Nếu đổi thành người khác, không mặc áo choàng còn đeo mặt nạ, khoảng cách xa mấy mét ------ Ôn Loan rất khó nhận ra đối tượng tình một đêm của mình, dù sao hắn chưa từng thấy mặt đối phương.
Giống tên chết tiệt này, ký ức khắc sâu nhất chỉ có cơ thể.
Ôn Loan nghe tiếng thì thầm kia thì sống lưng không khống chế được như nhũn ra, hắn nhẫn nại không vung tới một đấm, giọng điệu hung ác bảo: "Là người nào nói, qua hôm sau ai cũng không cần nhớ rõ nhau?"
"Bình thường xảy ra chuyện như vậy, là do bạn gường không có sức quyến rũ.
Trên chuyện này, tôi đặc biệt tự tin, mà cậu cũng không nên đánh giá thấp sức hấp dẫn của bản thân như vậy."
"..."
Ôn Loan đau đầu nghĩ, đây là hậu quả nếu xảy ra quan hệ với một người hoàn toàn xa lạ! Bình thường đối với loại người nói chuyện vòng vo thế này Ôn Loan rất phiền chán, bời vì loại người này thoạt nhìn tưởng như ôn nhu săn sóc tri kỷ biết điều, thật ra lại là playboy, những lời nói êm tai đó không biết đã nói với bao nhiêu người rồi.
"Sức hấp dẫn của tôi thế nào, không cần anh bận tậm, tôi có nhiều cơ hội nghiệm chứng trên người khác!" Ôn Loan buồn bực thì buồn bực, muốn hắn chịu thua khoản mồm mép, không có khả năng!
Nhưng Cyrus không phải người vì mấy câu nói mà cảm xúc dao động, hắn bình tĩnh trả lời: "Ồ? Xêm ra cậu cần nhiều kinh nghiệm hơn?"
Ôn Loan nghe đến từ kinh nghiệm này, liền tức điên.
Hắn vẫn canh cánh trong lòng chuyện Cyrus lừa gạt hắn đêm hôm đó (nếu đối phương thật sự lão luyện trong tình trường, quen với trải nghiệm phong phú, đoán chắc Ôn Loan lại càng không vui).
Khiến Ôn Loan cảm thấy buồn bực chính là, nếu đối phương cũng là lần đầu, tại sao xong chuyện có thể xử lý cho mình tốt đến vậy? Không lẽ trước khi hắn gặp được diễm ngộ, trong lòng đã luyện tập những chuyện cần làm vô số lần?
Nghĩ vậy, Ôn Loan nhịn không được hung hăng trừng Cyrus, hắn hoàn toàn không nghĩ tới, còn có Shax - Khu rừng diễm ngộ là khách sạn cao cấp, dịch vụ chất lượng cao, chuyên nghiệp có thể chính là người hướng dẫn.
"Anh âm mưu trước rồi?" Ôn Loan đến gần một bước, nhìn chằm chằm áo choàng tối đen của đối phương một cách sắc bén, muốn nhìn ra một ít manh mối.
"Âm mưu? Nếu cậu nói kế hoạch săn diễm đêm đó, tôi không thể không nói, đúng vậy."
"Vậy nên, tôi chính là tên quỷ xui xẻo kia?"
Ôn Loan từ trong ao choàng lấy ra vũ khí phòng thân lâm thời, dao ăn, đặt ngày thắt lưng Cyrus, khuỷu tay dùng sức, khiến Cyrus không thể cúi đầu nhìn "vũ khí" là thứ gì.
Hắn bỗng gây rối như vậy, không hù được Cyrus, ngược lại người bán đồ gần đó lại khẽ kêu lên, nhanh chóng thu dọn đồ đạc, nhìn chằm chằm bên này, ánh mắt đầy cảnh giác.
"Hành động của cậu, sẽ gây ra hiểu lầm và khủng hoảng." Tay Cyrus vươn ra từ trong áo choàng, chụp lấy bàn tay Ôn Loan, hơi dùng sức ý bảo cậu mau buông dao ăn xuống.
Dưới ánh mắt bất an và thù địch xung quanh, Ôn Loan im lăng ba giây, cuối cùng cất di dao ăn kim loại sáng bóng.
Hắn nhìn bàn tay Cyrus đang đè trên tay mình --- thế mà còn mang găng tay trắng, kiểu dáng đơn giản, chất liệu cũng rất tốt, xúc cảm mềm mại lạnh lẽo, hệt như tơ lụa.
"Cẩn thận đấy nhỉ?" Ôn Loan nhướng mày.
"Đương nhiên, ngộ nhỡ có người ngu ngốc bị bắt, trong tay cầm đồ vật cậu vừa xem quá, hoặc vừa bán đi, thì dựa vào vân tay, cơ quan tình báo Dark Blue có thể hạ lệnh bí mật giết cậu." Cyrus nửa thật nửa giả nói, trong lòng hắn càng thêm tò mò về thân phận của Ôn Loan, một gián điệp đủ tư cách, sẽ không nghèo tới nỗi phải dùng dao ăn làm vũ khí, ít nhất cũng phải cải thiện chút kỹ năng này đi! Đã vậy, ngay cả thường thức cơ bản đeo găng cũng không có?
Ôn Loan nhìn đôi tay trống trơn mà sững sờ.
Sau đó hắn lắc đầu, nghề gián điệp này, tố chất chuyên môn yêu cầu thật là cao quá.
