Cả hai người họ đi đến một nhà hàng Âu, hai người cũng có niềm yêu thích đặc biệt dành cho các món Âu.
"Cậu ăn nhiều vào, hôm nay tớ mời." Thẩm Hạo gắp thức ăn vào chén cho cô.
Cảnh này không may bị Lộ Nam bắt gặp, lúc nãy do anh ngồi quay lưng nên không thấy cô vào nhà hàng.
Do đối tác đi vào, nên khi đứng dậy chào ông ấy, Lộ Nam cũng tình cờ xoay đầu lại.
Thấy cảnh trước mắt khiến anh tức muốn nổ não, máu như đang sôi sục lên khi nhìn cô cùng người đàn ông khác nói chuyện vui vẻ, lại còn gắp thức ăn cho nhau rất tình tứ.
"A...cậu, c...ậu làm cái gì vậy hả?" vị đối tác hét lên.
"T...tôi xin lỗi, ngài không sao chứ?"
Vì sự bực tức trong lòng mà anh đã không để ý đến đối tác, trong lúc bắt tay.
Anh đã lỡ bẻ tay ông ấy.
"Tôi xin lỗi ngài, mời ngài ngồi...ngài chọn món đi."
Lộ Nam vội vàng xin lỗi nhưng đối tác liền nói: "tôi thấy anh hôm nay có vẻ hơi mệt và mất tập trung, chúng ta dời lại hôm khác rồi bàn tiếp chuyện làm ăn."
Vừa dứt lời, ông ấy cùng với thư kí nhanh chóng rời đi.
Sau khi đối tác đã ra về, anh sải bước đi lại phía cô.
"Tô Bắc."
Cô có cảm giác lạnh sóng lưng khi nghe thấy giọng nói này, Tô Bắc bất động không dám quay lại cũng chẳng còn muốn ăn thêm gì nữa.
Sao Lộ Nam lại ở đây chứ?
"Ai vậy Tô Bắc, bạn cậu hả?" Thẩm Hạo thắc mắc.
"Tôi là chồng của cô ấy." Lộ Nam thay cô đáp lời.
Vẻ mặt của Thẩm Hạo vô cùng ngạc nhiên khi nghe câu trả lời này, cậu ấy cứ nghĩ rằng người đàn ông này đang đùa giỡn nên vội hỏi lại.
"Có thật là vậy không Tô Bắc? anh ta là chồng cậu sao?"
Cô gật đầu thay cho câu trả lời, Tô Bắc run rẩy nói: "t...tớ no rồi, giờ tớ về trước nha."
Cô vừa đứng dậy đã bị Lộ Nam kéo ngồi xuống ghế: "sao lại về sớm vậy vợ? anh thấy đồ ăn trong chén em còn chưa ăn xong mà."
"Em thật sự đã no lắm rồi anh à, chúng ta về nhà nha." Tô Bắc vội giải thích, cô cũng chẳng dám nhìn thẳng vào mắt anh.
Có lẽ cô biết là Lộ Nam đang rất tức giận.
Cô cùng anh đi ra xe, Lộ Nam nhanh chóng lái xe thật nhanh để trở về biệt thự.
Dù đã thắt dây an toàn nhưng Tô Bắc vẫn rất sợ khi anh chạy với tốc độ nhanh như vậy.
...
Anh xuống xe rồi nhanh chóng kéo cô lên phòng ngủ.
Rầm cánh cửa bị anh đá ra khiến nó phát ra âm thanh rất chói tai.
Lộ Nam ném cô lên giường, anh nhanh chóng nới lỏng cà vạt rồi ném nó sang một bên, từng chiếc cúc áo cũng được mở ra.
Anh đè lên người cô, mặc kệ người dưới thân đang vùng vẫy muốn thoát khỏi anh.
"Lộ Nam, dừng lại đi...em xin anh..."
"Cô la hét cái gì? tôi chỉ muốn kiểm tra xem đồ của tôi có bị ai chạm vào không."
Dứt lời anh đem hết quần áo của cô vứt xuống dưới sàn, Lộ Nam kí.ch thích