Như đã hứa thì Lộ Nam cũng đích thân sắp xếp cho Uyển Nhi một căn phòng ở dưới cho cô ta dễ di chuyển bằng xe lăn.
Xong xuôi anh đưa cô ta vào phòng rồi cũng nhanh chóng lên phòng ngủ với Tô Bắc.
Cạch cửa phòng mở ra, anh nhìn thấy Tô Bắc đứng ngoài ban công tựa như đang suy nghĩ gì đó.
"Sao không vào trong ngủ?"
Lộ Nam đem ra cho cô một chiếc áo khoác vì sợ cô đứng ngoài này lâu sẽ bị cảm.
"Em đang ngắm trăng, nghe người ta bảo nếu có thể cùng người mình yêu ngắm ánh trăng thì tình cảm sẽ rất bền." Tô Bắc đáp.
Lộ Nam thường không tin vào mấy chuyện này lắm, nghe cô nói vậy anh liền bật cười.
"Em tin vào mấy chuyện này à?"
"Không biết nữa, nhưng cứ tin thử xem.
Biết đâu lại đúng." cô đáp.
"Vào trong ngủ đi, trời cũng khuya lắm rồi đấy.
Ngoan." Lộ Nam đưa tay xoa đầu cô.
Sau khi vào trong, anh vội đóng cánh cửa lại.
Trên chiếc giường cô nằm xoay lưng về phía anh.
Tô Bắc im lặng không nói một lời, cô cứ trằn trọc cả đêm đến tận hai giờ sáng mới có thể ngủ được.
[Buổi sáng]
Tô Bắc dậy từ rất sớm, chuẩn bị đồ ăn sáng cho anh rồi làm việc nhà thật nhanh.
Xong việc cô chạy lên phòng thay đồ rồi cầm theo hồ sơ đã chuẩn bị bỏ vào túi, lấy đầy đủ đồ cần thiết, cô nhanh chóng chạy xuống lầu.
Lộ Nam đang ngồi ăn sáng, nhìn thấy cô có vẻ sốt sắng anh đã dừng đũa, giọng nói anh cất lên: "em đi đâu mà gấp vậy?"
"Em có chút việc." Tô Bắc đáp rồi nhanh chóng lái xe rời đi.
"Nhưng mà em chưa ăn sáng mà." lúc anh nói dứt câu thì cô cũng đã không còn ở nhà, hôm nay cô ấy làm gì vậy chứ?
...
Đến nơi, Tô Bắc được nhân viên hướng dẫn vào phòng ngồi chờ.
"Cô đợi một chút nha, giám đốc cũng sắp tới rồi." nhân viên vui vẻ nói.
Tô Bắc vô cùng hồi hợp dù đây cũng không phải là lần đầu cô đi phỏng vấn xin việc như vậy, hôm qua cô đã dành cả một buổi chiều để chuẩn bị hồ sơ kỹ lưỡng.
Dù sao tài năng của cô cũng không thể bỏ lỡ được, coi như là cô làm lại từ đầu vậy.
Cô phải nghĩ cho mình thôi.
"Giám đốc mới đến ạ." người nhân viên cúi đầu chào.
Lúc cô nhìn thấy người đó cô cũng vô cùng giật mình vì không nghĩ người đó lại là bạn cô.
Thẩm Hạo coi vậy mà che giấu thân phận ghê thật, làm bạn với cậu bao nhiêu lâu mà cô chưa bao giờ nghe cậu nói đây là công ty nhà tớ.
"Bắc Bắc, sao cậu lại ở đây?" Thẩm Hạo hỏi.
"Giám đốc và cô Tô quen nhau ạ?"
"Cô ấy là bạn học của tôi, nhưng để công bằng thì vẫn phải phỏng vấn trước đã." Thẩm Hạo nói.
"Vậy tôi xin phép ra ngoài trước."
Sau khi cô ấy rời đi thì Thẩm Hạo cũng nhanh chóng lại chỗ ngồi.
Thẩm Hạo bắt đầu phỏng vấn những người có mặt hôm nay và Tô Bắc chính là người đầu tiên.
Sau khi phỏng vấn xong, Thẩm nói: "Tô Bắc, Như Hinh, Tuệ Nhi là ba người xuất sắc trong buổi phỏng vấn hôm nay.
Từ ngày mai ba