Một con tàu bay màu bạc phóng ra khỏi bão tuyết trên băng nguyên, lớp vỏ kim loại sáng bóng biến ảo liên tục, kích hoạt chế độ ngụy trang một cách hoàn hảo.
Nó ẩn mình trong đám mây đen dày đặc, bí ẩn như màn đêm, xung quanh tàu bay không hề có dao động năng lượng, tựa như chiếc lá bị cuốn bay bởi gió tuyết bão bùng.
" Lộ trình còn cách cảng dân dụng hành tinh Dark Blue mười phút, xin chuẩn bị sẵn sàng."
Ảnh ảo kỵ sĩ giáp bạc trên màn hình biến mất, cùng lúc đó đèn đốm bên trong tàu vũ trụ tối sầm "Sau khi hạ cánh, năng lượng của Seere sẽ hạ xuống còn mười phần trăm, chỉ có thể duy trì liên lạc qua sóng não với ngài, chúc may mắn, thưa chủ nhân.
"
Seere vừa nói xong, con tàu đột nhiên trầm xuống, lao vun vút theo hình chữ S kỳ lạ trong gió tuyết.
Ôn Loan lảo đảo, ngã lăn ra đất " Không phải mày nói còn mười phút sao..."
" Cảnh báo, chính phủ Dark Blue có thể đã phát hiện tôi mất tích, có cơ giáp cấp bậc ngang tôi thậm chí cao hơn, đang kích hoạt hệ thống tìm kiếm."
Tên khốn này, quả nhiên tới rồi.
" Làm sao đây?" Ôn Loan đứng lên, đen mặt nghĩ, ngay cả bàn điều khiển của tên cơ giáp này hắn còn chả hiểu!
" Chỉ số thông minh của tôi được thiết lập cao hơn Andras, thế nhưng trên lý thuyết tốc độ chạy trốn của tôi nhanh hơn so với tất cả cơ giáp."
Seere máy móc nói:" Năng lượng hệ thống tư duy dịch chuyển, đóng máy tính quang liên lạc với bên ngoài, hủy bỏ hệ thống hướng dẫn...!Tắt toàn bộ chương trình, tập trung toàn bộ năng lượng vào tốc độ, xác nhận!"
"Đùng!"
Tàu bay chấn nhẹ một cái, như tia chớp mà lao đi, còn không phải lao thẳng như thường, tưởng chừng như đang đua với vận tốc ánh sáng.
Lộ trình chín phút ngắn lại còn chưa đến một giây, liền đến cảng vũ trụ rộng lớn của Dark Blue.
Cả người Ôn Loan giống như bị một lực lượng mạnh mẽ vứt ra ngoài, trước mắt tối sầm, chỉ nghe thấy âm thanh rơi bõm xuống nước thật lớn, sau đó không biết gì nữa.
Tàu bay nhỏ bé hạ cánh chính xác ngay cạnh cảng vũ trụ bão tuyết đầy trời.
Tất cả sóng điện thông tin của cảng, đều vang lên tiếng xi xi khe khẽ, trên màn ảnh lả tả vài bông tuyết, nhưng nhanh đến cũng nhanh đi, tàu thương mại đang bỏ neo cùng nhân viên của cảng chớp chớp mắt, mọi thứ lại trở lại bình thường.
"Mấy người nên đổi thiết bị máy móc của mình đi là vừa, đồ quỷ keo kiệt, một ngày tiền thuế thu được từ cảng này cũng đủ để các người thay mới rồi đó."
Một người đàn ông vạm vỡ đứng ngay giữa đường tại cảng bực bội mắng to, trục trặc nho nhỏ vừa rồi, làm gián đoạn quy trình kiểm tra nhập cảng tàu vũ trụ của hắn, phải làm lại lần nữa.
Bên cạnh còn hai mươi lối vào giống vậy, toàn bộ sảnh lớn cao năm mươi mét, rộng hơn ba nghìn mét, ít nhất có hơn trăm tàu vũ trụ đang xếp hàng đợi nhập cảng.
Mặt đất bóng loáng, tường cùng với đỉnh chóp của sảnh đều trong suốt, có thể nhìn thấy trời đầy bão tuyết bên ngoài, cùng với sóng biển cuồn cuộn không ngừng đập vào bờ, bọt biển trắng xóa cùng nước biển sâu thẳm cách bức tượng ào ào chảy xuống, lại mau chóng nghênh đón đỉnh sóng mới đang dâng trào, cảnh tượng vừa đồ sộ vừa kinh khủng triển lãm lực lượng đáng sợ của thiên nhiên, khiến rất nhiều người lần đầu đến hành tinh Dark Blue, cảm thấy mới mẻ nhưng lòng lại run sợ.
" Nào nào, hành tinh này chỉ có một lục địa duy nhất, cho nên những cơn sóng vượt qua biển rộng ào tới nhìn khá ghê gớm mà thôi."
Một bên khác của sảnh lớn là lối vào VIP, chuyên dùng cho quý tộc, quan chức hoặc phú thương.
