Vân Y đột nhiên ấp úng, nhìn nàng:" Hoàng tẩu! Ngày mai! Hoàng huynh! Hoàng huynh sẽ đăng cơ lên làm hoàng đế.
"
Khi nhắc đến chàng gương mặt nàng bỗng chốc sượng lại, cố gắng gượng cười:
" Ta biết chứ nhưng tại sao đột nhiên muội lại nói với ta chuyện này?"
Vân Y nắm lấy tay nàng:" Mấy hôm trước, Cố Vũ có âm thầm gửi tin cho muội nói huynh ấy ngày đêm uống rượu không uống rượu thì ngồi thẫn thờ nhìn vào bức tranh vẽ tẩu hắn lo lắng cho sức khỏe của hoàng huynh nên mong muội hãy mau nhanh chóng quay về khuyên huynh ấy.
Có lẽ hoàng huynh đã thật sự hối hận với những việc mình đã làm rồi.
"
Nàng nghe Vân Y kể thế tim nàng đau thắt lại nhưng nàng cố gắng không rơi lệ cứng rắn nói:" Ý muội là muốn ta tha thứ cho hoàng huynh của muội?"
Vân Y lắc đầu nói với nàng:" Không! Muội không dám mong là tẩu sẽ tha thứ cho huynh ấy muội chỉ muốn tẩu có thể cho huynh ấy biết tẩu còn sống để huynh ấy đừng trở nên như vậy nữa dù sao muội cũng là muội muội của huynh ấy tuy rằng muội rất giận rất hận huynh ấy nhưng muội không thể đứng trơ mắt nhìn huynh ấy đau khổ mãi như thế được.
"
Hai tay nàng nắm chặt lại cố gắng không để nước mắt rơi xuống, nàng cứng rắn lạnh lùng, ánh mắt kiên quyết nói:" Không! Đó là những điều mà ta muốn thấy.
"
Vân Y vẻ mặt buồn bã không dám nói gì thêm.
Bích Thiên Sơn
Bạch Tiên Mai đi đến nét mặt hiếu kỳ, tò mò:" Ngài là chủ thượng của Bích Thiên Sơn?"
Một người đang ngồi trên