Trong cung chuông báo tử mãi không vang, hơn mười vị trọng thần cũng không xuất cung, lòng rất nhiều người đều sinh dự cảm xấu.
Đúng lúc này, cửa cung đóng chặt cuối cùng cũng mở rộng ra cho một đội nhân mã ra ngoài sau đó đóng chặt lại.
Đội nhân mã này chia thành hơn mười đội đi tới mỗi vương phủ khác nhau.
"Trong cung có chiếu, triệu An vương vào cung."
"Trong cung có chiếu, triệu Tấn Vương vào cung."
"Trong cung có chiếu, triệu Lỗ vương vào cung." (Soái- Đào Quân Trang- 21/08/2018)
...
Họ đều vung roi thúc ngựa đi nhanh, đồng thời giơ cao thánh chỉ như đem tin chiến thắng trong thời chiến ra.
Vừa nhìn thì thấy thập phần vội vàng như trong cung có chuyện quan trọng tương truyền.
Đồng thời có người lộ ra trong cung có người bị đánh chết toàn là nhân vật trọng yếu.
Đáng tiếc cửa vương phủ vẫn đóng chặt.
Cho dù có đến gõ cửa cũng không có ai lên tiếng, phảng phất như trong vương phủ không có người sống.
Bất đắc dĩ họ chỉ có thể tơi tả mà về.
Không lâu sau họ lại lần nữa xuất hiện ở phủ đệ của triều thần.
Có triều thần bị triệu vào cung rồi không có đoạn sau.
Nên các quan viên giả bộ bệnh, tìm cách từ chối, tìm mọi cách thủ đoạn chỉ để tự vệ.
Sự tình đến tình cảnh như thế đã có rất nhiều người ý thức được trong đó không đúng.
Thấy không phản ứng gì liền có quân lính mặc áo giáp đi trên phố lớn.
Trong đó có cấm vệ quân nhân, có tuần bổ, thậm chí còn có lính giữ kinh và binh mã ngũ thành.
Bọn họ như sói đói nhào vào dê con, đi tới các gia đình các dinh thự, đầu tiên là gõ cửa theo lễ rồi nói chuyện, khuyên bảo này nọ.
Nếu có ai từ chối liền cưỡng chế vào nhà, sử dụng thủ đoạn bắt người đi ra.
(Soái- Đào Quân Trang- 21/08/2018)
Cũng là do Đại Vương chó cùng rứt giậu, Ngụy quốc Công tuy có ba phần binh quyền, cấm vệ quân cũng bị trung cung thu mua bảy tám phần, nhưng cũng không có nghĩa là bọn họ sẽ chắc chắn thắng lợi.
Vì tiết tiết kiệm thời gian, cũng là muốn tiết kiệm nhân lực, vật lực, ngay từ đầu bọn họ tính dùng thủ đoạn ý đồ để quan lại ủng lập Đại Vương đăng cơ làm đế.
Nhưng ngay khi bọn họ động tay, phía dưới cũng có người động chân, tin tức Đại Vương hành thích vua soán vị trong bóng tối đã lưu truyền ra nào có ai nguyện ý giúp quân phản loạn.
Đại Vương mới có thể hạ lệnh sử dụng thủ đoạn này.
Trong lúc nhất thời, trong thành hoang mang cực độ, dân chúng cũng bị dọa không dám ra cửa.
Các cửa hàng đều đóng chặt cửa chính, trên đường cái không thấy dân chúng đâu cả.
Chỉ thấy đội quân mặc áo giáp bóng loáng, binh sĩ chạy tới chạy lui, thỉnh thoảng có tiếng thét chói tai, tiếng kêu thảm thiết truyền đến, tựa như rơi vào bẫy thú.
Trong Lỗ vương phủ, Lỗ vương mắng: "Hắn thực có can đảm!"
Hắn có gì không dám , hắn đã dám làm !
Phụ tá hỏi: "Điện hạ, hiện thời chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"
Thời điểm này không phải là lúc động não sẽ giành thắng cho nên có nhiều người mưu trí phụ tá cũng bất lực.
(Soái- Đào Quân Trang- 21/08/2018)
"Tập hợp tất cả hộ vệ, nghiêm chỉnh đợi mệnh.
Nếu bản vương không đoán sai , bọn họ rất nhanh sẽ lại đến , lần này đến sẽ không giống như trước chỉ sợ là một phen khổ chiến."
Mệnh lệnh kiểu này ở An vương phủ, Tấn Vương phủ cùng Ngô vương phủ cũng trình diễn y chang.
Đại Vương dám hành thích vua soán vị, mặc dù không biết trong đó xảy ra chuyện gì, mới làm cho hắn phải đến bước này.
