Đêm đến, Ngọc Nương chẳng biết tại sao lại đặc biệt kích động.
So với ngày xưa thật kích động kinh.
Trước kia nàng rất ngượng ngùng, trừ phi có nguyên nhân đặc biệt mới phóng khoáng, nay trên giường thì vừa nhiệt tình lại chủ động.
Tấn Vương cảm thấy thỏa mãn.
Ngọc Nương ôm cổ Tấn Vương, nhỏ giọng sụt sùi.
Nàng có tật xấu, thoải mái cũng khóc, không thoải mái cũng khóc.
Nàng càng là khóc, Tấn Vương càng muốn bắt nạt nàng.
(Soái – Đào Quân Trang 18.06.2018) Hôm nay lý do khóc lại không quá giống ngày xưa, tâm tình đặc biệt kích động, nàng vừa nói nếu có ngày hắn có người tình mới, hãy nói sớm với nàng, nàng nhất định chủ động nhường vị trí này đi xa, ngàn vạn lần đừng để nàng trải qua tình huống giống Khánh Vương phi nàng khẳng định chịu không nổi.
Tấn Vương nghe không rõ, vì sự chú ý không ở đây nơi, thứ hai nàng lung tung.
Hắn cố trấn định tập trung suy nghĩ, tập trung nghe trong chốc lát, mới nghe rõ lập tức biết nàng đang sợ cái gì.
Nàng còn nói muốn đi xa , Tấn Vương liền phừng lửa giận trong lòng.
Đi, đi chỗ nào? (Soái – Đào Quân Trang 18.06.2018)
Hắn hung hăng đánh cái mông nhỏ của nàng mấy cái: "Ngươi nghĩ đi chỗ nào?"
Trải qua này trong chốc lát thời gian, Ngọc Nương này lúc đầu đã rõ ràng , cũng biết rõ trước chính mình làm chuyện ngu xuẩn, lại đem trong lòng lời nói đều lấy ra cùng Tấn Vương nói.
Việc mất mặt như thế, nàng không muốn thừa nhận, liền nhắm mắt lại giả bộ ngủ.
Thật ngu xuẩn, dại dột giả bộ ngủ mà mí mắt còn động.
Tấn Vương trong lòng thối, phỉ nhổ nàng diễn dở tệ, nhưng vẫn sợ mình đánh đau nàng, đưa tay xoa nhẹ, mới xoay người thu thập cục diện.
Tắm xong đi ra, Tấn Vương cầm một cái khăn ấm, mở chăn lau cho nàng.
Ngọc Nương nếu đã ngủ, khẳng định không thể ngăn, chỉ có thể nhắm chặt hai mắt, toàn thân hồng như tôm luộc bóc vỏ, Tấn Vương tiện đường còn ăn đậu phụ.
Hehe.
Đợi Tấn Vương lại lên giường ôm nàng lặng lẽ ngủ.
Tấn Vương hừ một tiếng.
"Điện hạ." Trong yên tĩnh, Ngọc Nương nhỏ giọng nói.
(Soái – Đào Quân Trang 18.06.2018) .Tấn Vương “ ừ”.
" Chàng chắc chắn sẽ không tìm thêm người khác có đúng không?"
Tấn Vương lại ừ một tiếng.
"Vậy rốt cuộc là có hay không a?" Ngọc Nương không chịu nổi , thanh âm cũng lớn chút ít.
Tấn Vương lại không nghĩ để ý tới nàng , nhắm mắt giả bộ ngủ.
" Chàng nói thiếp nghe một chút thôi."
Tấn Vương vẫn không để ý tới nàng.
Ngọc Nương tức giận, thẹn quá hoá giận, cũng không để ý mình bây giờ trần như nhộng , tung chăn mền muốn chạy đi: "Thiếp đi ngủ với Tiểu Bảo." Mới từ người Tấn Vương lật qua, liền bị hắn quắp chân ngay eo áp chế dưới thân .
"Nàng còn có tinh thần, chúng ta đêm nay khỏi ngủ ."
Sau đó hai người quả nhiên một đêm không ngủ.
(Soái – Đào Quân Trang 18.06.2018)
*
Bởi vì hôm nay Tấn Vương không đi làm, cũng không cần đi chúc tết, cho nên thức dậy muộn.
Ngọc Nương thức sau, cũng không thấy Tiểu Bảo cùng Nguyệt Nguyệt, liền tới đông sương.
Còn chưa vào cửa đã nghe thấy tiếng cười, đi vào nhìn, nhị bảo đã sớm tỉnh , ngồi ở trên giường cùng Tiểu Bảo Nguyệt Nguyệt chơi.
Nghiêm túc mà nói, không phải là nhị bảo cùng ca ca - tỷ tỷ chơi, mà là nó nghịch ngợm trêu chọc Tiểu Bảo cùng Nguyệt Nguyệt.
Nó cũng chưa biết làm cái gì khác, chính là ngồi ở đó sờ cái đầu trọc của Tiểu Bảo rồi kéo bím tóc của Nguyệt Nguyệt.
Cái mặt béo tràn đầy hiếu kỳ, tựa hồ đang nghiên cứu hai cái đầu vì sao không giống nhau.
