Chương 56
Editor: Vermouth
Thoáng cái đã đến tiết hoa triêu ngày mười hai tháng hai.
Trời đẹp, tiết hoa triêu hôm đó vậy mà không mưa như mấy ngày trước, bầu trời sáng sủa, ánh bình minh vừa ló rạng, hơi thở mùa xuân đã lặng lẽ tiến đến.
Thời tiết ấm lên, bệnh ho khan của A Uyển cũng đỡ hơn nhiều, tuy bởi vì trời mưa nhiều, bệnh tình tái phát mà gầy đi trông thấy nhưng tinh thần khá tốt, đôi mắt cũng không u tối như quá khứ, còn có chút thần thái.
Trưởng Công chúa Khang Nghi vui mừng, sáng sớm đã bế con gái đến chính phòng, tự mình cầm váy áo tinh xảo chuẩn bị từ sớm mặc chỉnh tề cho con gái còn đang mơ màng, sau đó lại bảo người đỡ nàng, tự mình chải đầu trang điểm cho nàng. Phò mã La Diệp mỉm cười ngồi ở bên cạnh nhìn thê tử bận rộn, thỉnh thoảng vươn ngón tay thon dài như ngọc lấy châu ngọc trong hộp trang sức ra nối thành trâm hoa, bàn bạc với thê tử hoa gì phù hợp với màu da và tướng mạo của con gái, thảo luận vô cùng hăng say.
Hai vợ chồng bình thường ngoại trừ tình thú bên trong khuê phòng ra, còn một chuyện thú vị là cùng ăn diện cho con gái.
A Uyển ngơ ngác tỉnh lại, tinh thần không tốt mở to hai mắt nhìn cha mẹ, trong lòng bất lực. Nàng cảm thấy, cha mẹ nhà nàng khá giống cha mẹ hiện đại có sở thích với cách ăn mặc của con gái, mẫu thân Công chúa còn dễ hiểu, phụ thân Phò mã từ bao giờ có thói quen này vậy? Chẳng lẽ do mẫu thân Công chúa của nàng bồi dưỡng ra?
Nghĩ như thế, A Uyển không hiểu gì chỉ cảm thấy lợi hại.
Dùng bữa sáng xong, không còn sớm nữa, Trưởng Công chúa Khang Nghi dắt tay con gái cùng tạm biệt trượng phu tiến cung.
Tiết hoa triêu, Thái hậu mở tiệc ngắm hoa ở ngự hoa viên, mời tiệc ngoài cùng mệnh phụ huân quý tiến cung ngắm hoa ra, còn lệnh dẫn theo đích nữ trong nhà tiến cung dự tiệc, bất luận tuổi tác lớn nhỏ.
Người thông minh rất nhanh hiểu ý trong lời nói của Thái hậu, có thể nói là mấy nhà vui mấy nhà buồn.
Những nhà phụ mẫu yêu thương con cái có chút buồn rầu, tất nhiên không bằng lòng đưa con gái vào chốn thâm cung, hơn nữa còn gả cho Thái tử có cơ thể yếu đuối, không biết có thể sống bao lâu. Mà những nhà một lòng muốn trèo cao thì cảm giác đây là một cơ hội vô cùng tốt, thậm chí lòng ôm may mắn, không chừng Thái tử lớn tuổi một chút, cơ thể khỏe lên thì sao? Đến lúc đó trở thành Thái tử phi, chờ ngày Thái tử đăng cơ thì con họ sẽ trở thành Hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ, ngẫm lại trong lòng đều nóng lên.
Thế là, buổi tiệc ngắm hoa này náo nhiệt chưa từng có.
Sau khi tiến cung, A Uyển theo mẫu thân tới cung Nhân Thọ bái kiến Thái hậu trước.
Trong cung Nhân Thọ, Hoàng hậu, Trịnh Quý phi và các phi vị từ Tần trở lên đều ngồi bên cạnh Thái hậu. Ngoài ra, ngồi ở vị trí cuối cùng trong số phi tần còn có một nữ tử thân mình như liễu dịu dàng đáng yêu, khuôn mặt nghiêng thành, mặc y phục màu xanh nhạt, nổi bật như chồi non đầu xuân, trong lành quyến rũ, vì vậy trông nàng có vẻ khác biệt hơn những cung phi trang điểm ăn mặc lộng lẫy bên cạnh rất nhiều.
Đây là Thôi Quý nhân được mới được tấn phong vào năm ngoái, phàm là cáo mệnh phu nhân tiến cung đến bái kiến Thái hậu nhìn xong trong lòng đều cũng nhịn không được mà nghĩ, vẻ ngoài thế này, phối hợp với dáng vẻ và khí chất kia, chẳng trách vì sao Hoàng đế lại sủng hạnh nàng, quả thực rất mới mẻ. Nam nhân mà, ai chẳng tham chữ "tươi" chứ? Đế vương tuy làm chủ một thiên hạ nhưng cũng là một nam nhân.