Nhưng hắn nếu muốn tiêu diệt đối thủ, để không có người tranh chấp thì những người mà Đại Vương mong muốn giết nhất chính huynh đệ- các hoàng tử.
Quả nhiên không ngoài sở liệu, rất nhanh binh lực của Đại vương tới Tấn Vương phủ công kích mãnh liệt nhất.
May mắn Tấn Vương phủ cũng không phải hoàn toàn không có chuẩn bị, đối phương thấy Tấn Vương phủ không mở cửa liền chặn từ bên ngoài.
Trong Vinh hi viện thanh âm truyền đến nơi đây đã cực kỳ yếu ớt .
Trong nội viện rất yên tĩnh, bọn hạ nhân tuy sợ hãi, nên làm gì thì làm cái đó, giống như bình thường.
Trong chính phòng nhị bảo dùng vẻ mặt vô tư vô lự hỏi Ngọc Nương: "Nương, bên ngoài sao ầm ĩ vậy?" (Soái- Đào Quân Trang- 21/08/2018)
"Bên ngoài có nhà đón dâu, đón dâu rất ồn ào."
"Cái gì là đón dâu?"
"Đón dâu chính là cưới vợ."
"Cái gì là cưới vợ? Có phải giống đại ca cùng Nguyệt Nguyệt tỷ không, Nguyệt Nguyệt tỷ chính vợ đại ca đấy?"
Ngọc Nương bật cười vuốt đầu nhị bảo, hỏi: " Tiểu bướng bỉnh con nghe ai nói lời này?"
" Con nghe Tuyên ca ca nói , hắn nói Nguyệt Nguyệt tỷ là hoàng tổ phụ nói đó là tiểu tức phụ của đại ca."
Nghe nói thế, Tiểu Bảo vội nói: "Nương đừng nghe nó mê sảng, xưa nay toàn nói bậy."
"Nguyệt Nguyệt tỷ không phải là vợ đại ca sao? Nếu thế Nguyệt Nguyệt tỷ có thể làm vợ đệ hay không?"
"Ngươi tên tiểu tử thúi kia, ngươi nói cái gì đó, muốn bị đánh có phải không, ngươi không thấy Nguyệt Nguyệt mấy tuổi , ngươi mới bao nhiêu mà đòi, tức phụ đều nhỏ hơn so với mình , không có ai nhỏ mà cưới lớn cả ."
"Nguyệt Nguyệt tỷ cũng lớn hơn so với huynh, đệ nghe Diễm ca ca nói thế ..." (Soái- Đào Quân Trang- 21/08/2018)
Bên cạnh hai đứa trẻ con đấu miệng, Ngọc Nương lại lo lắng chuyện khác, nhìn ra bên ngoài thở dài một hơi.
"Nương nương, ngài không nên lo lắng, không xảy ra chuyện gì đâu ." Ngọc Thiền an ủi.
" Nhưng..." Ngọc Nương thở dài, mới nói: "Cũng không biết cha mẹ tỷ tỷ cùng Khánh Vương phủ thế nào rồi?"
"Khánh Vương điện hạ không ở trong phủ, nên Khánh Vương phủ an toàn, quân phản loạn sẽ không đi tấn công Khánh Vương phủ.
Còn lão thái gia chỗ đó hẻo lánh, quân phản loạn không đánh tới ."
"Tốt nhất như thế."
Dù đang dạy dỗ đệ đệ, Tiểu Bảo nhìn nương lo lắng trùng trùng, trong lòng cũng nặng trịch.
Cha mẹ không muốn cho nó biết, nó cũng vờ hồn nhiên không biết, bên ngoài nháo thành dạng này tất nhiên là trong cung đã gặp chuyện không may.
Trong cung nhiễu loạn có phải là hoàng tổ phụ gặp chuyện không may ?
Chỉ cần nghĩ đến những thứ này, tâm Tiểu Bảo liền phát run, nó sống hai đời đây là lần đầu tiên sợ thành dạng này.
Nó cũng nghĩ đến Tấn Vương có nói dẫn xà xuất động, tức là cha đã tính trước, tức là hoàng tổ phụ sẽ không phải xảy ra chuyện gì?
Đúng lúc này, Phúc Thành bước đến.
(Soái- Đào Quân Trang- 21/08/2018)
"Nương nương, vương gia cứu mấy người già yếu phụ nữ và trẻ em mang về.
Nhất thời cũng không có chỗ an trí, ngài phân phó đầy tớ thu thập vài chỗ tạm thời dàn xếp đi ạ."