Hiện tại một thanh niên trẻ đang khoác lác với bạn gái những hiểu biết của mình đối với thành phố này, hắn điều khiển một chiếc máy bay vũ trụ hình thoi loại nhỏ, chiếc này tựa như du thuyền thế kỷ 21, chuyên dùng cho con ông cháu cha, phù hợp du lịch trong hệ hành tinh.
" Em không thể tưởng tượng nổi thành phố này có bao nhiêu tuyệt vời đâu, mọi thứ em có thể nghĩ ra, hoặc không thể nghĩ tới cái nào cũng có! Thành phố Meredith là thiên đường ăn chơi tuyệt nhất, chỉ cần có tiền, chết tiệt, đúng...!Chỉ cần có tiền, cho dù là anh, hay bọn tội phạm buôn lậu đang tụ tập đằng kia, ngay cả cướp vũ trụ, đều có thể tìm được nơi giải trí tiêu pha thích hợp!"
Thanh niên giang rộng tay, cuối cùng thở dài "Tiếc là, chỉ có công dân vương quốc Dark Blue, mới được cư trú trong thành Meredith, người từ ngoài tới chỉ được ở lại ba mươi ngày...!Ầy, cưng à, em nói gì? Trên đất Meredith, ha ha, đó chính là khu trung tâm chính trị vương quốc bọn họ, còn có khu quân sự, đây dù sao cũng là thủ đô quốc gia của họ mà, ơ----"
Thanh niên ngơ ngác nhìn bức tường trong suốt, trong sóng biển hình như có vật thể màu bạc nào đó.
Là con cá hả?
Tàu vũ trụ cùng tàu buôn chậm chậm cập bến, nơi này lớn hơn, cứ cách năm trăm mét sẽ có thang máy thông xuống lòng đất, cuối bến tàu là bãi đất có mái che, chỗ đó liên tục lóe lên chữ viết thông dụng, rất nhiều robot cao hai mét đứng đó, liên tục có du khách chạy đến, sau khi trả tiền liền hưng phấn đi vào bên trong robot, sau đó thoải mái nhảy vào sóng biển bên ngoài.
"Dùng cơ giáp chuyên chiến đấu trên mặt đất đời đầu để chơi lướt sóng lặn nước, chỉ có vương quốc Dark Blue mới làm được, ở chỗ bọn mình loại cơ giáp này còn là cơ giáp dành riêng cho cảnh sát cùng quân đội, người ta đây lại đào thải toàn bộ luôn." Cả đám người kinh ngạc,
Cho dù vũ khí của cơ giáp đã tháo ra, nhưng những vị khách du lịch chưa dùng qua cơ giáp lại không thể từ chối thể nghiệm kích thích như vậy, bu lại xếp thành một hàng dài.
Ôn Loan chính là bị đám ồn ào này đánh thức.
Hắn mơ màng mở mắt, phát hiện xung quanh toàn là nước biển sâu thẳm, lại có một con robot kim loại mạnh mẽ vụng về di chuyển, bơi ếch, bơi chó, còn không kiểm soát được phương hướng, hệt như cá chết bị sóng biển dập tới dập lui.
"..."
Không lẽ đây là quân truy kích? Quân tinh nhuệ của vương quốc đến đuổi giết bọn họ?
Có lầm không vậy----
Ôn Loan choáng váng lắc lư đầu, hắn chợt phát hiện mình biến thành người máy --- không, đúng hơn là hắn đang ở bên trong một cỗ người máy.
Thông qua mặt nạ bảo hộ, có thể thấy rõ tay chân thô to.
"Seere?"
"Đã khởi động tính năng ngụy trang, mô phỏng đối tượng..." Seere không cảm xúc báo một chuỗi mã hóa, là mã của một loại người máy ở gần đó, nó nhắc nhở Ôn Loan:"Xin nhanh chóng lên bờ, trong vòng nửa tiếng hãy rời khỏi bến tàu, lò động cơ của tôi đã tắt, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không bị phát hiện."
" Tại sao chúng ta lại ở trong biển?"
Seere im lặng, ba giây sau, nghiêm túc trả lời:"Tuy nói rằng Hành trình của tôi là sao biển, nhưng có khi cũng sẽ bị rơi vào trong biển."
"..."
Cái thứ cơ giáp vô liêm sỉ này vứt đi là vừa! Vì nó mà bị cả vương quốc đuổi giết, quá mệt mỏi!
Ôn Loan hít sâu, sau đó hắn phát hiện điều khiển cơ giáp cũng không khó, bản thân làm động tác gì, cơ giáp sẽ làm y như vậy.
Vấn đề là!
Hắn không biết bơi! Thị trấn Aerolite lấy đâu ra hoàn cảnh dạy hắn bơi kia chứ?
Vì vậy cho dù đã xuyên tới vương quốc Dark Blue với cỗ cơ giáp công nghệ vô cùng tân tiến, Ôn Loan vẫn giống như những khách du lịch khác, liều mạng đạp nước biển, Seere bình tĩnh giải thích tình huống tại cảng, nhưng nó chỉ nói theo tư liệu, phương hướng khỉ gió gì đó, Ôn Loan còn ở trong biển đây, làm sao phân tích kỹ càng được?
"Ngoài ý muốn..." Seere thong thả nhớ kỹ từ này, sau