Mặt Cố Tiểu Mạch tối sầm, cô quay người lại nhìn chằm chằm Vương Duệ, từng câu từng chữ rất rõ ràng: “Tôi nói, đầu anh có vấn đề à? Con bé là con gái của anh? Anh đã làm tròn trách nhiệm của một người bố chưa, ngoài việc cung cấp…”
Hai chữ trong môn sinh học, Cố Tiểu Mạch bỗng nhiên cảm thấy có chút khó nói.
Cô dừng lại một lúc, sau đó nói tiếp, “Tôi không cần anh chịu trách nhiệm, tôi cũng không xem trọng anh, điều duy nhất anh có thể bù đắp chính là ghép tủy sống cho Nám Nám, đợi khi Nám Nám được cứu chúng ta không ai nợ ai nữa.”
Vương Duệ nhìn Cố Tiểu Mạch nói những lời rất lanh lợi, ánh mắt hắn hiện lên thủ đoạn đã được tính toán trước.
Hắn bỗng nhiên bước về phía trước một bước, “Nhiều năm như vậy, tôi không hề có phụ nữ, em là người phụ nữ đầu tiên của tôi, vô cùng quan trọng!”
Nghe thấy Cố Tiểu Mạch bật cười, đúng lúc đó Dịch Bách cũng lái xe đưa Mộ Bắc Ngật đến gần đó, cậu ta nhìn thấy rõ khuôn mặt cười tươi như hoa của Cố Tiểu Mạch.
Mộ Bắc Ngật nhìn ra ngoài cửa sổ, khuôn mặt đẹp trai có chút không vui, anh nhìn chằm chằm khuôn mặt tươi rói của Cố Tiểu Mạch.
Hình như có chút phẫn nộ, cô thật sự thích người đàn ông đó sao?
Trong đầu vang lên câu nói của Cố Tiểu Mạch, “Tôi hận anh ta… tôi không quên được anh ta!”
Bàn tay đặt lên chân bỗng nắm chặt.
Nhưng mọi người không ngờ, Cố Tiểu Mạch vừa cười xong lập tức nhìn chằm chằm hắn: “Anh đừng có quên, chuyện năm đó, tôi có thể tố cáo anh.”
Hắn phạm lỗi gì, hắn là người rõ nhất!.
Hãy tìm đọc trang chính ở # ТгumTruу en.оrg #
Chỉ có điều, Cố Tiểu Mạch không ngờ câu nói của mình lại thành công trong việc chọc tức Vương Duệ, Vương Duệ nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mặt, không nhịn được mà muốn chiếm đoạt cô, mặc dù mồm miệng lanh lợi nhưng vẫn không làm mất đi thần thái của cô!
Vương Duệ bước về phía trước, lợi dụng sức mạnh của người đàn ông, muốn ôm lấy Cố Tiểu Mạch.
Cố Tiểu Mạch trừng mắt, không kịp phản ứng lại.
Còn Mộ Bắc Ngật ngồi trong xe gần như không nhẫn nại được nữa, không đợi Dịch Bách gọi một tiếng, cửa sau của xe bị đạp ra, sau đó Dịch Bách nghe thấy “phịch” một tiếng rất lớn, cửa xe được đóng lại.
Mộ Bắc Ngật bước những bước thật dài đi đến phía sau Vương Duệ, Vương Duệ giang tay ra định ôm Cố Tiểu Mạch vào lòng thì bị người ở phía sau giữ chặt vai lại.
Hừ! Vương Duệ cảm thấy đôi vai mình nặng trĩu, có chút đau, hắn rên lên một tiếng sau đó quay người lại phía sau.
Mộ Bắc Ngật với sắc mặt tối sầm kéo Vương Duệ về phía