhìn nhìn cửa biệt thự đóng chặt, lấy điện thoại ra liền bắt đầu gọi cho Ngôn Cảnh Tắc.

“Úi? Chị, sao chị lại gọi điện thoại cho em?” ở bên kia điện thoại, Ngôn Cảnh Tắc có chút khó hiểu.

“Chị tới nhà em rồi.” Vương Anh Lệ nói.

“Nè! Chị!” Một giọng nói vang lên từ trên lầu, Vương Anh Lệ vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy em trai mình mặc áo ngủ từ ban công lầu hai thò đầu ra: “Chị đến rồi hả? Em mở cửa cho chị… Giản Vân Tu!”

Ngôn Cảnh Tắc hô một tiếng, Giản Vân Tu trên sân thượng lầu ba liền theo tiếng: “Ưm……”

Vương Anh Lệ trước đó nghe được giọng em trai mình, ngẩng đầu lên nhìn, ngoại trừ nhìn thấy em trai còn thấy trên lầu ba có một chàng trai trẻ hơn hai mươi tuổi, ôm một cái ga trải giường vừa giặt xong đang hơi sợ hãi mà nhìn mình, bộ dáng tay chân luống cuống.

Vương Anh Lệ nhận thức người này, đây là người em trai thích rất nhiều năm, dương cầm gia Giản Vân Tu.

Mười mấy năm trước, cô cũng đã biết Giản Vân Tu, ấn tượng với người này khi tốt khi xấu.

Nghĩ đến lúc sơ trung đã giúp em trai mình, cô đối với người này ấn tượng tốt.

Lại nghĩ đến người này bẻ cong em trai cô, làm em trai nhiều năm như vậy cầu mà không được, ấn tượng đối với người này lại trở nên kém đi.

Nhưng tuy em trai cô mỗi ngày nói thích người này, nhưng hai người vẫn luôn không giao thoa, cho nên trước đó cô cũng không quá chú ý Giản Vân Tu, thẳng đến khi em trai và Giản Vân Tu đột nhiên cùng come out.

Vừa nhận được tin tức này, cô liền phát hỏa, sau đó lập tức cho người đi điều tra Giản Vân Tu.

Lúc ấy cô đối với Giản Vân Tu có rất nhiều bất mãn, dù sao khi đó Giản Vân Tu tin xấu bay đầy trời. Bất quá Giản Vân Tu trước kia dù sao cũng giúp qua em trai, cô quyết định trước tiên chờ kết quả điều tra ra tới, lại đi gặp Giản Vân Tu.

Thời điểm cô chờ kết quả điều tra, tin xấu về Giản Vân Tu đều đã sáng tỏ, khi thấy kết quả điều tra rồi… Sao cô lại thấy em trai mình có mùi tra nam vậy?

Giản Vân Tu mấy năm nay chưa yêu ai cả vẫn luôn mời thám tử tư tìm em trai cô, rõ ràng đặc biệt yêu em trai cô.

Lúc trước chuyện em trai và Giản Vân Tu ở chung, cô cũng không hiểu hết, chỉ biết Giản Vân Tu đối với em trai rất tốt, làm em trai rất nhớ thương.

Xem tình huống này, không phải là em trai cô yêu đương với người ta được một nửa, muốn chuyển trường liền vỗ mông đi luôn chứ?

Em trai cô là đồng tính luyến ái, đều nói là trời sinh, kỳ thật cũng không thể trách người ta.

Mặc kệ sự thật như thế nào, nhìn thấy tư liệu này của Giản Vân Tu, Vương Anh Lệ không giận nổi Giản Vân Tu.

Em trai nhìn như là nhớ mãi không quên Giản Vân Tu, biệt thự treo đầy ảnh Giản Vân Tu, nhưng cũng không thật sự làm cái gì, thậm chí còn tìm thế thân, còn Giản Vân Tu thật ra vẫn luôn toàn tâm toàn ý với em trai……

Nhưng mà con người thì đều có tư tâm, chẳng sợ sự thật là như thế, đối với chuyện em trai tìm một người con trai yêu đương, cô vẫn cảm thấy bất mãn như cũ.

Hơn nữa mấy năm nay em trai cô để bụng Giản Vân Tu như vậy, trong lòng cô cũng lo lắng, sợ hiện tại hai người bên nhau, em trai trước mặt Giản Vân Tu không có địa vị gì.

Giản Vân Tu người này có chút ngạo khí, không dễ ở chung, có khi trong cuộc sống bình thường, em trai đều phải lấy lòng Giản Vân Tu ấy chứ!

Làm chị chồng, Vương Anh Lệ hy vọng vợ em trai đối tốt với em trai hơn là em trai tốt với vợ, không được, cô phải đến nhà em trai nhìn một cái.