Xuất phát từ tâm đồng tình với nhóm viên ngoại giao hành tinh Dark Blue, lửa giận của Ôn Loan cũng tiêu tán hơn phân nửa, tuy rằng không tình nguyện, nhưng Ôn Loan thừa nhận đêm hôm đó bản thân mình cũng mắc sai lầm, bị dục vọng làm lu mờ lý trí.
Vì không muốn lại kích thích đám nhân viên ngoại giao này thêm, Ôn Loan cúi đầu chui qua hai cái ống dẫn, vòng sang bên cạnh, tìm chỗ vắng vẻ tiếp túc cuộc nói chuyện nguy hiểm này.
Mặt đất lốm đốm vệt nước bẩn, tình huống thông gió nơi này cực kỳ kém, ai ai cũng mang mặt nạ kỳ dị thấp giọng thì thầm, có vẻ càng thêm áp lực.
"Vụ nổ ngày đó, nhằm vào anh à?" Ôn Loan thuận miệng tìm đề tài.
Kết quả hắn không nhận được đáp án, dưới áo choàng chỉ truyền tới tiếng cười châm chọc.
Ôn Loan hiểu lầm ý tứ của nụ cười này, hắn xòe tay, nhàm chán quay đầu quan sát vật nhỏ trên quầy hàng gần đó, nói một cách lơ đãng: "Tôi đoán không liên quan đến anh."
"À?"
Ôn Loan liếc nhìn người dưới lớp áo choàng kín bưng kia một thoáng, tuy rằng đêm đó tối đen, nhưng trước khi cửa ghê lô đóng lại, dưới ánh đèn mờ, hắn đã thấy được nửa khuôn mặt và cổ đối phương.
Hình dáng tao nhã, màu da trắng nõn...!Đương nhiên, xúc cảm càng tốt.
Ôn Loan âm thầm bỏ thêm cái nhận xét cuối cùng: dáng người cũng không tệ, đường cong eo bụng mạnh mẽ, săn chắc, không có sẹo lồi, xương chậu vùng bụng đến hai chân đường cong hoàn mỹ, còn có bộ phận nào đó, cũng...!Được rồi, bất đồng màu da, phương diện nào đó chiếm ưu thế là điều đương nhiên.
"Người đẹp như anh, chỉ cần gặp qua sẽ không quên." Chiếm lợi khoản mồm mép, tuyệt đối không thể bỏ qua, Ôn Loan cố gắng giữ biểu tình bình tĩnh, khiêu khích nói, "Đáng tiếc, tôi không nhớ rõ trong những nhân viên ngoại giao chính thức, có người giống anh?" Tiệc rượu chào đón Đại sứ quán Moorvia ngày đó, Ôn Loan trong góc rình trộm rất sung sướng, trên cơ bản người có thân phận là nhân viên ngoại giao đều sẽ tham dự tiệc rượu đó.
Vì thế Ôn Loan nhanh chóng kết luận rằng: "Anh nhiều nhất chỉ là trợ lý nhân viên ngoại giao, phần tử khủng bố đảo chính sẽ tạo ra vụ nổ như thế để đối phó anh sao? Đừng có giỡn!"
Ôn Loan miệng thì nói thế, nhưng không quên mình còn có công cụ gian lận --- cơ giáp Seere.
Hắn liên kết sóng não, muốn hỏi Seere, kêu Seere tra thân phận của Cyrus.
Kết quả liên tục kêu ba tiếng, mới nhận được một thanh âm như bị đứng đĩa: "Ngài...!Hắn hắn...!Ngài và hắn, ồ! Chủ nhân của tôi, ngài có thể nói tôi biết, buổi tối đó khi tôi tắt máy, ngài với người trước mắt đã làm gì không?"
Ôn Loan buồn bực trả lời: "Còn làm gì nữa? Chỉ số thông minh cơ bản của mày không phải rất cao sao? Nhìn vầy còn không ra."
- ---- chỉ vì căn cứ vào cuộc nói chuyện, suy đoán các ngài đã làm gì, Seere mới bị sập hệ thống lần hai đó!
Cyrus thế mà thông đồng với Ôn Loan, không không, là phát sinh quan hệ?! Chuyện này nhất định có gì đó không ổn! Seere cảm thấy như tất cả số liệu đang bay loạn trước mắt.
Cơ giáp có nghĩa vụ bảo vệ người điều khiển, còn có thêm trình tự bảo vệ sự riêng tư của chủ nhân.
Điều sau là khẳng định, cơ giáp có trí tuệ, sẽ tiến hành tự hỏi, chúng nó và người điều khiển thân cận nhất, yêu cầu cơ giáp tuân theo nguyên tắc không nhìn một việc --- những việc như chủ nhân thay quần áo, tắm rửa vân vân, chỉ cần không có bất trắc, chúng nó sẽ không nhìn.
Seere căn bản không chú ý tới những dấu vết, trên cổ, trên người Ôn Loan, nó nghĩ lại nghĩ, nói đến cùng nó chỉ mới khởi động máy chưa đầy một năm a, thiếu kinh nghiệm!
"Tôi có chút hỗn loạn...!rất loạn." Toàn bộ máy tính quang đều nhè nhẹ lay động.
Ôn Loan bất đắc dĩ nghĩ, không phải chứ, việc nhỏ vậy mà đánh bại được cơ giáp công nghệ cao của Dark Blue? Nếu