“Cậu cứ giả bộ đi.”
Đường Ngọc Sở khịt mũi liếc nhìn cô ấy: “Mình làm vậy còn không phải vì cậu sao. Tiệc năm lần này rất quan trọng, nếu biểu hiện tốt, thì có cơ hội thăng quan phát tài. Cậu nghĩ xem, tháng trước mình còn nói kéo Lại Tiểu Lan từ vị trí phó giám đốc xuống, bây giờ mình đã là phó giám đốc rồi, chức vị tương đương cô ta, nhưng rõ ràng, Lina xem trọng mình hơn một chút. Cậu không thấy mấy ngày nay sắc mặt Lại Tiểu Lan luôn rất khó coi sao?”
“Nói vậy không sai, nhưng mà chuyện này có liên quan gì với việc cậu lo lắng cho mình?” Mặt Tống An Kỳ đầy hoang mang.
Đường Ngọc Sở không nhịn được liếc trắng mắt, nhìn cô ấy: “Ngốc! Cô ta bây giờ mặc dù bị mình đè ép, nhưng cuối cùng cũng vẫn là phó giám đốc. Thế nào, cậu không có hứng thú với vị trí này? Kéo cô ta xuống đài thế nào? Đến lúc đó Lại Tiểu Lan thất thế, Cố Ngọc Lam không có công cụ lợi dụng, như vậy có phải càng vui hơn không?”
Lời này của Đường Ngọc Sở, lại có chút dấu hiệu dụ dỗ lừa gạt, lừa dối mắc câu.
Nhưng mà, mặc dù Tống An Kỳ biết, lại vẫn không phản cảm, ngược lại hai mắt sáng lên, lấp lánh: “Hình như...là chơi rất vui.”
“Đúng chưa? Cho nên, cậu phải cố gắng lên, tiệc năm lần này, biểu hiện của cậu cực kỳ quan trọng, tuyệt đối đừng khiến mình thất vọng.”
Vỗ vỗ vai Tống An Kỳ, Đường Ngọc Sở biểu hiện có chút trịnh trọng.
Tống An Kỳ gật đầu như gà mổ thóc, cười nói: “Yên tâm, vị trí phó giám đốc này, chạy không thoát được!”
Mà theo tiệc năm ngày càng tới gần, bầu không khí nội bộ công ty cũng ngày càng náo nhiệt, không ít nhân viên đều âm thầm bàn tán danh sách khách mời tiệc năm lần này.
Từ đoạn đối thoại họ bàn tán, thường có thể nghe đến vài nhân vật cấp bậc thiên hậu, thiên vương có sức ảnh hưởng trong giới giải trí hiện tại, trong đó, đương nhiên cũng bao gồm tổng giám đốc công ty giải trí khác và các đạo diễn lớn, vân vân...
Phải nói, Thời Thụy để tìm lại hình tượng trước khi tổn hại đã bỏ ra hết tiền vốn.
Tuy nhiên, không lâu sau phen nghị luận kịch liệt này, lại bắt đầu có người thảo luận có phải Hoàng Đình sẽ phái người tới không.
Nói tới Hoàng Đình, không ít người đều lộ ra mơ ước, là một công ty giải trí chiếm vững vị trí đầu rồng trong giới giải trí, đó là nơi mà rất nhiều người tha thiết mong mỏi.
Đương nhiên, mọi người cũng biết loại công ty này không phải người bình thường có thể tùy tiện vào.
Vì người dẫn dắt Hoàng Đình đi tới địa vị hôm nay, không chỉ ánh mắt độc đáo, tác phong nghiêm cẩn, thần bí khó dò, còn nổi tiếng kén chọn khó chơi, có thể được anh nhìn trúng, dường như đều là nhân tài tinh anh nhất trong giới.
Lục Triều Dương - cái tên như truyền kỳ này, không biết có bao nhiêu người vì nhìn tướng mạo của anh, vì leo lên chút quyền thế, mà săn đón anh.
Đối với phụ nữ mà nói, có thể có được anh, thì có thể có được tất cả.
Đối với đàn ông mà nói, có thể có chút giao tình với anh, vậy tiền đồ đương nhiên vô hạn.
Tống An Kỳ cũng rất hứng thú với vấn đề này, trực tiếp bắt Đường Ngọc Sở tới hỏi: “Thành thực khai báo, tiệc năm lần này, Lục nam thần nhà chúng ta có đến không?”
Đường Ngọc Sở nghĩ nghĩ, lắc đầu nói: “Không rõ, anh ấy quả thực có thu được thư mời, nhưng khả năng anh ấy đến tham gia không lớn! Mặc dù Thời Thụy hợp tác một bộ phim điện ảnh với Hoàng Đình, nhưng chỉ dựa vào cái này mà muốn lay động một đại nhân vật như anh ấy, mình đoán rất khó.”
“Vậy cũng không chắc, tiệc năm này không phải có cậu sao, Lục nam thần nói không chừng thật sự sẽ giá lâm đâu.”
Tống An Kỳ rất rõ ràng dáng vẻ sủng vợ đó của Lục Triều Dương, giọng điệu còn khẳng định hơn cả Đường Ngọc Sở.
Đường Ngọc Sở chớp mắt, cười cười: “Cậu nói cũng có lý, nếu không, tối nay mình về nhà hỏi thử xem?”
Tống An Kỳ hứng chí bừng bừng gật đầu: “Hỏi hỏi hỏi, nhất định phải hỏi!”
...
Buổi tối, Đường Ngọc Sở tắm xong, ngồi bên cạnh Lục Triều Dương, thói quen nửa nằm xuống, gối đầu lên chân anh.
Lục Triều Dương đang xem tài liệu, thấy cô như vậy, khẽ dời hai tay, kéo tài liệu đi, ánh mắt rơi vào khuôn mặt cô, biểu cảm ôn hòa: “Mệt rồi?”
“Vẫn ổn, mặc dù đang bận chuyện