Giản Vân Tu cho cô ấn tượng đầu tiên còn rất không tồi, dương cầm gia này nhút nhát sợ sệt không giống như người bắt nạt người khác, còn mới vừa giặt ga trải giường?

Vương Anh Lệ đang nghĩ như vậy, liền nghe được em trai mình lại hô: “Giản Vân Tu, chị anh tới rồi, em mau đi mở cửa! Từ từ, em đi chậm quá, anh đi cho nhanh.”

Ngôn Cảnh Tắc một bộ dáng lười biếng, từ trên ban công phòng ngủ đi xuống lầu.

Hắn ở thang lầu gặp Giản Vân Tu.

Bắt lấy Giản Vân Tu hôn một cái, Ngôn Cảnh Tắc nói: “Lát nữa trước mặt chị anh có thể anh sẽ không cho em mặt mũi, đó đều là diễn kịch, biết không?”

Giản Vân Tu mờ mịt gật gật đầu: “Ưm.”

“Lát nữa em biểu hiện cần mẫn một chút.” Ngôn Cảnh Tắc lại hôn Giản Vân Tu một ngụm, lúc này mới buông y ra, đi xuống lầu mở cửa.

Vương Anh Lệ từ ngoài cửa tiến vào, liền nói: “Còn phải chạy xuống mở cửa hả… Em nên đổi cái cửa tự động đi! Đúng rồi, bảo mẫu nhà em đâu?”

“Giản Vân Tu không thích trong nhà có người ngoài.” Ngôn Cảnh Tắc nói, lại nhìn về phía Giản Vân Tu: “Chị anh tới, em đi pha ly trà đi, lấy chút trái cây gì ra nữa.”

Giản Vân Tu vốn dĩ đứng bên cạnh như cây cột, không biết nên làm cái gì mới ổn, hiện tại nghe được mệnh lệnh của Ngôn Cảnh Tắc mới xem như thả lỏng lại, vội vàng đi vào phòng bếp.

Vừa lúc y định rửa tay!

Vào phòng bếp, Giản Vân Tu liền có điểm ngốc ra —— trong phòng bếp chất đầy nguyên liệu nấu ăn đã rửa sạch cắt sẵn, còn có trái cây đã cắt sẵn và bài trí.

Đây là trước đó Ngôn Cảnh Tắc làm cho y?

Giản Vân Tu trước tiên rửa sạch tay mình, lại pha ly trà bưng cho Vương Anh Lệ, còn đi bưng mâm đựng trái cây, đặt trước mặt Vương Anh Lệ.

Vương Anh Lệ thoải mái, tán thưởng mà liếc nhìn Giản Vân Tu một cái.

Ngôn Cảnh Tắc nguyên bản đang nói chuyện với Vương Anh Lệ, lúc này đột nhiên nhìn về phía Giản Vân Tu: “Chị của anh tới, trưa nay em làm thêm vài món ăn đi… Thời gian không còn sớm, em nhanh đi làm đi.”

Nói xong, Ngôn Cảnh Tắc còn nói với chị mình: “Chị, trù nghệ của Giản Vân Tu còn có thể, trưa nay chị nếm thử thủ nghệ của em ấy đi.”

Ngôn Cảnh Tắc ngồi ở trên sô pha, một bộ dáng đại, còn Giản Vân Tu vội tới vội đi, hiện tại nghe được Ngôn Cảnh Tắc nói lại vội vã đi vào phòng bếp.

Vương Anh Lệ nhìn thấy đều ngượng ngùng: “Sao em để em nó nấu cơm? Sao không cho người đưa tới?”

“Đồ ăn ở ngoài em ngán, em thích ăn đồ nhà.” Ngôn Cảnh Tắc đúng lý hợp tình mà nói.

Vương An Lệ thường ở bên ngoài ăn cơm, đủ loại đồ ăn tinh xảo mỹ vị cái gì cũng đã ăn qua, cũng cảm thấy đồ ăn ngon cũng chỉ một kiểu, nhưng mà sao em trai cô cái dạng này, nhìn sao cũng có vẻ thiếu đánh?

Chu bí thư: “……” Ngôn tổng cũng quá giả tạo rồi? Mấy ngày nay nàng hay sang bên này, mỗi lần thấy người xuống bếp luôn là Ngôn tổng! Trước đó Ngôn tổng mỗi buổi sáng ở công ty làm việc ba giờ lập tức muốn về, tìm lý do cũng là hắn phải về nhà nấu cơm!

Giản Vân Tu thật sự sẽ nấu cơm?

Chu bí thư mang thái độ hoài nghi, mà lúc này, Giản Vân Tu đã vào phòng bếp, chuẩn bị nấu ăn.