“ Cho vào trong phủ có yên tâm không? Liệu cần kiêng kỵ?"
Phúc Thành đáp nếu đã có thể để cho Tấn Vương ra mặt cứu người, tất nhiên có đạo lý, nếu không sẽ không để Ngọc Nương an bài.
"Ta biết rõ , để ta phân phó người phía dưới đi làm."
*
Mà theo thời gian trôi người vào ở Tấn Vương phủ càng đến càng nhiều.
Có cả vùng phụ cận đến trú , cũng có người Tấn Vương dẫn người ra ngoài cứu về.
Vài khách viện đã chật cứng người, Ngọc Nương chỉ có thể chuyển địa phương để an trí.
Ngọc Nương thậm chí cũng ra mặt một chuyến, thông qua những người này nàng mới biết tình hỉnh bên ngoài thế nào.
Nguyên lai lúc này trong ngoài thành đều hỗn loạn, quân phản loạn bị chống cự sinh kích thích thay đổi thái độ, động một chút là giết người.
Trên đường đều là sát khí, có rất nhiều quân phản loạn, người dân phản lại.
Còn có thổ phỉ nhân cơ hội làm loạn, khiến vô tội cũng bị dính líu.
Phàm là có cổng lớn nào bị bọn họ giải khai thì đều là chết thảm.
Đuổi bắt nam nhân còn không tính, thổ phỉ theo sát phía sau xâm nhập vào, trong nhà người vô tội có phụ nữ và trẻ em liên tục bị thương, tài vật trong nhà đều bị đoạt.
Vốn định co đầu rút cổ ở trong nhà có hộ vệ cản trở, nhưng có thể ngăn nhất thời cũng không thể ngăn mãi, họ bắt đầu mưu cầu sinh lộ có rất nhiều nhà cùng nhau chống cự.
Còn có người đi xin nhà giàu đại trạch che chở.
Mà ở trên đường giờ đây Tấn Vương phủ không thể nghi ngờ là chốn bình yên duy nhất tuy là có quân phản loạn tập kích nhưng đều bại lui mà thôi.
(Soái- Đào Quân Trang- 21/08/2018)
Binh lực Tấn Vương phủ rất sung túc , thậm chí thấy Tấn Vương phủ như thế dần dần bên ngoài khuếch trương ra làm vô số người đến đây tìm nơi nương tựa.
Kỳ thật bên ngoài an trí nhiều hơn còn có thể vào phủ đều là gia quyến triều thần.
Trên thực tế từ lúc quân phản loạn hoành hành kinh thành liền xuất hiện các cỗ binh lực cùng quân phản loạn giằng co.
Những người này đều là do Ninh Quốc công phủ triệu tập, giống người của Đại Vương là nguồn gốc hỗn tạp, dân từ các nơi đến thuần phục Tấn Vương.
Tấn Vương lấy những binh lực này đi cứu trợ, đánh bại từng nhóm phản quân sau đó hội tụ thành binh lực lớn.
Mà theo tin Đại Vương mưu nghịch truyền ra, cũng là lúc có nhiều người chủ động gia nhập tiêu diệt quân phản loạn.
Binh sĩ Đại kiền trung thành với Đại Kiền, bất luận ai có ý đồ mưu triều soán vị, gặp được là giếthết.
Cũng là vì sao Trần các lão nói Đại Vương bất chấp cả thiên hạ để làm chuyện xấu, đứng phía đối nghịch đại nghĩa nhất định bước tiếp là tiếp nối gian nan.
"Điện hạ, Tôn Manh đến ."
Quả nhiên, trên đường đối diện đột nhiên xuất hiện đội binh sĩ ước chừng mấy ngàn người, bộ binh xen lẫn kỵ binh chạy đến.
(Soái- Đào Quân Trang- 21/08/2018)
Tấn Vương phủ đang giằng co với quân phản loạn, song phương đánh nhau rất nhanh đã phân thắng bại.
Có người nhát gan nhu nhược cũng chủ động bỏ binh khí, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.
"Ngươi có bấy nhiêu người thôi à?" Tấn Vương nhướn mày đạo.
Tôn Manh giục ngựa đi đến gần cười khổ: "Sự tình khẩn cấp, căn bản không kịp triệu tập, lại là loại tình huống này, người nào có thể dùng- người nào không thể dùng vẫn không biết được.
Trung cung thủ đoạn lợi hại, thủ hạ ta đã có hai Thiên hộ theo rồi ."
" Trong xe ngựa?" Tấn Vương đặt mắt ở xe ngựa được tầng tầng hộ vệ che chở.
" Vợ con, người nhà ta.