Lúc Trưởng Công chúa Khang Nghi dẫn A Uyển tiến lên thỉnh an Thái hậu, có rất nhiều ánh mắt tập trung vào hai mẹ con nàng, tất nhiên, phần lớn là tập trung vào A Uyển.
Vẫn là câu nói kia, mọi người đều muốn nhìn tiểu cô nương có thể khiến cho Hỗn Thế Ma Vương vì nàng mà ngay cả Công chúa cũng đánh trông thế nào, vậy mà có thể hàng phục được hắn. Đáng tiếc Quận chúa Thọ An ốm yếu nhiều bệnh từ nhỏ, chân không bước ra khỏi cửa, Trưởng Công chúa Khang Nghi cũng cực kỳ yêu quý, người từng gặp nàng chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Bây giờ hiếm khi có tiệc ngắm hoa, các phu nhân triều thần huân quý đều tiến cung, biết Trưởng Công chúa Khang Nghi cũng dẫn con gái tiến cung, tất nhiên là vô cùng tò mò.
Vừa nhìn thấy, các cáo mệnh phu nhân đều giống như những phu nhân ở chùa Khô Đàm lúc trước, cảm thấy chỉ là một tiểu cô nương ốm yếu nhiều bệnh thôi, không có gì nổi bật, cũng không biết vì sao Vệ Huyên để ý nàng như thế, chẳng lẽ tiểu tử tìm thấy bạn chơi nhất thời cảm thấy mới mẻ?
Chờ Trưởng Công chúa Khang Nghi hành lễ thỉnh an xong, Thái hậu bèn nói: "Khang Nghi và Thọ An tới rồi, ai gia đã rất lâu không gặp Thọ An, tiến lên đây cho ai gia nhìn chút nào."
Thanh âm Thái hậu nghe vẫn hòa nhã nhưng hành động lần này lại khiến cho người ta giật mình, ý Thái hậu là thưởng thức Quận chúa Thọ An sao? Chẳng lẽ Thái hậu cũng tán thành Thế tử Thụy vương và Quận chúa Thọ An chơi với nhau sao? Hai đứa nhỏ có thể chơi thân với nhau, phần lớn là vì các trưởng bối cố ý dung túng, hai nhà sẽ tự hẹn ước với nhau, chờ hai đứa nhỏ lớn lên sẽ kết thân, để thân càng thêm thân.
Chẳng lẽ Quận chúa Thọ An này về sau sẽ là Thế tử phi Thụy vương?
A Uyển không biết những ý nghĩ phức tạp nhưng đã suy đoán ra tám chín phần chân tướng của những nữ nhân trong điện này, trong lúc Thái hậu nói chuyện thì ngoan ngoãn tiến lên, để Thái hậu ôm nàng vào ngực, ngửi thấy mùi gỗ đàn hương trên người Thái hậu có hơi mất tự nhiên, trên người Vệ Huyên cũng có mùi hương này, chỉ là mùi hương kia nhẹ hơn, giống trầm hương hơn, dễ ngửi hơn mùi nồng nặc trên người Thái hậu rất nhiều.
Thái hậu cười nói mấy câu với A Uyển, âm thầm quan sát nàng, không khỏi âm thần gật đầu, tiểu cô nương hình như khỏe mạnh hơn lần tiến cung năm trước, tuy vẫn khiến bà cảm thấy không xứng với Vệ Huyên, nhưng Vệ Huyên cố chấp, Thái hậu không lay chuyển được hắn, tạm thời cũng đành phải chấp nhận.
Thái hậu tuy có mấy phần ý nghĩ tư lợi với Vệ Huyên nhưng lúc này cũng thật sự thương hắn, chưa hề bác bỏ bất kỳ yêu cầu gì của hắn.
"Nhìn con có tinh thần hơn năm trước nhiều, mẹ con chăm sóc con rất tốt." Thái hậu sờ mặt A Uyển cười nói.
A Uyển cười ngọt ngào với bà, giống như tiểu loli hồn nhiên đáng yêu, gật đầu nói: "Ngoại tổ mẫu nói đúng, mẫu thân rất tốt." Lúc nàng gật đầu, viên ngọc bích trên má đong đưa, làm nổi bật màu da tái nhợt, cũng có vài phần hoạt bát đáng yêu, hiển nhiên trang sức phụ thân Phò mã La Diệp chọn không tồi.