Ngôn Cảnh Tắc cắt rửa ba phần rau củ, một bát cánh gà và một khối thịt bò, bên cạnh còn để món thịt kho tàu sáng hôm qua Ngôn Cảnh Tắc xem video hướng dẫn nấu ăn làm ra.

Thịt kho tàu này vốn dĩ bọn họ tối qua muốn ăn, nhưng Đổng Thanh Lâm kia tới, cuối cùng liền không ăn được…… Bọn họ cuối cùng tùy tiện ăn chút đồ ăn vặt liền đi ngủ!

Tốc độ Giản Vân Tu nấu cơm thật sự rất chậm, nhưng Ngôn Cảnh Tắc đã giúp y chuẩn bị tốt nguyên liệu nấu ăn, tốc độ liền nhanh.

Thịt kho tàu chỉ cần hâm
lại một chút, thịt bò hắn trực tiếp đưa vào nồi áp suất hầm, cánh gà làm cánh gà chiên Coca, rau củ lại xào, thật sự không uổng chuyện này.

Chu bí thư đưa xong văn kiện liền đi, là đi theo nam trợ lý của Vương Anh Lệ, cũng chỉ còn Vương Anh Lệ ở lại.

Phòng khách và phòng bếp có khoảng cách, Vương Anh Lệ liền thấp giọng hỏi Ngôn Cảnh Tắc một ít chuyện của Giản Vân Tu.

Ngôn Cảnh Tắc nói: “Chị, chị cũng biết đó, em thích con trai mà, thích cái loại này của em ấy…… Em ấy đối với em khăng khăng một mực, so với Đổng Thanh Lâm trước kia khá hơn nhiều, chị không biết đâu, Đổng Thanh Lâm kia……”

“Đổng Thanh Lâm kia đã cùng Cao Bác Hào, chị biết.” Vương Anh Lệ nói: “Xác thật người này càng tốt hơn.”

“Tất nhiên.” Ngôn Cảnh Tắc nói: “Em ấy đối với em ngàn y trăm thuận.”

Vương Anh Lệ nghe phòng bếp truyền ra tiếng vang, đối với Giản Vân Tu lại vừa lòng thêm vài phần.

Cô nguyên bản lo lắng Giản Vân Tu là dương cầm gia, ở nhà làm dáng không săn sóc người, hiện tại xem ra không cần lo lắng, so sánh ra, thật sự thì em trai cô…

Hầy, càng nhìn càng giống tra nam.

Hôm nay Ngôn Cảnh Tắc và Giản Vân Tu vốn dậy muộn, lăn lộn một phen như vậy đã sớm đến giờ cơm trưa, Ngôn Cảnh Tắc cùng Vương Anh Lệ hàn huyên trong chốc lát, liền thấy Giản Vân Tu đem từng món từng món ra ngoài, lại lấy tới chén đũa cho mọi người ăn cơm.

Thịt kho tàu kia tuy thơm nhưng kỹ thuật cắt như cắt rau, còn nấu quá mức, có mấy khối thịt mỡ cùng thịt nạc đều tách ra…… Đương nhiên như vậy càng dễ ăn hơn.

Mấy loại rau củ đều xào chay, nhìn có điểm thanh đạm, nhưng cũng không kém.

Thịt bò thì hầm, trực tiếp cắt miếng chấm nước tương ăn, cũng nguyên nước nguyên vị, còn có cánh gà kia……

Vương Anh Lệ nếm nếm: “Cánh gà này khá ngon đấy.”

“Chị anh nói cánh gà ăn ngon kìa…… Cánh gà này làm như thế nào?” Ngôn Cảnh Tắc nhìn về phía Giản Vân Tu.

“Đây là cánh gà chiên Coca, dùng Coca nấu.” Giản Vân Tu nói, thực đơn vẫn là Ngôn Cảnh Tắc vừa mới dùng WeChat share cho y!

“Chị có nghe nói qua cánh gà chiên Coca, vẫn là lần đầu tiên ăn, không nghĩ tới khá ngon, thịt kho tàu này hương vị cũng không tồi.” Vương Anh Lệ cười cười với Giản Vân Tu.

Giản Vân Tu đỏ mặt: “Chị, ngài thích là được.” Từ khi biết được chị Ngôn Cảnh Tắc muốn tới, y liền đặc biệt lo lắng, e sợ chị Ngôn Cảnh Tắc không thích mình.

Không nghĩ tới chị Ngôn Cảnh Tắc lại dễ ở chung như vậy!

Y căn bản không có làm gì, chị Ngôn Cảnh Tắc liền thân thiện với y như vậy!

“Cảnh Tắc nó làm gì cũng không được, em đảm đương nhiều một chút.” Vương Anh Lệ lại nói.

Giản Vân Tu vội vàng nói: “Cảnh Tắc rất tốt, vô cùng tốt, thật sự đặc biệt tốt.”

