Sau khi bị Đường Ngọc Sở phản kích mạnh mẽ, Cố Ngọc Lam cuối cùng cũng an phận ít nhiều, mấy ngày trôi qua, sự thóa mạ trên mạng cũng lắng dần, chỉ còn lại có lẻ tẻ đôi câu vài lời.
Tuy nhiên Đường Ngọc Sở cũng nhờ đó mà thu về không ít sự chú ý, rất nhiều fan kêu gọi cô debut.
Liên tục mấy ngày nay các thương hiệu quảng cáo không ngừng gọi điện thoại tới, hỏi cô có nhận làm đại diện thương hiệu không. Thậm chí còn có cả công ty quản lý trực tiếp hỏi công ty cô muốn giật cô về tay và còn nói rằng sẽ tận lực lăng xê cô.
Đối với chuyện lần này, Đường Ngọc Sở cảm thấy không biết nên khóc hay cười.
Tống An Kỳ liền trêu chọc cô: "Cơ hội tốt như vậy, sao cậu không thể xem sao? Cậu xinh đẹp như vậy lại còn có có thần thái, hoàn toàn đủ điều kiện để lấn sân vào giới showbiz, hơn nữa cơ hội để cho mấy cô diễn viên ấy hít khói như vậy quả thực rất khó có được đó nha!”
Nhưng Đường Ngọc Sở lại kiên quyết lắc đầu: "Không được, giới showbiz rắc rối lắm, tớ làm phóng viên tuy rằng khổ cực, nhưng không cần ngày nào cũng như bước đi trên băng mỏng, lại còn có quyền giữ sự riêng tư của mình. Với tớ mà nói, cuộc sống của một ngôi sao chính là sống không bằng chết.”
"Vậy cũng được, tớ cũng không thích loại cuộc sống đó. Có điều, cậu nghĩ vậy nhưng chưa chắc Cố Ngọc Lam sẽ nghĩ như vậy. Tớ nghe nói, gần đây cô ta đang chuẩn bị quay lại showbiz, hơn nữa Bùi Hằng Phúc còn chi ra một số tiền rất lớn, tự mình vận dụng các mối quan hệ sẵn có xây dựng bệ phóng cho Cố Ngọc Lam."
Ánh mắt của Tống An Kỳ vô cùng lạnh lẽo, giọn điệu hơi có chút tức giận nói: "Một gã phụ tình, một ả trà xanh, đến bây giờ vẫn còn phí hết tâm tư vì không muốn cậu được sống tốt. Cậu đợi mà xem, sau này Cố Ngọc Lam thật sự quay lại showbiz rồi thì cô ta nhất định sẽ dùng tất cả thủ đoạn, tiếp tục chèn ép cậu."
"Sợ cái gì? Loại người không có ai dạy dỗ như cô ta thì phải dạy cho tới khi nào cô ta hiểu chuyện mới thôi."
Đường Ngọc Sở khinh thường nói, nghiễm nhiên là không hề sợ chút nào.
Tống An Kỳ cũng gật đầu: "Cũng đúng, có điều, tớ chỉ sợ cô ta giở trò xảo quyệt mà thôi, một người phụ nữ có thể tàn nhẫn với chính mình như vậy thì tuyệt đói có thể làm ra những chuyện điên rồi hơn nữa.”
"Ha ha, cậu đúng là xem thường cô ta rồi, mấy ngày nay, Lại Tiểu Lan chẳng phải vẫn thường tới tìm tớ gây phiền phức sao? Nếu như không phải Cố Ngọc Lam ở sau lưng sai sử thì sao cô ta lại đối với tớ như vậy chứ?"
Dường như muốn chứng thực cho lời nói của Đường Ngọc Sở, chỉ chốc lát sau, Lại Tiểu Lan quả nhiên đã đến: "Đường Ngọc Sở, tối nay có một buổi họp mặt phóng viên, tôi bận việc khác rồi, cô đi thay tôi nhé. Lần này người mời tôi là đạo diễn mới nổi Lâm Thành, cho nên cô không được phá hỏng đâu đấy.”
Lại Tiểu Lan nghênh ngang giao việc xong liền không cho Đường Ngọc Sở cơ hội phản ứng, trực tiếp xoay người rời đi.
"Người phụ nữ này quả nhiên là chẳng tốt lành gì, cô ta làm vậy là cố ý đẩy cậu vào chỗ dầu sôi lửa bóng đấy!"
Tống An Kỳ nghiếng răng nghiến lợi nhìn bóng lưng Lại Tiểu Lan, cả