Mà Tiểu Bảo cùng Nguyệt Nguyệt tối hôm qua ngủ tương đối muộn, đều mệt.
Bà vú cản không được, không cho nhị bảo kéo là nó phẫn nộ khóc.
Cuối cùng Nguyệt Nguyệt ngồi dậy , giữ tóc muốn khóc mà không khóc, "Tiểu Bảo ca ca!"
Tiểu Bảo lăn lông lốc, ngồi dậy , mắng nhị bảo: "Tiểu tử thối, ngươi túm Nguyệt Nguyệt tỷ làm gì!" (Soái – Đào Quân Trang 18.06.2018) Nhị bảo nghe không hiểu ca ca nói gì, còn tưởng rằng ca ca đang đùa với nó, nó cười lộ hai cái răng nhỏ, phát ra tiếng thét hưng phấn.
" Ca đánh đệ."
Nguyệt Nguyệt cản phía trước, đem nhị bảo che trong ngực: "Nhị bảo còn nhỏ, ca ca đừng đánh."
Nhị bảo đâu biết ca ca tỷ tỷ đang làm gì, còn tưởng chơi vui, núp ở trong lòng Nguyệt Nguyệt hưng phấn cười, người bên cạnh cười nhìn Tiểu Bảo, cũng làm Tiểu Bảo giận.
Ngọc Nương bị hình ảnh này chọc cho cười , liền dựa ở bên cửa xem ba đứa nhỏ , là Nguyệt Nguyệt tinh mắt thấy Ngọc Nương, gọi di di.
Nhị bảo mặc dù bé, cũng biết di di là nương, liền nhìn sang.
Vừa thấy Ngọc Nương trong mắt sáng choang, quơ quơ tay, làm Ngọc Nương tự dưng có ý thức mình không ở cạnh con thứ hai nhiều.
Không giống với Tiểu Bảo, nhị bảo ở cùng bà vú đa số, vào ban ngày ngẫu nhiên ôm tới uống sữa mấy lần.
Hiện tại nhị bảo bú sữa cũng ít Ngọc Nương ban ngày bận rộn quá liền quên, thứ hai Tấn Vương cũng không muốn cho nàng cho con bú.
(Soái – Đào Quân Trang 18.06.2018) Ngọc Nương đi đến đem nhị bảo bế lên, nhị bảo cao hứng , trong miệng a a a a nói chuyện, tựa hồ muốn nói với nương.
"Tiểu bướng bỉnh, sáng sớm đã nháo ca ca tỷ tỷ." Ngọc Nương chỉ mũi nó.
Bà vú ở bên cạnh nói: "Nhị công tử buổi sáng tỉnh , ăn sáng, thấy không có đại công tử cùng Nguyệt Nguyệt cô nương, liền nháo."
"Buổi sáng ăn gì ?"
" Vì ngưng nên Nhị công tử ăn một chén gạo hồ, nhị công tử khẩu vị một chén mễ hồ lớn cũng ăn hết ."
" giống ca ca!" Ngọc Nương kết luận.
Tiểu Bảo ở bên cạnh không đống ý: " Không có giống con." Ngọc Nương cười nói: "Còn không mau lên, đợi tí nữa phụ vương trở về, sẽ cùng ăn sáng ." Nếu nói việc gì mà Tấn Vương luyện liên tục thì chính là mỗi sớm dành nửa canh giờ luyện công.
Nha đầu đến , giúp đỡ Tiểu Bảo cùng Nguyệt Nguyệt mặc quần áo, rửa mặt.
Chờ thu thập xong, Ngọc Nương mang ba đứa tới chính phòng.
Tiểu Bảo bỗng nhắc tới Châu Châu: "Cũng không biết Châu Châu tỷ tỷ khỏe chưa, có sốt không?"
Ngọc Nương chẳng hề biết tình huống nhà mẹ đẻ Khánh Vương phi, liền nhìn Tấn Vương.
Nàng kỳ thật rất lo lắng, nói muốn hòa ly dù sao chỉ là Khánh Vương phi nói, nàng ấy là nữ lưu, nếu nhà mẹ đẻ không ủng hộ, hay là nhà mẹ đẻ chỉ xuất thủ đoạn cứng rắn ép buộc Khánh Vương phi, đến lúc đó liền không tốt lắm.
Tấn Vương sao lại không biết Ngọc Nương đang suy nghĩ gì: "Tiếu gia nhà gia giáo, Tiếu đại nhân cũng không phải là người cổ hủ, Thất đệ muội ở nhà mẹ đẻ sẽ không có vấn đề gì.
Bất quá, nếu không yên tâm thì cho người thăm dò một chút cũng được." (Soái – Đào Quân Trang 18.06.2018)
Ngọc Nương thực có chút không yên lòng, liền cho người bị lễ, giả vờ chúc tết, phái người đến Tiếu gia.
*
Mà bây giờ trong Tiếu phủ, Châu Châu ban ngày đỡ chứ khi đêm đến do kinh hãi nên dính nương, buổi tối lại nóng lên.
Khánh Vương phi không để ai khuyên can, ở cạnh Châu Châu cả đêm.
Thật vất vả Châu Châu hạ nhiệt, nàng mới trở về phòng nghỉ