Ngôn Cảnh Tắc gắp cho Giản Vân Tu một cái cánh gà: “Cái miệng nhỏ còn rất ngọt.”

Hắn hôm nay không có gắp riêng cho Giản Vân Tu một ít đồ ăn.

Lễ nghi bàn ăn của chị hắn không tồi, sẽ không gắp lộn xộn, lại chỉ có ba người, Giản Vân Tu gắp thức ăn từ đĩa khác là được.

Nhưng Giản Vân Tu đại khái là có hơi câu nệ, đồ ăn bên chỗ chị hắn đều không gắp, hắn chỉ có thể tìm cơ hội gắp cho y.

Vương Anh Lệ từ rất sớm liền đi theo cha mình quản lý công ty, vẫn rất biết nhìn người, con người Giản Vân Tu lại thật sự rất dễ hiểu.

Cô liếc mắt một cái liền nhìn ra được Giản Vân Tu là người thế nào, lại kết hợp với báo cáo điều tra lúc trước lấy được… Đứa nhỏ này sinh ra liền không có mẹ, còn có chướng ngại xã giao không tiếp xúc với người khác, sau khi bị em trai cô lừa về nhà cũng chỉ có thể dựa vào em trai cô, cũng rất đáng thương.

Thời điểm Vương Anh Lệ cùng Giản Vân Tu nói chuyện, khẩu khí càng thêm ôn hòa.

Giản Vân Tu thụ sủng nhược kinh, mặt càng ngày càng đỏ.

Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên cảm thấy có điểm không thích hợp: “Vân Tu, mặt em sao lại đỏ như vậy?”

“Mặt em đỏ sao?” Giản Vân Tu có điểm nghi hoặc.

“Đỏ lắm…… Em đi đo nhiệt độ cơ thể xem.” Ngôn Cảnh Tắc nhíu mày.

Trong nhà có hòm thuốc có nhiệt kế, Giản Vân Tu lấy tới đo đo…… Nhiệt độ cơ thể 38 độ năm, y phát sốt!

“Lập tức đưa đi bệnh viện đi, đang bình thường sao lại phát sốt?” Vương Anh Lệ quan tâm, tự mình lái xe, đưa Giản Vân Tu đi bệnh viện tư nhân gần đó.

Giản Vân Tu hôm qua đầu tiên là đi làm việc, tiếp theo lại gặp phải Đổng Thanh Lâm, không chỉ mệt mỏi còn bị chọc giận, buổi tối lại cùng Ngôn Cảnh Tắc hồ nháo đến khuya, sáng sớm còn lên lầu đi đàn dương cầm……

Hơn nữa Vương Anh Lệ đột nhiên tới cửa, một đống chuyện xảy ra liên tục, y liền phát sốt!

Nhưng tới bệnh viện thì…

Bác sĩ trước tiên làm các loại kiểm tra cho Giản Vân Tu, nhìn nhìn lại thấy hai gương mặt quen mắt của Giản Vân Tu và Ngôn Cảnh Tắc, cuối cùng hỏi Ngôn Cảnh Tắc: “Hai người tối qua có phải làm chuyện đó không? Có phải cậu hôm qua không mang bảo hộ không làm đủ vệ sinh dạo đầu, hoặc là quá kích động làm cậu ta bị thương?”

Ngôn Cảnh Tắc: “……” Đủ hết!

Bác sĩ vừa thấy sắc mặt Ngôn Cảnh Tắc liền minh bạch là chuyện như thế nào, lập tức nói: “Trở về nghỉ ngơi cho tốt là được, về sau cẩn thận một chút……”

“Vâng.” Ngôn Cảnh Tắc nói, hắn đều đau lòng muốn chết, sớm biết vậy tối hôm qua hắn liền cẩn thận một chút, không nghĩ tới hắn quá kích động, thế mà làm hại Giản Vân Tu phát sốt.

Đang nghĩ như vậy, Ngôn Cảnh Tắc quay đầu liền nhìn thấy chị mình mặt đầy khiển trách mà nhìn mình.

Trước khi Vương Anh Lệ tới tìm em trai, vẫn luôn lo lắng vợ em trai đối với em trai không tốt, nhưng bây giờ… Cô cảm thấy em trai mình thật quá đáng.

Buổi tối lăn lộn người ta thì thôi, ban ngày còn bắt người ta giặt ga trải giường, bắt người ta nấu cơm, một chút cũng không thông cảm cho người khác!

Về sau cô vẫn nên đối tốt với Giản Vân Tu một chút, nếu Giản Vân Tu chạy, em trai cô lại tìm một kẻ như Đổng Thanh Lâm thì không ổn!

Truyện convert hay : Trọng Sinh Nương Tử Ở Làm Ruộng

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện