Sau khi đã xong mọi thứ, Lộ Nam định đi xuống kêu cô lên dọn dẹp thì bắt gặp mẹ mình đang ngồi nói chuyện cùng cô.
"Mẹ mới đến ạ?" anh hỏi.
Bà liếc nhìn anh rồi lên tiếng: "Ừ, mà anh vát mặt xuống đây làm gì vậy? định sai con dâu của tôi làm gì nữa?"
"Hiện giờ con bé không rảnh, tự đi mà dọn dẹp đi." bà nói thêm.
Vốn dĩ sáng nay bà biết là ngày giỗ của con dâu cũ nên muốn đến để thắp hương, nào ngờ lại bắt gặp cảnh Tô Bắc ngồi khóc dưới chân cầu thang khiến cho bà rất xót.
Còn cô như đã hiểu ý anh, định lên dọn dẹp đồ ăn xuống đây thì bà đã vội kéo cô ngồi xuống.
"Cứ để nó tự làm, Tô Bắc mau lên phòng thay đồ đi.
Mẹ con mình đi mua sắm."
Lời nói của bà khiến anh ngỡ ngàng.
Còn Tô Bắc thì làm theo ý bà, cô nhanh chóng về phòng thay đồ mà bỏ mặc anh.
Đến khi cô vừa lên phòng, lúc này anh mới lên tiếng hỏi mẹ mình: "mẹ làm vậy là có ý gì?"
Bà ung dung đáp: "8 năm rồi, con bé nó đã chịu quá nhiều thiệt thòi.
Đến cả cái đám cưới đoàng hoàng anh còn không cho con bé nổi nữa?
Tôi là mẹ anh nên tôi biết rõ tính anh quá mà.
Nếu cảm thấy không ở được với con bé thì giải thoát cho nó đi, tự tôi sẽ tìm người tốt hơn cho con bé."
"Đây là chuyện riêng của con và cô ta.
Mẹ không cần xen vào." anh quát lớn rồi bỏ lên phòng.
Cô vừa thay đồ xong, định ra ngoài thì thấy anh đùng đùng tức giận đi lên phòng.
"Lộ Nam, anh sao vậy?" Tô Bắc có ý quan tâm anh, cô vừa định đưa tay chạm vào anh liền bị Lộ Nam xô ngã.
"Tránh ra."
Tô Bắc ngã sõng soài trên đất, nhìn thấy cô té anh cũng chẳng thèm đỡ cô dậy.
Cô tự mình chống tay ngồi dậy, sau đó đi lấy túi xách rồi xuống lầu.
"Mẹ ơi, chúng ta đi thôi!"
Bỏ lại Lộ Nam ở nhà một mình, cả hai người họ vui vẻ đi chơi cùng nhau.
...
Bà đưa cô đến một nhà hàng sang trọng, kêu thật nhiều món ăn ngon cho cô.
Sau khi ăn xong thì lại đi ăn kem, đến khu vui chơi.
Cuối cùng là đến trung tâm mua sắm.
Bà đưa cô đến rất nhiều nơi bán quần áo, giày dép, túi xách mua thật nhiều đồ cho cô.
Mọi điều bà làm là những thứ Lộ Nam chưa bao giờ làm với cô, anh chưa bao giờ đưa cô đi chơi như vậy.
"Mẹ à, chúng ta đã mua nhiều lắm rồi đấy." cô nói.
"Điều là mua cho con cả, con phải học cách yêu thương bản thân mình hơn đi." bà lên tiếng.
...
Cô cùng bà đi chơi đến tối muộn mới về, Tô Bắc tay xách nách mang mọi thứ bà mua cho cô vào nhà.
Lên đến phòng, cô thấy anh vẫn còn thức.
Tô Bắc vui vẻ sắp xếp mọi thứ vào trong tủ đồ rồi vào phòng tắm thay quần áo.
"Cô còn biết đường về à?" khi cô vừa từ phòng tắm bước ra, anh hỏi.
"Lộ Nam, em xin lỗi..." cô biết việc cô đi chơi cùng mẹ đã khiến anh tức giận.
"Từ nay về sau, chuyện của chúng ta, tôi cấm cô tuyệt đối không được nói với mẹ.
Để cô không quên những gì tôi nói hôm nay, mau cầm lấy cái này ra phòng khách mà ngủ." anh quăng chiếc gối xuống sàn để cô tự mình nhặt nó lên.
Tô Bắc đi đến