Tôn Kiềm trố mắt cả nửa ngày, tươi cười đi tới trước mặt y, ánh mắt hòa hoãn xuống: "Ngươi còn sống à?"
Mắt phượng của Thanh Khâu Quyết rũ xuống, nhìn hắn nói: "Đương nhiên rồi, chẳng lẽ còn không thọ nổi bằng ngươi?"
Hình Thượng bất đắc dĩ nhìn bọn họ, giữ Thanh Khâu Quyết lại, lên tiếng: "Tiểu Kiềm, con có bằng lòng giúp đỡ chuyện này không?"
Tôn Kiềm do dự một chút, dường như đang nghiêm túc suy xét vấn đề này.
Một lúc lâu sau, bàn tay đặt trên thân kiếm rốt cuộc cũng thu về, nhìn Thanh Khâu Quyết nói một câu không đầu không đuôi: "Bội kiếm của ngươi được ta cất trong nhà.
Lúc trước chuyện xảy ra đột ngột quá, ta phải đi trộm nó khỏi phủ ngươi trong đêm."
"Nếu ngươi gặp nạn, Tôn gia sẽ toàn lực tương trợ.
Đợi thời cơ đã chín muồn, ngươi nhớ đến lấy kiếm về.
Chờ mọi chuyện kết thúc, hai ta lại đấu một trận sảng khoái."
Thanh Khâu Quyết duỗi tay ra với hắn: "Giờ ngươi đánh không lại ta đâu."
Tôn Kiềm liền trở tay cụng tay với y: "Chưa chắc đâu."
Cuối cùng vẫn là Hình Thượng đứng ở giữa hai người mới không tình nguyện dừng lại.
Mấy người ở trong phòng đơn giản nói qua phải làm như thế nào, lập ra bước tiếp theo của kế hoạch.
Tôn Kiềm và Hình Thượng không tiện ở lâu, liền phải vội rời đi.
Trước khi đi Tôn Kiềm dừng lại một lát, cũng không quay đầu lại, chỉ hơi miễn cưỡng nói: "Mấy năm nay bọn ta vẫn luôn nhớ mong ngươi.
Lúc ta đi trộm kiếm có đụng phải tiểu tử Tạ gia kia.
Nếu có cơ hội thì đi gặp hắn đi."
Hai chữ "nhớ mong" kia nói không rõ ràng.
Nói tới đây, hắn thở dài, cuối cùng quay đầu lại nghiêm túc nói: "Tuy rằng rất không muốn thừa nhận nhưng những người ủng hộ ngươi nhiều hơn so với ngươi nghĩ nhiều."
Rốt cuộc cả họ Thanh Khâu dùng xương khô đắp nên hai chữ trung liệt, một khi gặp nạn thì người trong lòng có chút tâm huyết ít nhiều gì cũng sẽ giúp đỡ một phen.
Thanh Khâu Quyết nhìn bọn họ rời đi, trằm mặc rũ mắt.
Tạ Lăng Du ở trong phủ nghỉ ngơi mấy ngày, Mạnh Nghị bỗng nhiên nhớ tới lời hẹn với Hình Nhã Nhàn liền tung tăng đến tìm người.
Đúng lúc mấy ngày nay Tạ Lăng Du không nghe được tin tức hữu dụng gì đang sốt hết cả ruột lên.
Hai người ăn ý với nhau, trước tiên đến Hình phủ tìm người.
Hình Nhã Nhàn nghe người hầu báo Mạnh