Ta ở ngoài không yên tâm để họ trong phủ, cho nên tạm thời đưa tới quý phủ, chắc hẳn với thủ đoạn của Tấn Vương điện hạ, nhất định có thể bảo đảm bình an."
"Ngươi tâng bốc bản vương lại còn dẫn người theo, bản vương còn có thể nói gì?"
Tôn Manh thản nhiên cười, cũng không phải hắn tính toán chi li mà thật sự là sơ sẩy không được, cũng không thể trễ nãi được.
"Ta đi liên lạc với bộ hạ, chỉ là trung cung thật sự còn không có xuất ra hết lực, ngài nên chuẩn bị tâm lý." Đây là chỉ Ngụy quốc Công phủ sở chưởng ngũ quân doanh binh lực.
Kinh tam doanh chính là binh lực trọng yếu bảo vệ xung quanh kinh sư, lại phân ra Tam doanh, ngũ quân doanh cùng thần cơ doanh.
Tam doanh đều là bộ binh, bộ binh gặp bất lợi với việc chiến đấu trên đường phố.
Mà thần cơ doanh chính quan đội của đương kim, không có khẩu dụ của Thánh thượng cùng hổ phù, bất luận kẻ nào cũng không động được.
Ngũ quân doanh bộ binh chiếm đa số, lại phân ra trung quân, dịch, đồn gác.
(Soái- Đào Quân Trang- 21/08/2018)
Ngũ quân doanh chính là gọi chung tam doanh có nhiều nhất , thường xuyên phân về Sơn Đông, Hà Nam, Đại Ninh đều tư binh lực, thay nhau đến kinh thao luyện, đồng thời cũng sẽ ra bên ngoài điều động binh lực.
Cho nên binh lực đóng trong kinh cũng không nhiều, nhưng có hơn hai vạn hàng năm đóng ở ngoài thành.
Hiện thời ngũ quân doanh không vào thành, nếu một khi vào thành, với binh của Tấn Vương hiện thời căn bản không phải là đối thủ.
"Cho nên mong Tôn huynh tận lực lôi kéo bộ hạ, nếu kinh giữ gìn Chỉ huy sứ tư còn có một vạn binh lực, cũng không phải là không thể chiến cùng bọn họ."
Hai quân tác chiến, Tấn Vương không sợ, lấy ít thắng nhiều cũng không phải là không có thắng.
Đánh trận không phải là người thôi mà cũng là mưu kế.
Thượng binh phạt mưu, công tâm vì thượng, nói không có gì hơn như thế.
Mà công tâm - -(Soái- Đào Quân Trang- 21/08/2018)
Tấn Vương không chút rung động nhìn vào hướng Tử Cấm thành.
Vị kia dựng thân bất chính, chắc hẳn là đã nóng nảy, nếu không cũng không chó cùng rứt giậu.
Tấn Vương kỳ thật cũng không hoảng loạn, với binh lực trong tay vô luận thế nào cũng đủ cho hắn tự vệ không lo, nhưng phụ hoàng - -
Phụ hoàng chết thật ? Hay chỉ là gặp chuyện không may ? Tấn Vương nghĩ Hoằng Cảnh Đế không thể nào bỏ mặc như thế cho nên tất nhiên là đã xảy ra chuyện gì rồi.
"Đi trước đây, ta sẽ hết sức."
Tôn Manh bỏ lại này câu, liền dẫn một ít binh lực rời đi.
người mà hắn lưu đều quy về trướng Tấn Vương.
Hy vọng chỉ là gặp chuyện không may , mà không phải...
*
Kinh trung đại loạn, ngũ thành binh mã Thuận thiên phủ cũng loạn.
Vốn đều là đồng sự, đột nhiên có quân phản loạn, có quân tiêu diệt quân phản loạn.
người mình đánh thành một đoàn không có quan hệ , tỷ như Tô Ngọc Thành cùng Diêu Thành đều trở về nhà, không dám xen vào.
Toàn bộ bên trong ngõ hoàn toàn yên tĩnh, mọi nhà đều khóa chặt cửa chính, cho dù nhà có trẻ mới sinh, người ta cũng là không dám phát ra tiếng dư thừa.
May mắn ở đây đều là dân chúng cũng không có quân phản loạn muốn tới nơi này, may nơi này thoát không ít tai họa.
Cho dù có cướp muốn nhân cơ hội làm loạn thì nơi này đều là nhà giàu, mọi nhà tường viện đều cao ngất, cửa chính chặt chẽ, bọn họ cũng không xông vào được.
Hai ngày này Tô Ngọc Thành cùng Diêu Thành đã từng vụng trộm ra ngoài một hai lần,