Chương 28:
Edit: Thiên Hi
Thẩm Vân Cương mới vừa chạy xuống tầng liền nhìn thấy Margot và Werner bị hai tên lính đeo súng trường áp giải vào trong.
“Có chuyện gì vậy?” Cô chạy tới, vừa giữ chặt tay Margot vừa hỏi.
“Chúng tôi cũng không biết. Sau khi hội Chữ Thập Đỏ đi, những người khác đều bị đưa về Birkenau, chỉ có hai người chúng tôi bị đưa tới đây.” Margot hơi sợ hãi, có chút bối rối.
“Cô không sao chứ?” Werner hỏi Thẩm Vân Cương, “Tôi còn tưởng cô không về được nữa.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Tôi không sao.”
“Tránh ra!” Hai tên lính đẩy Thẩm Vân Cương ra, cô loạng choạng, suýt nữa ngã xuống đất.
Trong lòng cô có dự cảm không lành nên vội vàng đi theo bọn họ lên lầu.
Hai người họ cũng bị đưa tới văn phòng của Molders, hắn ngồi trên ghế sô pha, bưng một tách cà phê đang bốc hơi. Nhìn thấy Thẩm Vân Cương quay lại, khóe miệng nhếch lên một nụ cười tàn nhẫn.
Thẩm Vân Cương nhìn biểu cảm của hắn, cô hiểu ra ngay lập tức. Cô đã quá ngây thơ, sao hắn có thể dễ dàng buông tha cho cô chứ, hiện tại xem ra là hắn cố ý.
Bọn họ đứng, hắn ngồi, nhưng không vì thế mà ảnh hưởng tới khí thế của hắn. Hắn không mở miệng, bọn họ cũng không dám nói chuyện, chỉ là hai bàn tay nắm chặt đầy mồ hôi lạnh.
Một lát sau, Molders đặt tách cà phê xuống bàn thật mạnh, đế tách va chạm với đĩa phát ra một tiếng giòn vang, cả ba người sợ tới mức run lập cập.
“Nói đi.” Hắn mở miệng.
“Nói…… Nói gì?” Werner căng da đầu hỏi.
“Ba người lên kế hoạch như thế nào, còn có đồng lõa khác không?”
Werner nghe xong câu hỏi, cậu theo bản năng nhìn Thẩm Vân Cương.
“Chuyện này do tôi tự làm, không liên quan đến họ.” Thẩm Vân Cương vội vàng lên tiếng.
Molders liếc xéo cô, “Cho cô mở miệng à?”
Margot thật sự không hiểu bọn họ đang nói cái gì, nhưng nhìn tình hình cũng biết không ổn.
Molders thu động tác của Werner vào trong mắt, hắn cầm lấy khẩu Ruger trên mặt bàn, vuốt ve một chút rồi hỏi: “Các người thường xuyên thì thầm với nhau là đang bàn bạc gì?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Chỉ huy, chuyện này từ đầu đến cuối đều do tôi lên kế hoạch, tôi thề với Chúa, ngài trừng phạt thế nào tôi cũng chấp nhận.”
Molders phớt lờ cô, hắn đứng lên, đi đến trước mặt Werner. Khi hắn tới gần, Werner cảm giác được một cỗ áp lực có thể “dời núi lấp biển”, hai chân cậu bắt đầu run nhè nhẹ.
“Nói, cậu có biết chuyện này hay không?”
Thẩm Vân Cương liều mạng lắc đầu với Werner.
“Không, tôi không biết.”
Đôi mắt lạnh lẽo của Molders nhìn chằm chằm cậu, hắn khẳng định: “Cậu nói dối.” Sau đó không chút do dự bóp cò súng.
“A ——” Margot đứng bên cạnh sợ tới mức hét lên.
“Hừ, dơ bẩn.” Molders hơi khó chịu vì bị dính một ít máu của Werner, hắn lấy khăn lau sạch vết máu trên mặt, sau đó chĩa súng vào đầu Margot, “Còn cô thì sao?”
Margot không thốt lên lời vì sợ hãi, cô ấy không hiểu hắn đang nói gì, chỉ biết rằng mình có thể phải chết.
“Không, chỉ huy, tôi thật sự biết sai rồi, tôi không dám nữa, xin ngài tha cho cô ấy, cô ấy thực sự không biết gì cả, đều là tôi sai, xin ngài.” “Bịch” một tiếng, Thẩm Vân Cương quỳ xuống, cô ôm chặt đùi hắn, rối rít xin lỗi, “Tôi xin lỗi, tôi thật sự không dám nữa, chỉ huy, xin ngài, xin ngài tha cho cô ấy.”
Molders đưa tay ra vuốt tóc Vân Cương, sau đó chỉ vào đôi mắt của cô, nói: “Lần này có