Thái hậu nhìn cũng có mấy phần yêu thích, trên danh nghĩa A Uyển cũng là cháu ngoại của bà.
Nói một lúc, Thái hậu bảo cung nữ đưa A Uyển đến Thiên điện đi chơi, nơi đó có rất nhiều con gái triều thân huân quý theo mẫu thân tiến cung đã tới, mà Trưởng Công chúa Khang Nghi ngồi trong chính điện, nói chuyện phiếm với một đám nữ nhân nịnh nọt Thái hậu, gọi một cách hay ho là: Mọi người cùng nhau trò chuyện!
Cung nữ dẫn A Uyển đến Thiên Điện, vừa nhìn thấy một đám cô nương tuổi tác không đồng đều trong Thiên Điện, nàng suýt chút nữa bị hoa mắt. Không cần biết hôm nay có muốn chọn người cho vị trí Thái tử phi hay không, tại tiệc ngắm hoa của Thái hậu thì tất nhiên là muốn lưu lại ấn tượng tốt cho Thái hậu, cho dù hôm nay vô duyên với vị trí Thái tử phi nhưng trong hoàng thất còn một số con trai Quận vương sắp thành niên, cũng có thể chọn lựa mà, cho nên ngày hôm nay người nào cũng ăn mặc cực kỳ long trọng.
"A Uyển, mau tới đây."
Mạnh Hân ngồi bên cạnh Nhị tỷ nhà mình và Công chúa Thanh Ninh, vừa nhìn thấy A Uyển liền vội vẫy nàng.
Bởi vì Mạnh Hân như vậy, các tiểu cô nương đang nói chuyện trong Thiên Điện cũng dồn dập quay đầu nhìn qua.
Quận chúa Thọ An có thể hàng phục Hỗn Thế Ma Vương trong truyền thuyết, nghe danh đã lâu, tất nhiên hiếu kỳ không thôi, muốn nhìn xem rốt cuộc là thiên tiên tuyệt sắc gì, có thể khiến cho Tiểu Bá Vương bảo vệ nàng như thế.
Kết quả có thể đoán, thất vọng.
A Uyển rất bình tĩnh đi qua, tuy những ánh mắt kia nóng bỏng nhưng cũng chỉ là một đám tiểu cô nương, lực sát thương không mạnh bằng những vị ở chính điện kia, A Uyển tất nhiên không để trong lòng lắm.
Không chờ nàng đến, Mạnh Hân đã nhảy ra khỏi ghế kéo nàng tới.
Công chúa Thanh Ninh là tiểu cô nương có thân phận cao nhất trong Thiên Điện, nàng đoan trang chững chạc, tuy thân phận cao quý nhưng không hề có vẻ của Công chúa hoàng thất được nuông chiều, tiếp đãi các cô nương nhà triều thần huân quý vô cùng chu đáo, lộ ra khí phách của Công chúa.
Thấy A Uyển tới, Công chúa Thanh Ninh kéo tay của nàng cười nói: "Nghe nói lúc trước muội bị bệnh, bây giờ khỏe hơn rồi chứ?"
"Giờ khỏe hơn nhiều rồi, tạ ơn biểu tỷ Thanh Ninh quan tâm." A Uyển lại nở nụ cười trẻ con đáng yêu.
Công chúa Thanh Ninh quan tâm hỏi vài câu rồi để nàng đi chơi cùng Mạnh Hân, mà nàng ấy và Mạnh Vân ngồi cùng một chỗ, nói chuyện với các cô nương cùng tuổi.
Lúc Mạnh Hân kéo A Uyển tới bên cạnh chơi, A Uyển còn có thể cảm giác được ánh mắt tò mò của những người xung quanh, nàng quay đầu nhìn về phía Công chúa Thanh Ninh, thấy một đám cô nương vây quanh Công chúa Thanh Ninh nịnh nọt nàng ấy, Mạnh Vân ngồi bên cạnh Công chúa Thanh Ninh, lãnh đạm bưng trà lên nhấp môi có vẻ xa cách, thỉnh thoảng có người nói chuyện mới đáp lại vài câu.
Thái độ xa cách của Mạnh Vân tất nhiên khiến vài cô nương mặt không đủ dày rút lui, thầm nhịn không được phàn nàn thái độ thanh cao kiêu ngạo của nàng, bởi vì có mẫu thân là Trưởng Công chúa Khang Bình mới có thân phận tốt như thế, bằng không với tính tình này của nàng, ai chịu cho nổi. Cũng có người nghĩ rằng, với tính tình này của Mạnh Vân, phỏng chừng sẽ không được các trưởng bối yêu thích, cho dù là con gái Công chúa, chỉ sợ vị trí Thái tử phi không có duyên với nàng, nghĩ như